Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2378 - Chương 2389: Thật Thật Giả Giả

Chương 2389: Thật thật giả giả
 

Có rất nhiều vũ khí uy lực lớn đặc biệt trên thế giới này không phải làm bằng kim loại, mà là chất nổ! Với sự phát triển của khoa học công nghệ, khối lượng các loại vật liệu nổ không ngừng thu hẹp nhưng sức công phá thì không ngừng tăng lên.

Lúc trước Tần Dương phát ra tiếng nổ lớn, rõ ràng là do thứ này gây ra, nhưng mặt quỷ cùng những người khác đều nhìn chằm chằm trên chiến trường, ánh mắt sắc bén khiến anh ta nhìn thấy vật nhỏ rơi ra từ Tần Dương.

Ban đầu nghĩ rằng đó là mảnh vải quần áo của Tần Dương hay các mảnh vỡ khác trong trận chiến, nhưng sau khi vụ nổ xảy ra, mặt quỷ nhận ra rằng thứ rơi ra trước đó là một chất nổ mà Tần Dương cố tình ném ra vô cùng kín đáo! Tần Dương hiển nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng, hắn biết tất cả những vật thể trên người mình có thể bị lộ ra ngoài sẽ bị loại bỏ trước, những vật bằng kim loại cũng sẽ bị loại bỏ, vì vậy hắn đã chuẩn bị thuốc nổ phi kim loại có thể thoát khỏi máy dò. Vụ nổ có uy lực lớn như vừa rồi cho mọi người thấy sức mạnh của nó. Với một cú va chạm mạnh, bốn cường giả thông thần đã mất cảnh giác và trúng kế, không chết thì bị thương nặng, chỉ có thể được mô tả đó là một tổn thất nặng nề.

Bây giờ Tần Dương đã ném một mảnh lớn như vậy lên, nó sẽ san bằng tất cả trong phạm vi trăm mét sao? Tần Dương bị điên rồi ư? Những người phụ nữ của hắn vẫn còn ở trên này mà? Chẳng lẽ hắn ta cảm thấy không thể cứu được người liền muốn tất cả những người phụ nữ của hắn chết cùng sao? Xét cho cùng, với tài sản và danh tiếng của hắn ta, xung quanh hắn không thiếu gì phụ nữ, giết mấy người phụ nữ vốn không thể cứu được, bản thân còn có thể trốn thoát, phụ nữ thì có thể tìm người khác, nhưng cuộc đời hắn chỉ có một! Cũng có thể, khi đến đây, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu không có hy vọng giải cứu, hắn sẽ giết năm cô gái, để tránh cho họ bị làm nhục và tránh bị uy hiếp vì họ?

Khi bọn họ chết rồi, hắn có thể chạy trốn mà không cần lo lắng, sau đó tuyên bố những việc ác của Niết Bàn đã làm nói ra thế giới bên ngoài, từ đó trở thành người báo thù chính đáng, điên cuồng báo thù Niết Bàn? Vụ nổ xảy ra đột ngột, hành vi điên cuồng của Tần Dương sau đó cũng đột ngột đến mức mặt quỷ cùng bốn người đàn ông vây quanh Hàn Thanh Thanh cùng người khác đều cảm thấy kinh ngạc. Sau khi Tần Dương ném thứ trong tay ra, liền nhanh chóng trốn vào cái hố vừa bị nổ phía dưới. Mặt quỷ vốn dĩ trong đầu cảm thấy không rõ là Tần Dương ném thuốc nổ vào hay là Tần Dương đang lừa gạt nữa, nhưng nhìn thấy Tần Dương đang tránh né, sự do dự trong lòng mặt quỷ đột nhiên biến mất, rốt cuộc anh cũng không muốn bị nổ chết, lập tức thấp giọng hét lên: "Tránh ra!" Mặt quỷ, đám người phía sau anh cùng với bốn người bao vây đám người Hàn Thanh Thanh đột nhiên không để ý tới đám người Hàn Thanh Thanh nữa, đồng thời bắn ra tứ phía với tốc độ cực nhanh. Trong nháy mắt, mặt quỷ cùng những người khác bay ra xa tầm một hai trăm mét, bọn họ đều có thực lực ngang tàng, tốc độ đương nhiên nhanh đến kinh ngạc, tuy nhiên sau khi bọn họ chạy trốn được một lúc thì phát hiện chất nổ đó đó không hề phát nổ!

Mặt quỷ quay đầu lại, liền nhìn thấy một bóng người từ trong hố lao lên, lao tới ban công lầu hai nhanh như chớp, trên tay mang theo một con đao dài sắc bén, bóng dáng đó không phải là Tần Dương thì là ai? Lúc này, chân tướng đương nhiên đã được sáng tỏ. Tần Dương đã lừa bọn họ!

Những gì hắn ta ném lên không phải là một chất nổ! Mặt quỷ cảm thấy chỉ số thông minh của mình đã bị hạ thấp thêm một lần nữa, nhưng anh ta không vội vàng, chỉ hừ lạnh một tiếng, vẫy vẫy tay, và một nhóm người bao vây xung quanh ban công.

"Nếu chúng ta chỉ trói một người thì có lẽ anh đã bắt con tin chạy mất rồi, thành công đạt được mục đích cứu người. Thật không may, hiện tại có năm người ở đây, một mình anh không thể đưa đi…" Trong khi mặt quỷ dẫn mọi người vây xung quanh, anh ta vừa lạnh lùng chế nhạo Tần Dương: "Tôi còn tưởng rằng tôi đã hiểu lầm anh, anh là một người tàn nhẫn. Đến đây để cứu người nhưng khi không cứu được liền muốn giết bọn họ. Nhưng không ngờ anh vẫn là anh, vẫn là anh hùng trẻ tuổi đầy nhiệt huyết đó ... " Tần Dương đã đứng bên cạnh Hàn Thanh Thanh và những người khác, Hàn Thanh Thanh cùng những người khác vẻ mặt đầy kinh ngạc lui về phía sau, nhưng đồng thời cũng nhặt lấy dải áo ném lên.

"Tôi không phải các người, ai cũng đều vô lương tâm, không có tình nghĩa, chà đạp lên cuộc sống của người khác..."

Mặt quỷ nở nụ cười lạnh lẽo: "Đúng vậy, tôi thừa nhận anh rất cường đại, không chỉ có thực lực, còn có mưu mô. Đáng tiếc, anh đã lừa tôi một lần, nhưng cũng không có tác dụng thiết thực. Rốt cuộc vẫn là không cứu tất cả bọn họ. Vậy anh định làm gì tiếp theo, dùng con đao trên tay chống lại tôi ư? " Tần Dương lạnh lùng lay động thứ vô hình trong tay: "Đúng vậy, tôi thật sự không cứu được bọn họ, nhưng nếu thật sự không thoát được, chúng ta có thể cùng chết!"

Mặt quỷ giễu cợt: "Hiện tại các người đã được ở bên nhau rồi, trong tay anh cũng có vũ khí, chúng ta không có gì để nói nữa. Xem bản lĩnh của anh tới đâu." Tần Dương lại lắc lư thứ trong tay: "Đến đây, vẫn câu nói đó, muốn chết thì cùng nhau chết. "

Mặt quỷ cười: "Anh cho rằng tôi sẽ bị lừa?"

Tần Dương cười: "Có thể, anh tuy rằng đáng khinh, dù sao vẫn có chút ngốc." Mặt quỷ dừng lại, ánh mắt lóe lên tia tức giận không thể che giấu, anh ta là trưởng ban chấp pháp ở Niếp Bàn có một sự tồn tại đáng sợ mà ai cũng sợ hãi, ai dám nói anh ta là ngu ngốc chứ? Có thể lúc trước đã từng có người dám nói vậy, nhưng người đó bây giờ chắc hẳn đã là một người chết rồi! Tần Dương vừa rồi lừa gạt anh ta, làm cho anh ta tức giận, hơn nữa còn cảm thấy nhục nhã.

"Vậy ư, vậy thì thử xem, lên đi!" Tần Dương vung thứ trong tay, hét lớn: "Đừng tới đây, đến đây các người sẽ bị nổ chết!" Mặt quỷ và những thuộc hạ khác lộ ra vẻ giễu cợt trên mặt, hiển nhiên là không tin lời nói của Tần Dương. Nếu thật sự muốn nổ thì đã nổ từ lâu rồi cần gì phải đợi đến bây giờ? Tần Dương nhìn mọi người vội vàng chạy tới, lớn tiếng hô: "Lui ra sau!"

Mấy người phụ nữ đó vốn đang đứng ở cửa ra vào hành lang, nghe được Tần Dương lời nói, liền đi vào hành lang phía sau. Tần Dương xé một phần đồ vật trong tay, giơ cao ném ra ngoài: "Nào, cho các người nổ tung!" Giống như một khối bùn, thứ đó bay ra và rơi về phía hai người đàn ông cầm vũ khí phía trước. Một trong hai người đàn ông giơ con đao trên tay, quay mặt sau của con đao và đâm vào hỗn hợp. Bất kể đó có phải là thuốc nổ hay không, tốt nhất đừng để nó rơi xuống, cứ đánh bay đi!

An toàn là trên hết! Rốt cuộc thì cũng đã bị lừa một lần rồi, vì vậy tốt hơn hết là hãy cẩn thận ... Ngay khi con dao của người đàn ông chuẩn bị đâm vào hỗn hợp, hỗn hợp bất ngờ vỡ tung.

"Bùm!" Một ngọn lửa rực cháy đột nhiên xuất hiện trên không, sau đó phình to ra, ngay lập tức nuốt chửng hai người đàn ông đang ở trong tầm tay ...
Bình Luận (0)
Comment