Chương 2397: Cục diện sụp đổ
Thời gian ba ngày không dài, nhưng cũng đủ để cho cả thế giới này có biến động.
Máy bay, chiến cơ, quân đội mặt đất, toàn bộ đều có hành động, vô số bệ phóng tên lửa ẩn đã được dựng lên.
Cuộc xâm lược của người Nossa, ngày tận thế của địa cầu đến rồi, ngay lúc này, cả thế giới như xoắn lại.
Đến bước này rồi, ai cũng hiểu, thế giới sắp kết thúc rồi.
Những lúc như này, nếu như mọi người còn không đoàn kết lại, vậy thì cả cái thế giới này sẽ bị sụp đổ và hủy diệt hết.
Tin tức về sự xuất hiện con tàu của người Nossa không hề bị chặn, mặc dù về phía liên minh địa cầu muốn phong tỏa tin tức này, nhưng bên phía Niết Bàn lại biết rất rõ về hành tung của người Nossa, bọn họ phát video về sự xuất hiện con tàu của người Nossa lên trên mạng.
Đoạn video về con tàu khổng lồ của người Nossa khiến cho dân mạng sục sôi, đồng thời cả thế giới như rơi vào sự khủng hoảng và sợ hãi, rất nhiều người dân ở thành phố lớn đang trốn đi, dù sao mọi người cũng biết rõ, một khi người Nossa thật sự tấn công địa cầu, vậy thì mấy sự phòng vệ của các thành phố lớn sẽ trở thành mục tiêu tấn công đầu tiên.
Cả thế giới sẽ rơi vào sự khủng hoảng và hỗn loạn, mặc dù quan chức đã cố gắng để duy trì trật tự, nhưng sự hỗn loạn vẫn vượt ngoài khả năng khống chế.
Ngày tận thế, ai mà lo nhiều như vậy được?
Trong khi tất cả mọi người đang hoảng sợ,thì chiến hạm thiên hà đến từ hành tinh Poring đã xuất hiện trên không gian bên ngoài Địa cầu.
Khi tất cả mọi người còn đang suy đoán xem chiến hạm thiên hà này sẽ tấn công địa cầu một cách thô bạo như thế nào, thì chiến hạm thiên hà lại dừng lại, rồi cứ yên lặng trôi giữa không trung.
Bọn chúng đang đợi cái gì?
Ánh mắt của toàn thế giới đang tập trung hết vào cái chiến hạm thiên hà này, đoán mò, chờ đợi.
Mặc dù công nghệ địa cầu vốn đã phát triển khá mạnh mẽ, nhưng về cơ bản không có vũ khí nào có thể xuyên vào không gian phá vỡ chiến hạm thiên hà , sự khác biệt về công nghệ, khiến cho địa cầu bây giờ hoàn toàn trở nên lạc hậu và kém cỏi.
Chiến hạm thiên hà không để cho địa cầu chờ đợi quá lâu, rất nhanh, vệ tinh đầu tiên bị phá hủy đã cho địa cầu một câu trả lời.
Phá hủy vệ sinh, cắt đứt liên lạc trên địa cầu!
Không có vệ tinh, địa cầu như không có mắt, rất nhiều vũ khí không có tín hiệu dẫn đường, thì tất nhiên không cách nào sử dụng được.
Không có vệ tinh, trình độ của tất cả các thứ vũ khí hiện đại sẽ bị thụt lùi đi ít nhất vài năm.
Chiến hạm thiên hà không vội vàng tấn công bề mặt địa cầu, nó cứ yên lặng phá hủy những thứ trong không trung, từng cái từng cái vệ tinh một bị phá hủy, động tác không nhanh cũng không chậm, nhưng sự tuyệt vọng dần dần đến trong lòng mỗi người.
“Chúng ta bây giờ không làm gì hết sao?”
Grimm nhìn cảnh từng vệ tinh một bị phá hủy trong không gian bằng thứ ánh sáng xanh lam từ chiến hạm thiên hà, gương mặt đầy sự lo lắng.
Tần Dương cười khổ: “Không phải không làm, mà là giờ làm không có ý nghĩa gì hết, nếu như đối phương trực tiếp tiếp đất, thì không cần biết gì hết, dù có trả giá bằng bao nhiêu tổn thất, cũng có thể chiến đấu lại, nhưng bây giờ đối phương vẫn ở trên không trung, như vậy không đánh được.”
Tần Dương ngưng một lúc, chỉ tay vào một màn hình khác: “Từ khi chiến hạm thiên hà đến ngoài không gian địa cầu, liên minh địa cầu cũng đã kích hoạt tên lửa hạt nhân nhằm phá hủy nhưng không thể phá hủy chiến hạm thiên hà, nó hoàn toàn không có tác dụng gì, hỏa tiễn còn chưa đến gần, liền bị ánh sáng xanh lam tấn công rồi, bên trong mặc dù có đạn hạt nhân để nổ tung, nhưng khoảng cách quá xa, mà chiến hạm thiên hà còn được ánh sáng xanh lam bảo vệ, căn bản không có tác dụng gì.”
Grimm bực bội vò đầu, không cam tâm nói: “Lẽ nào chúng ta bây giờ chỉ có thể đứng nhìn như vậy sao?”
Tần Dương trịnh trọng trả lời: “Trừ đợi bọn chúng hạ xuống, chúng ta không có cách nào nữa hết.”
Grimm phản bác lại : “Nếu như đối phương cứ dùng con tàu khổng lồ như vậy , thì chúng ta không có cách nào chống lại hay sao?”
“Nếu như đối phương dựa vào con tàu khổng lồ, chúng ta chắc chắn không có cách nào, nó giống như quân đội không quân của địa cầu có thể có lợi thế chiến đấu áp đảo, nhưng thật sự quyết định thắng lợi trên mặt đất là thuộc về quân đội trên mặt đất, bọn chúng cuối cùng cũng phải đáp xuống thôi, đến lúc đó có lẽ chúng ta sẽ có cơ hội.”
Grimm bắn chặt nắm đấm, đập vào đùi: “Vậy trước đó thì sao, chúng ta chỉ có thể như chuột mà ẩn nấp thôi sao, nhìn đối phương ở trước mặt dần dần phá hủy chúng ta?”
Tần Dương trầm giọng nói: “Đánh không được còn đâm đầu vào, đó làm tìm chết, không có giá trị gì cả, mặc dù trên không trung đánh không lại, vậy thì chúng ta đợi khi chúng xuống đất, trừ khi đối phương muốn phá hủy toàn bộ địa cầu, nếu không, thì bọn chúng sẽ xuống thôi.”
“Grimm, ông có nói con tàu khổng lồ này phải tốn rất nhiều năng lượng duy trì, mà cái ánh sáng xanh tấn công vào bảo vệ kia cũng lấy nguồn năng lượng từ hành tinh Ba Lan, mà ở đó năng lượng cũng không dồi dào, mà năng lượng của một con tàu khổng lồ không thể tùy ý huy động, nếu như đó là sự thật, vậy chúng ta sẽ có cơ hội thôi.”
Grimm cười khổ nói: “Cơ hội? Ta không thấy có cơ hội gì cả, một tàu chiến như này số lượng Nossa hắc giáp có thể đến mấy chục vạn, đứng có nói cái gì mà vũ khí công nghệ cao ánh xanh lam, chỉ tính mỗi số lượng Nossa hắc giáp cũng đủ để bình địa cả cái địa cầu này rồi.”
Sự xâm lăng của người Nossa, Tần Dương ngược lại rất bình tĩnh.
“Dù gì bây giờ cũng đã như thế này rồi, tôi thấy không cần biết thế nào, cứ sống trước, bảo toàn thực lực, tìm cơ hội phản kích, chúng ta mặc dù có nền công nghệ lạc hậu rất nhiều, nhưng về sức tàn phá, thực lực của địa cầu tuyệt đối không nhỏ. Suy cho cùng, đầu đạn hạt nhân có thể hủy diệt địa cầu bao nhiêu lần, thì cái tàu chiến kia có to cũng vẫn nhỏ hơn địa cầu cơ mà.”
Grimm phản bác lại nói: “Vậy không chắc đâu, hủy diệt địa cầu, bắn tên lửa hạt nhân là được, nhưng hủy diệt một con tàu chiến khổng lồ, chỉ có thể phá từ bên trong, mà muốn vào trong, thì không có cách nào.”
Tần Dương nhún vai:” Đúng vậy, đúng là nhìn có vẻ không thể, nhưng sống được, thì sẽ có cách thôi, không ngồi chờ chết được, như những gì ông nói, là một chiến sĩ, thì phải đi chiến đấu, dù có chiến đấu đến chết, cũng không khụy gối đầu hàng.”
“Tôi bây giờ nghĩ, ngoài con tàu khổng lồ này, còn có những con tàu hay pháo đài khổng lồ khác không?”
Grimm lắc đầu, dùng một giọng không chắc chắn nói: “Có lẽ không có đâu, một chiến hạm với những Nossa hắc giáp đã đủ rồi, bọn chúng làm sao mà lại muốn tốn nhiều nhân lực và tài nguyên, phái đi nhiều chiến hạm chứ?”
Tần Dương nhìn màn hình với con tàu khổng lồ không di chuyển gì kia, thở dài: “Chuyện đến hôm nay rồi, chúng ta chỉ có thể yên lặng đợi chờ, trước tình hình chiến đấu như này, sức lực của một người thôi thì chỉ như hạt cát, cho dù có làm gì, cũng không được….”
Grimm đồng ý sâu sắc, bởi vì ông ta cũng cảm thấy bất lực như vậy: “Đúng vậy, nếu như cục diện như này vẫn tiếp tục, vậy thì ai có thể lật ngược tình thế trong lúc này, chính là phép màu.”