Chương 2408: Hai loại người
“Đây là người Nossa?”
Tần Dương đứng ở lối đi, nhìn thấy cảnh tượng bên trong qua lớp kính cường lực dày cộp thì vô cùng ngạc nhiên.
Thực ra Grimm cũng đã nói cho liên minh biết hình dáng của người Nossa như thế nào. Dù sao thì người Lander và người Nossa cũng là đối thủ của nhau, chiến đấu với nhau bao nhiêu năm, tất nhiên hai bên đều hiểu rõ nhau. Nhưng cảm giác khi nghe miêu tả và lúc được nhìn thấy tận mắt lại không giống nhau.
Nossa khi mặc hắc giáp cao chừng năm mét, nhưng thực ra bản thân chúng lại không cao đến thế.
Bọn chúng chỉ khoảng chừng hai mét, cũng có một cái đầu, hai tay hai chân, nhưng hoàn toàn khác với con người.
Nossa hắc giáp cao lớn cường tráng, nhìn lúc nào cũng tràn đầy năng lượng. Nhưng Nossa trốn sau lớp áo giáp lại hoàn toàn tương phản. Chiếc đầu hình tam giác, làn da nhăn nheo, xương cốt có hình thù kì dị, không có mấy thịt, nhìn giống như chỉ có da bọc xương, trông rất kì lạ và sợ hãi.
Mắt của người Nossa rất to, phải to gấp hai mắt con người, đôi mắt chiếm phần lớn diện tích gương mặt, hơn nữa chỉ có tròng đen chứ không có tròng trắng.
Người Nossa chỉ cao hai mét mà lại điều khiển một bộ áo giáp năm mét, điều này không khác gì khái niệm chiến sĩ cơ giáp trong suy nghĩ của mọi người. Đây cũng là thiên phú của người Nossa, mặc dù sức chiến đấu của bọn chúng rất yếu nhưng lại có tố chất thần kinh cao, điều khiển bộ chiến giáp vô cùng linh hoạt.
Tên Nossa này sau khi bị cởi bỏ áo giáp thì bị khống chế lại ngay lập tức, trở thành đối tượng nghiên cứu của các nhà khoa học.
Tiểu đội Kì Tích vẫn không ngừng bắt được các Nossa hắc giáp, thế nên các nhà khoa học có thể thực hiện mọi ý tưởng khác nhau, dù sao cũng không sợ giết chết, chết thì vẫn còn đầy phía sau.
Đây là chuyện liên quan đến tồn vong của trái đất, Tần Dương cũng không cảm thấy những nhà khoa học làm thế có gì không ổn. Hai bên là kẻ địch một mất một còn của nhau, việc gì cần quan tâm đến nguyên tắc?
Tìm được khuyết điểm của Nossa hắc giáp thì có thể giết được hàng ngàn hàng vạn Nossa, như thế thì các chiến sĩ Thâm Lam và chiến sĩ bình thường sẽ không phải chết ở nơi lạnh lẽo này nữa, khoảng cách đến chiến thắng lại gần hơn.
“Nhìn qua cũng không thấy mạnh lắm, người Nossa có thể phát minh ra hắc giáp, vậy chẳng lẽ người Lander các ông không có thứ gì của riêng mình, hay thứ vũ khí gì đó tương tự để chống lại chúng à?”
Tần Dương đánh giá tên Nossa đã bị cởi mất áo giáp, suy nghĩ một lúc rồi vẫn nói ra miệng: “Có cách nào khắc chế bọn chúng không? Người Lander các ông chiến đấu với bọn chúng lâu như thế, chẳng lẽ không phát hiện ra điểm yếu hoặc chỗ trí mạng nào của bọn chúng sao?”
Grimm đứng bên cạnh Tần Dương, xuyên qua cửa kính trong suốt nhìn bóng dáng quen thuộc kia, vẻ mặt hơi hoài niệm: “Cũng không biết đã qua bao nhiêu năm, không ngờ ta vẫn có thể nhìn thấy hình dáng của người Nossa, thực sự khiến người ta thổn thức.”
Tần Dương cười ha ha: “Bây giờ không phải lúc để ông thổn thức đâu. Ông phải giúp chúng tôi, nói xem đám Nossa này sợ cái gì, ý tôi là khi vẫn mặc áo giáp thì bọn chúng sợ cái gì, có điểm yếu gì, ông hiểu ý tôi chứ?”
Grimm cười khổ: “Nếu chúng ta biết được điểm trí mạng của Nossa thì ngươi nghĩ người Lander chúng ta sẽ thua người Nossa sao? Bản thân người Nossa rất yếu đuối, có thể nói là không chịu nổi một đòn, nhưng từ khi bọn chúng phát minh ra hắc giáp thì tình thế hoàn toàn đảo ngược.”
Tần Dương cũng hiểu ý trong lời nói của Grimm, cau mày hỏi: “Vậy các ông đối phó với bọn chúng thế nào? Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn chúng mặc áo giáp diễu võ dương oai?”
Grimm cười lạnh: “Ngươi nghĩ chúng ta không làm gì, không nghĩ gì sao? Dù sao thì lúc đó người Lander chúng ta vẫn là kẻ thống trị hành tinh Ba Linh. Chúng ta đã nhận ra được sự khác thường của người Nossa, nhưng không ai trong chúng ta nghĩ đến chuyện người Nossa có thể nghiên cứu phát minh ra một chiến giáp có sức mạnh to lớn như vậy. Đó là sơ sót, là sai lầm của chúng ta, điều đó đã dẫn đến kết cục cả một tộc người đã bị đánh bại, chịu đủ loại phản kích.”
Tần Dương nhìn gương mặt phẫn nộ của Grimm thì cũng hiểu, cũng biết được những chuyện mà Grimm đã từng trải qua. Mặc dù hắn không thể nào hiểu được tất cả mọi chuyện nhưng Tần Dương cũng cảm nhận được sự khó khăn của nó.
Nếu như không khó khăn thì người Lander đã nhanh chóng tìm và tiêu diệt hết người Nossa rồi.
Nghĩ đến chuyện này, Tần Dương lại không nhịn được mà nghĩ đến một chuyện khác... Hàng vạn năm đã trôi qua, trên hành tinh Ba Linh liệu có còn sự tồn tại của người Lander không?
Thái độ của Tần Dương đối với Grimm rất tốt, dù sao thì ông ta cũng là một tiền bối người Lander còn sống sờ sờ, tận mắt chứng kiến nền văn minh lục địa Mu sụp đổ, sau đó ngủ yên hàng vạn năm để né tránh mọi chuyện. Không ngờ sau khi ngủ say hàng vạn năm vẫn còn có thể nhìn thấy được những hình ảnh trước đây.
Nếu như những hình ảnh này đều là hư vô, tất cả đều là giả, vậy thì đâu mới là thật?
Thế nên, Tần Dương tin những lời Grimm nói.
Grimm cũng tin tưởng Tần Dương, dù sao ở thời điểm như vậy, không phải ai cũng dám xông về phía trước!
Vào lúc quan trọng, chỉ có hai loại người xuất hiện.
Thứ nhất là những người theo chủ nghĩa cơ hội. Từ trước đến nay, bọn họ sẽ không bao giờ nghĩ đến chuyện nên làm hay không nên làm, bọn họ thậm chí còn cho rằng mình thông minh và tự cho là mình đúng. Trong mắt của họ chỉ có thành công, cũng chỉ nghĩ đến thành công. Mỗi việc mà họ làm đều có mục đích, nghĩ rằng chỉ cần dựa vào chút bản lĩnh kia của mình là có thể đứng trên đỉnh cao của xã hội.
Loại người thứ hai là loại người giống như Tần Dương, thành thật, chân thành. Loại người này ở trong mắt nhiều người sẽ bị coi là ngu ngốc.
Đúng vậy, ngu ngốc.
Gánh chịu vô số nguy hiểm, chuyên môn làm những chuyện nguy hiểm mà không mang lại chút lợi ích nào cho bản thân dù là nhỏ nhất.
Tần Dương nhìn Grimm: “Bởi vì người Nossa nghiên cứu ra hắc giáp nên năng lực tăng lên và đã chiếm lĩnh hành tinh Ba Linh, người Lander bị đuổi cùng giết tận. Ông được coi là người quen thuộc nhất với người Nossa, ông nói xem bây giờ chúng ta phải làm như thế nào?”
Grimm không trực tiếp trả lời câu hỏi này, ông ta suy nghĩ một lúc lâu rồi nói với Tần Dương: “Ta muốn trở về.”
Tần Dương sửng sốt, nhìn Grimm một lúc mới hỏi lại được: “Ông muốn trở về hành tinh Ba Linh?”
“Đúng vậy!”
Grimm gật đầu thừa nhận, ánh mắt kiên định nhìn Tần Dương.
Tần Dương nhìn Grimm, khóe miệng không nhịn được nhếch lên.
Hành tinh Ba Linh?
Làm gì có ai không muốn đi chứ?
Những người ở trái đất sau khi biết được sự tồn tại của hành tinh Ba Linh thì có không ít người nghĩ cách, xem xét xem mình có đủ tư cách để đến hành tinh Ba Linh hay không!
Những người này chưa chắc đã vì tiền, có rất nhiều người thực sự vì sự phát triển của khoa học kĩ thuật, vì tương lai của trái đất, hoặc là vì... Tò mò!