Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2410 - Chương 2420: Có Vẻ Như Đây Là Một Cơ Hội...

Chương 2420: Có vẻ như đây là một cơ hội...
 

Tần Dương đi theo Nossa hoàng phương suốt cả chặng đường, nhưng lại phát hiện ra một vấn đề khác.

Mặc dù thỉnh thoảng sẽ gặp phải một vài tiểu đội dán một tấm biển đặc biệt đi đi lại lại bên trong để tuần tra trật tự, nhưng nhìn chung thì mức độ nghiêm chỉnh ở đây cũng không cao lắm, bởi vì Tần Dương đã đi mấy cây số rồi mà không bị kiểm tra hay yêu cầu xác nhận thân phận gì cả.

Sau khi nhớ lại kết cấu nội bộ của chiến hạm cấp B, Tần Dương đã có một kết luận.

Tầng đầu tiên này, cũng chính là tầng mà mọi người đang đứng, thậm chí cả những tầng sát bên trên đều là nơi ở của các binh sĩ Nossa, thế nên không có nhiều trạm kiểm soát, cũng không cần kiểm tra xác minh thân phận, bởi vì ở đây cũng chẳng có gì bí mật.

Ở đây có rất nhiều binh sĩ Nossa, thế nên một khi gặp chuyện khẩn cấp cần điều động thì cần phải có một lối đi rộng rãi. Nếu những trường hợp cần thiết như thế mà lại phải đi qua một cánh cổng chật hẹp hoặc phải mất công dừng lại kiểm tra thì sẽ trì hoãn rất nhiều thời gian.

Những căn cứ quan trọng trong chiến hạm đều ở những tầng bên trên, không phải ai cũng có thể đi lên được.

Tần Dương đi được một đoạn thì phát hiện ra những Nossa hắc giáp xung quanh càng lúc càng nhiều, hơn nữa những tên này không nghiêm túc chỉnh tề như trước đó mà rất tùy ý, đi qua đi lại... giống như trong quân doanh?

Đi được khoảng trăm mét, Nossa hoàng phương bỗng nhiên dừng bước, quay đầu nói gì đó với những kẻ đứng sau. Những Nossa hắc giáp đứng sau lập tức chào một tiếng, sau đó đi về bên cạnh, hình như đang về đơn vị mình.

Tần Dương đang định lẩn vào đám người để rời đi, nhưng tên Nossa hoàng phương kia lại chợt nhìn về phía hắn rồi nói cái gì đó.

Tất nhiên là Tần Dương không hiểu đối phương nói gì, nhưng hắn cũng dừng bước, nghiêng đầu nhìn Nossa hoàng phương, giả vờ ngơ ngác.

Nossa hoàng phương dường như cũng đã quen với sự im lặng của Tần Dương, hắn ta chỉ vào Tần Dương, rồi làm động tác đi theo mình.

Bảo mình đi theo?

Tần Dương đột nhiên cảm thấy hơi kinh hãi, động tác đó là gì?

Có phải mình đã bị bại lộ rồi không? Nossa đã sớm phát hiện ra sự tồn tại của hắn? Bây giờ đang dẫn hắn vào một cái bẫy?

Bên phía liên minh chắc chắn không thể nào tiết lộ chuyện gì, dù sao chuyện này cũng do chính tay Bạch Phá Quân lo liệu, thậm chí còn không thông báo với những quốc gia khác. Những người biết chuyện đều là những binh sĩ tuyệt đối trung thành, hoàn toàn không có người Niết Bàn.

Tại sao có thể chắc chắn như vậy?

Bởi vì những người tham gia vào kế hoạch này đều đã bị Tần Dương thôi miên.

Dù sao thì chuyện này cũng liên quan đến tính mạng của Tần Dương và nhiệm vụ trọng đại là phá hủy toàn bộ căn cứ của Nossa, nhất định Tần Dương phải vô cùng cẩn thận.

Tần Dương lo lắng không biết lúc mình đi qua khu khử độc có vấn đề gì không, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng không ra vấn đề gì.

Từ lúc hắn tiến vào chiến hạm đến giờ chỉ có hai nơi có thể bị bại lộ. Thứ nhất là màn ánh sáng kia, nhưng màn ánh sáng đó chỉ là một tấm lá chắn năng lượng bình thường, nếu bị bại lộ thì hắn đã bị bắt ngay lúc đấy rồi, làm gì còn cơ hội tiến vào nữa?

Thứ hai là chỗ khử độc, nhưng chỗ khử độc chưa hề tiến vào căn cứ, còn chưa bước lên bậc thang. Nếu lúc đó thân phận của hắn bại lộ thì việc gì bọn chúng phải chờ hắn vào trong rồi mới bắt? Bắt luôn ở bên ngoài không phải càng tiện hơn sao?

Bởi vì nếu để hắn trà trộn vào trong thì rất có thể sẽ tìm cách phá hủy nơi này, bọn chúng ngu ngốc cỡ nào mới làm như thế cơ chứ?

Trong đầu Tần Dương xuất hiện bao nhiêu câu hỏi, sau đó hắn chắc chắn bản thân mình không bị bại lộ!

Tất cả những chuyện này hoàn toàn là do chuyện vừa mới xảy ra, một chuyện ngẫu nhiên xảy ra trước mặt Nossa hoàng phương mà thôi!

Có lẽ ông trời đang cho hắn một cơ hội?

Mặc dù không biết Nossa hoàng phương muốn dẫn mình đi đâu, nhưng Tần Dương luôn cảm thấy như thế này sẽ tốt hơn. Nếu như để hắn quay lại thì sẽ không biết ở đây xảy ra những chuyện gì, hơn nữa, nếu quay lại mọi người đều cởi hắc giáp thì chẳng phải hắn sẽ bị bại lộ hay sao?

Đi theo Nossa hoàng phương thế này thì những Nossa khác sẽ không nghi ngờ hắn, chỉ cần hắn lừa được tên Nossa hoàng phương này thì sẽ rất dễ dàng thao túng mọi chuyện, cũng có nhiều không gian để hoạt động.

Lát nữa Nossa hoàng phương sẽ tưởng hắn quay về chỗ ở rồi, những Nossa ở chỗ ở thì lại tưởng hắn vẫn đang ở cạnh Nossa hoàng phương, thế thì cho dù hắn biến mất cũng không ai biết.

Cứ đi cùng tên Nossa này đã!

Tần Dương nhanh chóng bước theo, đồng thời cũng âm thầm suy nghĩ về những khả năng có thể xảy ra.

Hai người đi được khoảng ba trăm mét thì đến một cánh cửa thép, không biết Nossa hoàng phương kia làm gì mà cánh cửa nhanh chóng mở ra.

Tần Dương liếc mắt nhìn vào bên trong một cái, phát hiện nơi này vô cùng rộng rãi, thậm chí Tần Dương còn nhìn thấy có một chiếc giường.

Có vẻ như đây là nơi ở của Nossa hoàng phương?

Nossa hoàng phương vào cửa, sau đó lại nhấn một cái nút, cánh cửa lập tức đóng lại.

Có vẻ như Nossa hoàng phương này muốn nói gì đó với Tần Dương, dù sao thì trước đó Tần Dương cũng đã giúp hắn ta giữ được mặt mũi, thế nên mới được hắn ta thăng cấp cho.

Chẳng lẽ hắn ta muốn Tần Dương làm vệ binh cho mình?

Liên minh đã chiến đấu với Nossa trong một thời gian rất dài, cả hai đều nắm khá rõ hệ thống quân đội của đối phương. Ngoài các sĩ quan chỉ huy trên chiến trường thì bên cạnh những sĩ quan cao cấp đều có những vệ binh thu mình một cấp, ví dụ như thị về của Nossa hoàng phương là Nossa lam lăng. Nossa lam lăng đi theo Nossa hoàng phương, không dẫn binh. Nhưng trên chiến trường, nếu như Nossa hoàng phương tử trận hoặc vị trí nào trống thì những vệ binh lam lăng này sẽ nhanh chóng thay thế vị trí của hoàng phương, tiếp tục chỉ huy trận đấu.

Bọn chúng vừa làm nhiệm vụ bảo vệ, vừa làm sĩ quan dự bị.

Tên Nossa hoàng phương này cũng vừa mới thăng cấp nên vẫn chưa có vệ binh, thế thì quá nửa là hắn ta muốn Tần Dương làm vệ binh cho mình.

Đưa Tần Dương đến đây chắc là vì muốn nói chuyện này, hoặc là ban thưởng cho Tần Dương?

Hắn ta chẳng phải là nên hứa hẹn với Tần Dương điều gì đó để thể hiện sự chân thành của mình, sau đó để Tần Dương liều mạng bán mình vì hắn ta sao?

Sau khi vào trong, Tần Dương quyết định chỉ nghe chứ không nói lời nào, chỉ cần không lộ ra sơ hở nào là được. Dù sao thì hắn cũng coi Tần Dương là một kẻ đần độn, nhiều nhất cũng chỉ đuổi hắn đi chứ không trở mặt.

Sau khi bỏ đi thì Tần Dương sẽ đi lang thang khắp nơi để khảo sát tình hình xung quanh, đồng thời tính đường lui cho mình.

Cho dù không cách nào đến được trung tâm thì đến gần trung tâm cũng được. Uy lực của mấy quả bom hạt nhân chắc cũng đủ để nổ tung nơi này rồi.

Nhiệt độ khi bom nổ lên đến mấy trăm triệu độ, hoàn toàn có thể làm tan chảy tất cả mọi thứ ở đây.

Tần Dương chờ đợi Nossa hoàng phương nói chuyện với mình, nhưng tên này lại không nói gì mà bước tới dựa vào tường, sau đó miếng thép che đậy trước lồng ngực cạch một tiếng bắn ra hai bên...
Bình Luận (0)
Comment