Chương 2422: Lựa chọn và rút lui
Tần Dương đi dọc trên đường, tự hỏi không biết có thể tìm được bản đồ hay cái gì đại loại như thế không.
Trong này có nhiều binh lính như thế, không thể có chuyện tất cả đều là binh lính lão làng, tất cả đều quen thuộc đường đi chứ?
Tần Dương đi đến quảng trường rộng lớn, đột nhiên hắn nhìn thấy một tấm biển rất lớn.
Trên tấm biển có rất nhiều chữ kì quái, xếp hàng ngay ngắn. Tần Dương xem không hiểu gì, nhưng khi nhìn thấy những chữ bên phải thì hai mắt sáng lên.
Bản đồ!
Tần Dương đến bên cạnh xem xét cẩn thận.
Tấm bản đồ này vô cùng chi tiết, mặc dù Tần Dương không hiểu chữ ghi trên đó nhưng lại ghi nhớ được tất cả các hình vẽ bên trên.
Không những thế, Tần Dương còn nhớ chính xác được vị trí hiện tại của mình ở đâu, con đường vừa mới đi qua là ở chỗ nào, những kiến trúc hai bên ra sao...
Tần Dương cũng nhìn ra vị trí cầu thang và thang máy di chuyển giữa các tầng.
Sau khi chắc chắn mình đã hoàn toàn nhớ kĩ tấm bản đồ, Tần Dương chậm rãi đi về phía bậc thang.
Trên đường đi, Tần Dương gặp không ít Nossa hắc giáp, còn cả những tiểu đội đi tuần tra, thậm chí còn cả Nossa hoàng phương. Nhưng không một ai để ý đến Tần Dương, cũng không có kẻ nào đến nói chuyện với hắn.
Tần Dương càng lúc càng chắc chắn rằng dựa vào thân phận Nossa hoàng phương này của mình thì hắn có thể tự do đi lại trong khu vực này. Dù sao thì Nossa hoàng phương ở đây đã là sĩ quan cấp cao nhất, chỉ cần không đi vào địa bàn của người khác thì sẽ không bị ai tra hỏi.
Tần Dương đi bộ đến cầu thang, lại phát hiện cầu thang ở đây rất lớn, giống như một con đường dốc thông đến những tầng tiếp theo. Tần Dương không nhanh không chậm đi một vòng, tiếp tục đi xuống dưới khoảng thêm ba tầng nữa mới tính là xuống đáy.
Mỗi tầng đều có bản đồ. Tần Dương cẩn thận nhìn bản đồ, phát hiện lối ra của chiến hạm này không chỉ có một, mỗi tầng đều có một lối ra, nhưng lối ra này không phải dựa vào sức người để mở.
Muốn mở những cửa ra này tất nhiên phải thông qua phòng điều khiển của chiến hạm, nếu không, phi thuyền đang bay trong vũ trụ, nhỡ đâu có ai mở cửa khoang thì chẳng phải sẽ gây ra chuyện lớn hay sao?
Tần Dương không nhịn được nhíu mày, muốn cưỡng ép lao ra ngoài là chuyện không thể nào. Kiếm Thanh Diệt cũng không có khả năng phá vỡ vách tường của phi thuyền kiên cố này.
Đây là một chiến hạm siêu cấp vũ trụ, độ dày của nó chắc còn lớn hơn của vách khoang trên máy bay của người trái đất...
Vách khoang?
Tần Dương bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện. Trước phòng điều khiển có một khu vực có thể nhìn thấy bên ngoài, nơi đó sẽ có nhiều cửa sổ, cửa sổ chắc chắn sẽ không chắc chắn bằng những nơi khác.
Chỉ là vị trí cửa sổ không hề thấp, cho dù bây giờ hắn là chí tôn cường giả, nhưng nhảy từ đó xuống chỉ sợ sẽ thịt nát xương tan, nhưng đó cũng coi như là có một phương pháp chạy trốn.
Tất nhiên biện pháp tốt nhất là lẻn vào đội ngủ sau đó rời đi, nhưng phải có hai điều kiện: Thứ nhất,tất nhiên là hắn không bị bại lộ, sau đó âm thầm bố trí kíp nổ. Thứ hai, lúc đó phải có đội ngũ nào ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, cửa lớn mở ra, hắn lẻn vào đi cùng đội ngũ đó, trơn tru trót lọt.
Rất khó!
Tần Dương lại đi lên mấy tầng, tất cả các tầng đều giống nhau, đều là nơi ở của những binh sĩ hắc giáp.
Mỗi lần Tần Dương lại nhìn bản đồ, nhưng không có bản đồ nào hướng dẫn đường lên trên. Tất nhiên những tầng quan trọng không ở bên này, hoặc là thiết kế của chiến hạm này không để cho từ nơi ở của binh lính bình thường lên được tầng quan trọng.
Phải nghĩ cách mới được!
Tần Dương đang đi bộ thì xung quanh chợt vang lên một tiếng huýt chói tai, sau đó những Nossa hắc giáp xung quanh đang chậm rãi đột nhiên tăng tốc, xông vào các gian phòng.
Tần Dương cũng không dám ở lại mà nhanh chóng trở về chỗ ở của Nossa hoàng phương, hắn làm theo những gì Nossa hoàng phương làm, chỉ vào một tấm thẻ trên tường, cửa phòng nhanh chóng mở ra.
Tần Dương bước vào phòng, xoay đầu nhìn ra bên ngoài, không còn kẻ nào đi lại ngoài hành lang nữa, tất cả đã vào phòng hết, chẳng lẽ đã đến giờ đi ngủ?
Tần Dương không dám đi ra ngoài lúc này, cũng không cởi áo giáp, ai mà biết lúc này có phát sinh chuyện gì không cơ chứ?
Sau khi nghỉ ngơi được khoảng mười tiếng, tiếng chuông chói tai lại vang lên.
Tần Dương chờ đợi một lát, sau đó mở cửa phòng, quả nhiên, bên ngoài đã khôi phục sự náo nhiệt.
Tần Dương quyết định đến nơi khác kiểm tra một chút. Trước lúc nghỉ ngơi hắn đã nhớ lại tất cả những bản đồ mà mình nhìn thấy, sau khi đối chiếu thì phát hiện ra mấy nơi có thể có chỗ trống. Hắn đi càng nhiều thì càng phát hiện ra nhiều hơn. Có một số nơi thường xuyên đóng cửa, có một số con đường ẩn giấu trong bóng đêm, có lẽ đó là đường dẫn đến những nơi khác.
Cuối cùng cũng đến bước này, cho dù phải đánh nhau thì Tần Dương cũng phải thử một lần.
Tần Dương đi hết một vòng, sau đó căn cứ theo bản đồ để suy đoán mình đang ở chỗ nào. Nếu như tầng cao nhất của nơi ở của nhóm binh sĩ là vị trí phía đông bắc thì hắn đang ở vị trí gần trung tâm của chiến hạm. Nếu nơi này nổ tung thì có thể khiến toàn bộ khu vực trung tâm nổ tung.
Đây là một vị trí kích nổ có thể sử dụng được.
Nhưng Tần Dương vẫn muốn tìm xem có còn vị trí nào tốt hơn không, có thể tìm được lối đi lên tầng cao nữa không. Nếu có thể đi lên thêm nữa, sau đó tìm một gian phòng, giết chết tất cả những người trong đó, hẹn giờ kích hoạt kíp nổ rồi yên lặng rút lui thì sẽ có hiệu quả càng cao. Dù sao thì ở bên trên đó đều là nơi ở của những lãnh đạo cấp cao của Nossa.
Thực lực của những tên ở trên đó vô cùng cường hãn, nếu kích nổ từ tầng dưới thì Tần Dương không dám chắc chắn có thể khiến toàn bộ nơi này nổ tung, giết chết tất cả bọn chúng hay không.
Tần Dương không lãng phí quá nhiều thời gian, sau khi đi đến con đường khả nghi thứ ba thì hắn đã tìm được đúng đường.
Hắn tìm thấy thang máy rồi!
Một chiếc thang máy có hình dáng kì lạ giống như những thang máy dùng để thăm quan, chắc chắn đây là thang máy đưa người lên trên tầng cao hơn, nhưng mà bên dưới thang máy có rất nhiều người đứng canh gác.
Tần Dương đứng từ xa quan sát, thấy tất cả những kẻ tiến vào thang máy đều phải đứng yên để tiến hành xác nhận thân phận, xác nhận xong mới có tư cách tiến vào. Còn nếu như không xác nhận được thân phận thì dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết hậu quả là gì.
Tần Dương ngẩng đầu nhìn chiếc thang máy cao không thấy đỉnh, trong lòng hơi do dự, sau đó, hai mắt hắn sáng lên.