Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2422 - Chương 2432: Suy Yếu!

Chương 2432: Suy yếu!
 

Đầu Nossa Hồng Tiêu rơi xuống. Tần Dương nhanh chóng cầm chắc đại kiếm Hồng Quang, sau đó phóng người ra xa.

“Ầm!”

Hắc Giáp của Nossa Hồng Tiêu trực tiếp nổ tung thành vô số mảnh nhỏ, bắn ra bốn phía. Tần Dương bật dậy, nhìn đám binh lính Nossa đang rút lui về phía này. Tần Dương không có bất kỳ sợ hãi gì, hắn trực tiếp vọt về phía bọn họ.

Tần Dương vốn cho rằng muốn huyết chiến một phen mới có thể tiến lên, nhưng hắn lại không ngờ khi hắn tiến lên, đám binh lính Nossa ở phía trước lại tránh ra một con đường.

Tần Dương hơi sửng sốt, nhưng hắn cũng không dừng lại, mà xuyên qua những binh lính Nossa này, chạy về phía phòng tuyến của con người.

Khi bỏ mặc tất cả binh lính Nossa lại phía sau, lúc này Tần Dương mới bước chậm lại, đóng lại cao công suất vận chuyển của chiến giáp Kỳ Tích.

Vừa tắt chiến giáp Kỳ Tích, Tần Dương liền cảm thấy toàn thân đều dâng lên cảm giác vô lực, suýt chút nữa lảo đảo ngã xuống.

Hắn trở tay cắm đại kiếm Hồng Quang lên mặt đất, lúc này mới chống đỡ được cơ thể nhũn ra của mình.

Hắn có một loại cảm giác tinh lực và linh hồn của cả người đều bị rút cạn, tất cả cảm giác chính là hai chữ.

Suy yếu!

Hắn cảm thấy hình ảnh trước mắt mình dường như có chút đong đưa, có chút hoa, trong đầu cũng giống như hồ nhão.

Tần Dương thở dốc mấy hơi, lúc này mới quay đầu lại nhìn về phía sau.

Mây nấm đã khuếch tán ra bốn phía, đã không còn nhìn thấy ánh sáng mạnh hoặc là ngọn lửa dữ dội nữa, chỉ có khói thuốc súng nồng đậm sau vụ nổ mạnh.

Lúc này, chỉ còn lại một đống mảnh vỡ của chiến hạm to lớn kia rơi xuống đất. Sức chiến cường đại của chiến hạm này đủ sức phá hủy một thành phố chỉ bằng một phát súng. Xét cho cùng, chiến hạm vẫn là vũ khí phá hủy lợi hại nhất trên mặt đất. Tần Dương nghĩ toàn bộ binh lính Nossa trong chiến hạm và binh lính trong căn cứ bên ngoài đều đã bị giết, cho dù có một số người may mắn thoát khỏi thì dưới các loại sát thương lớn mạnh như thế cũng khó thoát chết.

Người Nossa chân chính còn tồn tại là mấy nghìn người Nossa trên chiến trường cùng với mấy con phi thuyền cấp B lúc trước được phái đi làm nhiệm vụ xâm lược. Tuy rằng, số lượng nhìn qua không ít, nhưng toàn bộ cục diện cũng đã hoàn toàn thay đổi.

Nếu người Nossa không còn binh chi viện sau đó, thì có thể dự kiến trong trận chiến giữa con người và người Nossa này, thì tuy rằng con người trả giá đắt, nhưng cuối cùng sẽ giành được thắng lợi!

Tần Dương thở dài nhẹ nhõm một hơi, tâm trạng cũng trở nên vô cùng thả lỏng.

Thắng rồi!

Cuối cùng mình cũng hoàn thành nhiệm vụ gần như không thể hoàn thành, hơn nữa còn sống sót chạy ra!

Tần Dương lại quay người trở về, đúng lúc nhìn thấy một đoàn chiến sĩ Thâm Lam đang nhanh chóng chạy về bên này, mà chạy ở đằng trước là Bạch Phá Quân.

Bạch Phá Quân nhanh như gió, vọt trước mặt tới Tần Dương, bắt lấy cánh tay Tần Dương, kích động nói: “Tần Dương, cậu làm được rồi! Cậu đã cứu vớt chiến tuyến này, cậu đã cứu vớt con người!”

Tần Dương nhếch miệng cười, vừa định mở miệng nói gì đó, thì trước mắt lại tối sầm, cả người xiêu vẹo, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

……

Thời đại Internet nên tin tức được truyền bá vô cùng nhanh chóng.

Tin tức chiến hạm của người Nossa bị đạn hạt nhân làm cho nổ tung, chiến hạm tính cả cơ số người Nossa bị san thành bình địa nhanh chóng xuất hiện ở trên mạng, sau đó được mọi người mừng như điên điên cuồng chia sẻ!

Chiến hạm được vệ tinh giám sát trong 24 giờ nên hiện trường vụ nổ bom hạt nhân bên trong chiến hạm và các vụ nổ sau đó của ba quả bom hạt nhân đều được ghi lại rõ ràng.

Đây cũng không phải là tin tức cần phải che giấu, hơn nữa hiện tại lòng người trên thế giới đang hoảng loạn. Đoạn video này cũng có thể xoa dịu lòng người rất nhiều, cho nên liên minh không chỉ không quan tâm đến chuyện mọi người lén tuyên bố, mà còn chính thức tung ra đoạn trích bùng nổ này, vui mừng thông báo rằng con người đã đánh bại người Nossa. Mặc dù vẫn còn một số lượng nhất định người Nossa còn sống, nhưng bọn họ không có chiến hạm chi viện, nên tất nhiên chỉ có con đường bị đánh bại và diệt vong.

Mất đi ưu thế của phòng bị cấm địa cộng thêm việc con người đã nghiên cứu phát minh ra không ít vũ khí nhằm vào Nossa Hắc Giáp, khiến con người tuyệt đối không còn gặp bất lợi ở trên chiến trường. Tuy rằng, một bộ phận người Nossa trốn về phương Bắc, nhưng số lượng đó cũng không nhiều. Dưới những hạn chế của môi trường, nguồn cung cấp năng lượng, thì bọn họ kiên trì không được bao lâu.

Mấy chiến hạm còn tồn tại có lẽ sẽ kiên trì được trong thời gian dài một ít, nhưng chờ đến lúc bọn họ tiêu hao hết năng lượng, thì cũng chính là lúc bọn họ xong đời.

Con người sẽ nhanh chóng nghênh đón thắng lợi toàn diện!

……

Trong một biệt thự trên núi ở huyện ngoại ô Trung Hải, Hàn Thanh Thanh đang ngồi trên ghế, trong tay cầm cuốn sách, nhưng tâm trí của cô ấy rõ ràng không đặt trên cuốn sách.

Cô ấy đang ngẩn người nhìn không trung.

Hiện tại Tần Dương ở đâu?

Nghe nói, hai ngày nay người Nossa đã phát động cuộc chiến đánh luân phiên, một khắc cũng không dừng lại. Lúc này, Tần Dương và tiểu đội Kỳ Tích của hắn nhất định là đang chiến đấu trên tiền tuyến.

Hàn Thanh Thanh theo bản năng nắm chặt nắm tay, trong đầu lại theo bản năng nhớ tới một số kỷ niệm trước kia hai người trải qua.

Người đàn ông được định là không bình thường này đã trải qua bao nhiêu nguy hiểm?

Không nói những nguy hiểm khác mà hắn đã trải qua, chỉ tính nguy hiểm mà hắn trải qua cùng mình đã dọa người như thế, năm lần bảy lượt đều cùng một con đường sinh tử.

Mỗi lần đều lo lắng đề phòng, nguy hiểm vạn phần. Tuy rằng mỗi lần đều xem như bình an vượt qua, nhưng tiếp theo thì sao đây?

Hàn Thanh Thanh nhẹ nhàng thở dài. Cô ấy đương nhiên hy vọng Tần Dương bình an, nhưng trong lòng cô ấy lại không thể không lo lắng loại khả năng không tốt khác.

Vại đất thường vỡ bên mép giếng, tướng quân khó tránh khỏi tử vong trên chiến trường. Tần Dương luôn chiến đấu ở chỗ sinh tử như vậy, một lần thắng lợi, một trăm lần thắng lợi, nhưng ai cũng không dám xác định không có thất bại, một khi thất bại……

“A!”

Trong phòng đột nhiên vang lên một tiếng kinh hô, sau đó có tiếng ghế dựa đổ xuống đất.

Tiết Uyển Đồng ôm một chiếc máy tính bảng vọt ra, trên mặt hưng phấn, nhưng dường như lại lo lắng: “Chiến hạm của người Nossa bị đạn hạt nhân tiêu diệt rồi, chúng ta sắp thắng rồi!”

Hàn Thanh Thanh lập tức đứng lên khỏi ghế, ánh mắt hưng phấn kêu lên: “Thật không?”

“Trên mạng đã ra video rồi, cô xem!”

Hàn Thanh Thanh nhận lấy máy tính bảng, cẩn thận nhìn một lần, trên mặt cô ấy cũng không nhịn được dâng lên vài phần kích động: “Chúng ta thắng rồi!”

Tiết Uyển Đồng hưng phấn kêu lên: “Chúng ta thắng rồi! Trận chiến đấu này nhanh chóng sẽ kết thúc!”

Ánh mắt Hàn Thanh Thanh đầy hưng phấn. Đúng vậy, chiến đấu sắp kết thúc, vậy có phải hắn nên trở lại hay không?

Hàn Thanh Thanh hưng phấn lật tin tức trên mạng, bỗng nhiên ngón tay cô ấy ngừng lại, ánh mắt dừng ở tin tức thứ nhất, đồng tử đột nhiên co rút lại!

“Lúc chiến hạm của người Nossa bị đạn hạt nhân phá hủy thì Tần Dương cũng có mặt ở hiện trường doanh trại địch, một mình chiến đấu thoát khỏi vòng vây. Hắn và vụ nổ viên đạn hạt nhân đầu tiên có quan hệ gì?”

Bên dưới tin tức này còn có một đoạn video, chính xác là cảnh Tần Dương bị kẹt trong doanh trại của hàng chục triệu người Nossa đang xông ra ngoài, quả bom hạt nhân phía sau hắn nổ ầm ầm.

Tiết Uyển Đồng nhìn biểu cảm của Hàn Thanh Thanh, kinh ngạc thò đầu qua. Cô ấy mới nhìn thoáng qua, liền thấp giọng kinh hô: “Tần Dương!”
Bình Luận (0)
Comment