Chương 2434: Sẽ chết sao?
“Cậu cảm thấy thế nào?”
Bạch Phá Quân đứng ở trước giường Tần Dương, quan tâm nhìn Tần Dương, trong ánh mắt ông ta không hề che giấu sự lo lắng.
Ông ta đã biết tình hình sức khỏe của Tần Dương từ chỗ chuyên gia. Tình hình rất không lạc quan.
Tần Dương không chỉ thi triển chiến đấu công suất cao trong thời gian rất dài, để lại di chứng cực lớn cho cơ thể, ngoài ra, nghiêm trọng hơn là cơ thể Tần Dương đã bị nhiễm xạ nghiêm trọng!
Nếu khi bom hạt nhân nổ mạnh, trên người Tần Dương còn mắc Hắc Giáp, thì Hắc Giáp sẽ bảo vệ cho Tần Dương, cho dù nhiễm một chút phóng xạ, thì cũng tuyệt đối sẽ không tạo thành nguy hại quá lớn, nhưng đáng tiếc khi bom hạt nhân phát nổ, trên người Tần Dương không có bất kỳ phòng hộ gì, cứ thế trần trụi trong khoảng bức xạ lớn.
Càng khoa trương hơn là Tần Dương còn không chỉ gặp một lần bức xạ, mà uy lực bức xa lần thứ hai của ba quả bom hạt nhân kia lớn hơn nhiều so với quả mà Tần Dương mang theo, tất nhiên bức xạ sẽ lớn hơn, Tần Dương lại gặp bức xa lần thứ hai.
Đối với điểm này, trong lòng Bạch Phá Quân rất áy náy, bởi vì ông ta cũng không ngăn cản chuyện phóng ra bom hạt nhân!
Ông ta biết cho nổ bom hạt nhân lần nữa sẽ tạo thành tổn thương lần hai với Tần Dương. Xuất phát từ tình cảm cá nhân, ông ta tất nhiên từ chối làm như vậy, nhưng trên chiến trường, ông ta là một thống soái, ông ta phải chịu trách nhiệm vì nghìn vạn chiến sĩ.
Cho dù lúc ấy, người ở vào vị trí đó là con ông ta, hoặc là ông ta, thì ông ta cũng sẽ không chút do dự mà ủng hộ việc lập tức phóng ra bom hạt nhân, hoàn toàn phá hủy chiến hạm và căn cứ của người Nossa, bởi vì mặc dù khoa học kỹ thuật của người Nossa phát triển không giống với người Trái Đất, nhưng bọn họ cũng có vũ khí uy lực lớn như vậy.
Ví dụ như khẩu pháo màu xanh lam hủy diệt một thành phố chỉ bằng một phát bắn, uy lực không hề thua kém bom hạt nhân.
Không ai dám cam đoan người Nossa không có vũ khí uy lực lớn hoặc sản phẩm khoa học kỹ thuật. Mặc dù, quả bom hạt nhân của Tần Dương tạo thành thiệt hại lớn cho chiến hạm của người Nossa, nhưng cũng không hoàn toàn hủy diệt chiến hạm. Nếu đối phương còn sức đánh trả, thì có thể sẽ phát động một đòn tự sát khủng khiếp, có thể số người tử vong là hàng nghìn hàng vạn người, thậm chí nhiều hơn!
Chỉ có hoàn toàn hủy diệt bọn họ, thì mới có thể chân chính thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra, chuyện này cũng không trách được Bạch Phá Quân. Ông ta thật sự hiểu rõ tình hình, nhưng cũng chỉ là hiểu rõ mà thôi, cũng không phải là do ông ta làm ra quyết sách. Ông ta chỉ là thống soái trên chiến trường mà thôi, cho dù ông ta muốn ngăn cản thì cũng không có cách, Bạch Phá Quân không ra lệnh được cho cả liên quân.
Tần Dương ngược lại cũng không che giấu sự suy yếu của mình trước mặt Bạch Phá Quân. Hắn cười khổ nói: “Rất yếu, hiện tại, ngay cả sức lực ngồi dậy cũng không có. Tình hình hiện tại của tôi thế nào, có phải tôi phế rồi không?”
Sắc mặt Bạch Phá Quân trầm trọng hơn, nhẹ giọng an ủi: “Hiện tại cậu không đứng dậy nổi là bởi vì cậu chịu đựng thời gian chiến đấu quá lâu, nhưng cậu đã chính diện chém chết Nossa Hồng Tiêu. Phải biết rằng, lúc trước cho dù Mai Lạc Y toàn lực ứng phó, thì cũng chỉ khiến đối phương bị thương nặng, lại không giết chết đối phương. Cậu nghỉ ngơi thật tốt, chúng tôi sẽ dùng dịch hồi phục tiên tiến nhất để giúp cậu hồi phục, rất nhanh là có thể khôi phục, rất nhanh là có thể đứng lên thôi.”
Tần Dương nhìn sắc mặt của Bạch Phá Quân, hắn chớp chớp mắt, trong lòng hơi có dự cảm không tốt: “Sắc mặt này của ông cho thấy tôi rõ ràng không chỉ đơn giản là kiệt sức. Bản thân tôi cũng là bác sĩ, tình hình sức khỏe của tôi dường như rất không ổn. Ông trực tiếp nói cho tôi đi, tôi lười đoán.”
Bạch Phá Quân hơi do dự. Tần Dương nhìn vẻ mặt của ông ta, biết chỉ sợ tình hình sức khỏe của mình rất phiền phức, nhưng tâm trạng ngược lại lại bình tĩnh trở lại.
“Quân đoàn trưởng, khi tôi nhận nhiệm vụ này thì đã làm tốt tâm lý cùng chết với kẻ địch rồi. Hiện giờ, tôi còn sống đã là kết quả rất tốt rồi, huống chi tôi là một chiến sĩ Thâm Lam, không có kết quả gì là không chấp nhận được. Nói đi, có phải tôi sắp chết rồi không?”
Bạch Phá Quân thấy sắc mặt Tần Dương bình tĩnh, tâm trạng của ông ta lại càng nặng nề: “Tạm thời sẽ không chết, nhưng một mặt là do thân thể của cậu chiến đấu quá giới hạn, hao tổn rất lớn, gây ra tổn thương lớn với sức khỏe của cậu. Mặt khác, cơ thể của cậu đã nhiễm lượng bức xạ lớn, dẫn tới các cơ quan khác trong cơ thể cậu đã bắt đầu suy yếu……”
Lúc trước, Tần Dương đã tự mình chẩn đoán, đại khái cũng đoán được tình hình của mình. Hiện giờ nghe Bạch Phá Quân nói như vậy, hắn thở dài nói: “Phiền phức là cơ thể bị nhiễm xạ đúng không?”
“Đúng vậy, cậu cũng là bác sĩ, vô cùng hiểu biết về nguy hại của chất phóng xạ đối với cơ thể. Loại tổn thương này gần như không thể phục hồi. Mặc dù có một số cách để giảm bớt loại tổn hại sức khỏe này, nhưng đó chỉ là giải pháp tạm thời, không thể trị tận gốc. Sức khỏe của cậu vẫn sẽ nhanh chóng xuất hiện các loại vấn đề……”
Tần Dương tất nhiên biết sự nguy hại của nhiễm xạ. Hắn hơi nâng tay lên nhìn: “Chỉ hy vọng đừng xảy ra biến dị thì tốt rồi. Xét cho cùng, tôi đẹp trai như vậy, nếu biến thành quái vật, thì quá bi kịch đấy.”
Bạch Phá Quân nhìn Tần Dương vẫn còn cười được, ông ta hít một hơi thật dài: “Tôi biết rất rõ việc phóng đợt bom nguyên tử thứ hai, nhưng……”
Tần Dương cười ngắt lời Bạch Phá Quân: “Quân đoàn trưởng, ông không cần đặc biệt giải thích cho tôi. Tôi hiểu, làm như vậy rất chính xác, kết quả đã chứng minh rồi, đã hủy diệt sạch sẽ, không phải sao?”
Khuôn mặt của Bạch Phá Quân đột nhiên hiện lên vài múi cơ rõ rêt. Ông ta trầm mặc vài giây, khẳng định nói: “Cậu là công thần lớn nhất của chúng tôi trong việc đánh bại người Nossa. Cậu cứu vô số sinh mệnh, thậm chí là cậu đã cứu nhân loại. Chúng tôi sẽ dùng hết tất cả tài nguyên, tất cả giải pháp để chữa trị cho cậu, chính cậu cũng có y thuật hơn người, cậu cũng có thể tự cứu mình. Nếu cần cái gì thì cứ việc nói. Cho dù là thứ gì, chỉ cần trên Trái Đất có, thì chúng tôi đều có thể cung cấp cho cậu.”
Tần Dương nằm dựa trên giường, sảng khoái nói: “Được, bảo bác sĩ đem cho tôi một phần báo cáo kiểm tra, tôi và sự phụ thương lượng một chút, xem có cách nào hay không.”
Bạch Phá Quân gật đầu, nghĩ rồi lại hỏi: “Tạm thời sẽ đưa cậu tới tổng bộ của liên minh Thâm Lam. Ở đó có các loại khoa học kỹ thuật mũi nhọn nhất hoàn thiện nhất. Cậu còn yêu cầu gì khác không?”
Tần Dương nghĩ: “Một lát nữa tôi sẽ không chết chứ?”
Bạch Phá Quân lắc đầu: “Đương nhiên sẽ không.”
Tần Dương cười nói: “Vậy được rồi, bảo người lấy vật phẩm cá nhân qua đây cho tôi đi. Tôi gọi điện thoại cho người nhà, miễn cho bọn họ lo lắng cho tôi……”
“Được!”
Tần Dương xua xua tay, bắt đầu đuổi người: “Quân đoàn trưởng, hiện tại chỉ sợ trên chiến tuyến cũng không ổn. Ông còn rất nhiều chuyện phải làm, không cần hao phí thời gian ở chỗ bệnh nhân tôi đâu. Ông đi làm việc đi, tiếp theo tôi không giúp được gì nữa rồi, tôi phải an tâm dưỡng bệnh rồi.”
“Vậy cậu nghỉ ngơi cho tốt, muốn chút tôi lại đến thăm cậu.”
Bạch Phá Quân cũng không dông dài nữa, đã là đàn ông, đã là quân nhân, thì tất nhiên sẽ không ngượng ngùng xoắn xít như cô gái nhỏ. Sau khi biểu đạt ý tứ của mình ra là xong rồi, ở lại cũng không giúp được gì.
Bạch Phá Quân quay đầu rời đi, đi tới cửa, bỗng nhiên ông ta nhớ tới gì đó, quay đầu nói: “Cậu có thời gian thì lên mạng, phát một tin Weibo hoặc là gì đó đi, rất nhiều người đều đang nhớ mong sự an nguy của cậu đấy……”