Chương 2442: Nếu như lúc đó giết hắn, kết cục sẽ hoàn toàn khác rồi
Phoebe, biệt thự Văn Ngạn Hầu.
Văn Ngạn Hầu đang nằm thoải mái trên chiếc ghế tựa sau hoa viên biệt thự nhà ông ta, lười nhác nằm phơi nắng, trên người quấn một cái khăn,bên cạnh là cái bể bơi, trong đó có mấy mỹ nữ đang bơi nghịch trong đó.
Văn Ngạn Hầu lấy chiếc ipad trên bàn trên cạnh, lướt một lượt vài tin tức mới.
“…..Chuyên gia đang giải mã ngôn ngữ của người Nossa, trước mắt đã có vài đột phá trong quá trình nghiên cứu, sẽ hữu ích hơn khi cố gắng hiểu được ngôn ngữ và chữ viết của bọn chúng, nó sẽ giúp cho chúng ta nghiên cứu học hỏi được công nghệ của người Nossa, học hỏi công nghệ của nhau, nền công nghệ khoa học của địa cầu sẽ có nhiều phát triển, có bước nhảy vọt mới.
Trong trận chiến lần này con người không chỉ bắt được nhiều người Nossa, còn có cả những bộ hắc giáp và tàu chiến của bọn chúng, một khi chúng ta nghiên cứu và hiểu hết về khoa học công nghệ chiến đấu của bọn chúng, con người sẽ có được năng lực vượt qua dải ngân hà, điều đó có nghĩa là con người sẽ bước vào thời đại phát triển vũ trụ!”
Văn Ngạn Hầu nhếch mép cười, nụ cười lộ ra sự chế nhạo.
Ông ta mặc dù gia nhập vào Niết Bàn, trở thành một người xử lý công việc cho Niết Bàn, nhưng điều đó không đại diện cho việc ông ta thật sự coi mình trở thành người của Niết Bàn, ông ta gia nhập vào Niết Bản chỉ là vì lợi ích mà thôi.
Mặc dù Niết Bàn là tay chân của Người Nossa, khi người Nossa chiếm được trái đất thì Niết Bàn sẽ chuyển mình được, sẽ chiếm vị trí rất cao, sẽ không còn phải lần trốn như bây giờ, nhưng Văn Ngạn Hầu vẫn như cũ, không mong người Nossa giành được thắng lợi.
Ông ta mặc dù gia nhập vào Niết Bàn, ông ta cũng không phải là người tốt gì, nhưng ông ta vẫn là một con người.
Chuyện của con người con người tự giải quyết, ông ta không để cho người Nossa đụng tay chân vào chuyện của ông ta, cuộc sống bây giờ của ông ta không phải đang rất tuyệt hay sao?
Văn Ngạn Hầu đặt ipad xuống, đang định nằm thẳng người, đột nhiên lại cảm thấy như có gì đó, quay đầu lại nhìn về một góc của hoa viên.
Góc hoa viên vốn không có ai hết nhưng không biết từ khi nào, lại có một người đàn ông yên lặng đứng ở đó.
Khoảng 40 tuổi, mặc bộ vest,dung mạo khôi ngôi, đứng nhìn Văn Ngạn Hầu.
Gương mặt Văn Ngạn Hầu thay đổi, ngồi bật dậy từ trên ghế.
Ông ta bây giờ đã là một cao thủ đại thành, tai nghe mắt thấy, mà biệt thự của ông ta cũng có không ít cao thủ hộ vệ, nhưng người đàn ông này lại nhẹ nhàng xuất hiện ở sau hoa viên nhà ông ta không chút động tĩnh gì, ông ta một chút cũng không cảm nhận được!
Ông ta đứng dậy, không vội vàng gọi bảo vệ, mà lười nhác ho một tiếng, sau đó vẫy tay ra hiệu với mấy mỹ nhân dưới bể bơi.
Mấy mỹ nhân đó nghe lời rời đi, hoa viên chỉ còn lại mỗi ông ta và người đàn ông mới xuất hiện kia.
“Ông là ai?”
Người đàn ông trung niên từ từ đi đến gần, gương mặt nở nụ cười nhẹ: “Shawn, Shawn Johnson.”
Mặt Văn Ngạn Hầu đột ngột thay đổi.
Shawn Johnson, đó là thủ lĩnh của Niết Bàn đúng không?
Văn Ngạn Hầu trước đây có gặp qua Shawn Johnson, nhưng khi đó Shawn đeo mặt nạ, Văn Ngạn Hầu không hề thấy gương mặt thật của ông ta, mà cái tên này là do phía liên minh công bố ra.
“Thủ lĩnh?”
Shawn đi đến, mỉm cười nói: “Cho dù ông chưa từng thấy gương mặt tôi, cũng đã nghe qua giọng của tôi rồi, còn có cái này….”
Shawn lấy ra một cái huy hiệu, ném qua.
Văn Ngạn Hầu đón lấy cái huy hiệu, nhìn kỹ một lượt, chắc chắn đó là chiếc huy hiệu đại diện cho thân phận thủ lĩnh, có khi Shawn không tiện xuất hiện, thì ông ta sẽ cử người cầm theo huy hiệu này đi làm nhiệm vụ.
Cái huy hiệu này giống như thanh bảo kiếm của Hoàng Đế thời cổ đại, đại diện cho thân phận của Shawn.
Trong lòng Văn Ngạn Hầu có chút lo lắng, ông ta không biết tại sao Shawn lại xuất hiện trước mặt ông ta, nhưng không cần biết nói gì, nhất định chuyện đó không tốt chút nào.
Văn Ngạn Hầu cũng kinh đưa lại cho Shawn, thái độ đầy sự tôn trọng, trầm giọng nói: “Thủ lĩnh, mời ngồi!”
Shawn cũng không khách sáo, ngồi trên ghế, mỉm cười nói: “Ông cũng ngồi đi.”
Văn Ngạn Hầu cũng không khách sáo ngồi xuống đối diện, mặc dù Shawn là thủ lĩnh, ông ta là người xử lý công việc, Shawn là cấp trên của ông ta, nhưng đây cũng không phải đại diện cho việc ông ta phải khúm núm né tránh.
“Thủ lĩnh, ngài sao lại đến đây, có chuyện gì hay sao?”
Gương mặt Shawn nghiêm túc hơn một chút: “Thời cục gần đây, ông có xem không?”
Văn Ngạn Hầu cau mày: “Có xem, cục diện của Niết Bàn có vẻ không tốt cho lắm.”
Shawn thở dài: “Nó không thể không tốt mà còn rất tồi tệ, vô cùng tồi tệ,một vài quả bom hạt nhân đã phá hủy tất cả của Niết Bàn, không cần biết người Nossa có lợi hại đến đâu, cuối cùng cũng không chống lại được bom hạt nhân, toàn bộ mọi thứ của Niết Bàn bị phá hủy rồi.”
Văn Ngạn Hầu gật đầu, nói theo: “Ai mà biết liên minh lại tìm cách điều khiển hắc giáp, sau đó dùng hắc giáp để xâm nhập vào tàu chiến, chỉ là không phải người của chúng ta trong liên minh có rất nhiều hay sao, lẽ nào một chút kế hoạch cũng không biết đến?”
Shawn lắc đầu: “Người đứng đầu bộ phận thực thi pháp luật đã bị bắt trước đây, lộ ra danh sách, người của chúng ta tổn hại rất nhiều, người có chức vị cao trong liên minh cũng mất không ít, có điều đây không phải là nguyên nhân quan trọng nhất, cái kế hoạch này rất ít người biết, bọn chúng tất nhiên cũng đã phòng bị tin tức bị lọt ra ngoài, chúng ta sao có thể biết được.”
Văn Ngạn Hầu ngồi bên cạnh nghe thấy vậy nói: “Con tàu chiến này và người Nossa đã bị tổn hại nghiêm trọng rồi, tất cả coi như xong, vậy bọn chúng còn có tiếp viện không?”
Shawn lắc đầu: “Tôi không biết rõ, bọn chúng cũng không nói mấy chuyện này với tôi, nhưng tôi có thể đoán được, e rằng sẽ không có quân tiếp viện ở tương lai gần đâu.”
Trong lòng Văn Ngạn Hầu thở phào nhẹ nhõm, nhưng trên gương mặt vẫn là sự lo lắng như cũ: “Vậy chúng ta bây giờ phải làm sao,lẽ nào cứ im lặng như cũ chờ đợi cơ hội tiếp theo hay sao?”
Shawn nheo mắt lại: “Rất khó, trải qua trận chiến lần này, toàn bộ đã thay đổi rồi….”
Văn Ngạn Hầu hỏi dồn: “Vậy lần này thủ lĩnh đến chỗ tôi, có phải là có chuyện gì phân phó cho tôi làm phải không?”
Shawn liếc mắt, cười mỉm với Văn Ngạn Hầu: “Trận chiến này, ông thấy thất bại ở đâu?”
Văn Ngạn Hầu ngơ người ra, trong đầu bất giác hiện lên một bóng hình, ông ta chắc chắn đáp án của Shawn chính là người đó, nhưng ông ta do dự một lúc, cố ý giả vờ như không biết gì: “Là do năng lượng của con tàu không đủ? Dù sao nếu như có đủ năng lượng, không phải sẽ có sự tấn công của ánh sáng xanh lam hay sao, vậy thì con người một phát biến thành tro bụi rồi….”
Shawn nhẹ nhàng trả lời: “Năng lượng không đủ, là do bọn họ lúc đến đây có gặp phải vấn đề bạo phát năng lượng, cho nên năng lượng thất thoát khá nhiều, mới có tình trạng năng lượng không đầy đủ, đó được coi là một nguyên nhân khách quan cho thất bại, nhưng con người có thể chiến thắng, lại là vì nguyên nhân gì?”
Văn Ngạn Hầu nhìn Shawn một lần nữa hỏi dồn, biết ông ta dù không trả lời cũng không được, lại không thể do dự tiếp, nhanh chóng đưa ra đáp án: “Bởi vì Tần Dương.”
Shawn ánh mắt sắc bén nhìn Văn Ngạn Hầu: “Đúng vậy, vì Tần Dương, chính là vì một người đó, từ từ liên kết lại, con người mới có thể có được chiến thắng cuối cùng….nghe nói lần đầu tiên Tần Dương đến Trung Hải ông đã ra tay với hắn, nếu như lúc đó ông giết hắn, vậy thì có lẽ tất cả đã không giống như bây giờ….”