Chương 2471: Tôi nợ anh một ân huệ
Trong không trung, con đao chiến bỗng lóe lên tia chớp, giáng mạnh xuống chiếc rìu chiến.
Trong tiếng vang lớn, NaKo bị đánh bay ra xa, Tần Dương cũng bị sự cuồng bạo của đối phương đánh lùi mấy bước.
Trong mắt Tần Dương lộ ra vẻ kinh ngạc, tên NaKo này còn trẻ như vậy, mà đã sở hữu sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy.
Tần Dương không kích hoạt Chiến giáp kỳ tích, nhưng sức chiến đấu của Tần Dương đã gần đạt đến cường giả đỉnh phong. Trên địa cầu này, trong Người tu hành đã được coi là sức chiến đấu đứng đầu, cho dù so với Mai Lạc Y, Detrich tuy rằng có chút chênh lệch, nhưng cũng không lớn lắm.
Tần Dương sửng sốt, nhưng Na Ko cùng đám chiến sĩ Lander còn kinh ngạc hơn.
Mặc dù Nako còn trẻ nhưng đã là một thiên tài tu hành trong đám người Lander. Sự tiến bộ về tài năng và sức mạnh này không ai sánh kịp, thậm chí là trong cả lịch sử của Lander. Đây cũng là thực tế rằng mặc dù Nako còn trẻ nhưng đã có thể chỉ huy cả đội chiến đấu, là lí do khiến mọi người tâm phục.
Danh tiếng của Lander đều đã được thể hiện qua các trận đánh , nếu muốn người khác phục bạn, trừ khi bạn có bản lĩnh hơn người, bằng không cách thô bạo mà hiệu quả nhất là cùng tỉ khí 1 trận.
Khi Na Ko trở thành đội trưởng, rất nhiều chiến sĩ đều không phục, NaKo áp dụng phương pháp đơn giản nhất, chính là tỉ khí với từng người một, cuối cùng thuyết phục được mọi người, không còn tranh cãi về vị trí đội trưởng đó nữa.
Về điểm này, Na Ko rất giống với Tần Dương, khi còn trong tiểu đội tia chớp anh cũng từng áp dụng, cũng còn trẻ như vậy, cũng dùng phương thức đó khiến người ta tâm phục khẩu phục.
Cả 2 đều rất trẻ, đều có thiên phú, thực lực cũng mạnh vô cùng.
Hai người càng lúc càng chiến mãnh liệt, dù sao thì hiệu quả chiến đấu của Tần Dương cũng mạnh hơn Na Ko, lại có nhiều kinh nghiệm chiến đấu phong phú, Na Ko dần dần gặp bất lợi.
“Dừng lại, không cần đánh nhau nữa!”
Nako vung cây rìu chiến của mình quét ngang 1 đường, Tần Dương cũng bị dọa, nghe thấy tiếng hô lớn nên dừng tay.
Rìu chiến trong tay NaKo bay lượn 1 đường, sau đó lao xuống trước mặt Nako. Nako trừng mắt nhìn Tần Dương: "Anh mạnh hơn tôi. Giờ tôi chưa phải là đối thủ của anh, nhưng tôi nhất định sẽ cố gắng đuổi kịp anh. "
Tần Dương cười:" Chắc cô mới chỉ tham gia ít trận chiến thôi đúng không "
Na Ko trên mặt lộ ra hai tia xấu hổ:" Tôi chỉ chiến đấu với dã thú và người của tôi. Chưa từng chiến đấu với người Nossa, bộ tộc của chúng tôi đã ẩn cư ở đây lâu rồi ...”
Tần Dương tỏ ra hiểu rõ, nói," Đợi khi cô quen với thực chiến, hiệu quả chiến đấu sẽ càng tăng lên gấp bội. Rốt cuộc chỉ có chiến trường chân thực tàn khốc là cách tốt nhất để nâng cao năng lực chiến đấu"
Na Ko cũng tán thành, nói:" Đúng vậy, một chiến binh thực thụ nên chiến đấu với kẻ thù của mình trên chiến trường. Từ lâu tôi đã muốn rời khỏi đây và tham gia vào những trận chiến thực sự, nhưng chúng tôi không có bất kì phương tiện di chuyển nào, muốn vượt qua vòng vây của đám người Nossa thật không dễ dàng. Dù sao thì, chúng tôi và đám người Nossa có sự khác biệt quá lớn, đến nỗi chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể phân biệt được. "
Tần Dương cười và nói:" Vậy lần này cô cầu được ước thấy rồi "
" Áo giáp trên người cô đã khởi động chưa? "
Tần Dương lắc đầu:" Còn chưa ư! "Hai
Na Kê sáng lên:" vậy có thể để tôi mở mang tầm mắt về sức mạnh của nó không?"
Tần Dương cười : “thế nào là mở mang tầm mắt?”
Na Kê một lần nữa rút rìu chiến lên trước mặt: “Đánh tôi đi !”
Tần Dương do dự một chút: “Nếu tôi dùng toàn lực, cô sẽ bị thương.”
Na Ko không chút do dự, ngữ khí kiên quyết: "Vết thương chiến đấu đã là gì? Nếu như còn không có cả dũng khí đối mặt với vết thương, thì tham gia thực chiến thế nào được?"
Tần Dương thấy Na Ko quả quyết nói thế, cũng không phí lời thêm, khởi động chiến giáp Kì Tích, kích hoạt Miracle Armor, bật nguồn cấp thấp, sau đó lao về hướng NaKo.
“Rầm!”
Dao chiến cùng rìu chiến va vào với nhau, Na Ko ngay tức khắc ấy biến thành sao băng, trong nháy mắt bị đánh bay lên hàng trăm mét, bị đập mạnh phải một cây lớn cái ầm. Rắc 1 tiếng, cái cây lớn bị gãy thành từng đoạn.
NaKo ngã xuống đất, máu miệng phun ra, sắc mặt lúc ấy tái nhợt, chắc chắn đã bị thương.
Chỉ có điều Na Ko rất nhanh đã đến bên cạnh Tần Dương, Đôi mắt đầy ngạc nhiên: "Mạnh như vậy sao! Anh kích hoạt chiến giáp, thực chiến không chỉ tăng thêm 1 chút..."
Tần Dương cười cười: "Tôi không sử dụng toàn bộ sức mạnh,vừa nãy chỉ dùng khoảng 70%"
Na Ko lại trợn tròn hai mắt:" Mới có 70% thôi sao? Sức mạnh của anh lớn đến thế sao? Vậy nếu kích hoạt hết sức mạnh, có lẽ ban nãy tôi đã chết rồi"
Tần Dương không phủ nhận, bởi vì thực tế là như vậy.
Na Ko rất mạnh, nhưng cô ấy còn quá non nớt, nếu cô ấy gia tăng tốc độ thêm chút nữa, Tần Dương muốn đánh bại cô ấy quả không dễ dàng.
Na Ko không chút nản lòng, ánh mắt lóe lên ý chí chiến đấu kiên cường, ánh mắt NaKo sáng lên nhìn Tần Dương: "Tần Dương, anh có thể cho tôi một bộ áo giáp này được không? Tôi có thể lấy thứ khác đổi cho anh"
Tần Dương sảng khoái gật đầu: “Cô không cần đổi, để tôi cho cô một bộ, nhưng bộ này đối với tôi được tùy chỉnh đặc biệt, lại chỉ có 1 bộ”
Na Ko do dự nói: “Vậy cảm ơn anh, tôi nợ anh 1 ân huệ rồi "
Tần Dương xua tay:"Chúng ta có chung kẻ thù không đội trời chung, cũng có thể coi là đồng đội, không cần xem nhau như người ngoài như vậy. "
Ngừng một chút, Tần Dương tò mò hỏi: “Các cô không phải cũng đang nghiên cứu phát triển áo giáp? Tại sao không sử dụng áo giáp đó? "
Na Ko lắc đầu: "hướng phát triển áo giáp của chúng tôi, phần lớn dành cho những người bình thường, có sức mạnh bình thường, Tôi hi vọng bọn họ cũng có thể trở thành cường giả chiến đấu, người tu hành như chúng tôi không phù hợp. Luyện dược sư loại thực lực này không thích hợp, bởi vì sử dụng giáp chiến sẽ hạn chế sức mạnh của bản thân, nhưng giáp chiến của anh thì ngược lại. Lực chiến lại càng được phát huy mạnh mẽ hơn. Những người có sức mạnh kém và thể lực kém thì không thể sử dụng, vì vậy áo giáp của anh rất phù hợp với tôi. "
Tần Dương như bừng tỉnh, có vẻ như kinh nghiệm thành công của người Nossa đã kích thích các chủng tộc khác trên hành tinh Ba Linh, vì vậy mọi người đang phát triển một loại chiến giáp có thể biến những người thường thành một đội quân. Một khi nghiên cứu phát triển thành công, trở thành một đội quân được trang bị với quy mô lớn, để không còn bị đàn áp bởi áo giáp đen của người Nosasa nữa.
Tần Dương gật đầu, nhìn vết máu trên ngực Na Ko, quan tâm hỏi: “Cô bị thương thế nào rồi?”
Na Ko thờ ơ đáp: “Vết thương nhỏ, mấy ngày nữa sẽ lành thôi.”
Tần Dương cười: “Vậy tốt rồi. Chúng ta không cần phải đánh nữa, đúng không? "
Na Ko lắc đầu, đối với Tần Dương có chút cung kính:" Không cần đánh nữa, lực chiến của anh rất mạnh, chả trách có thể hoàn thành nhiệm vụ khó khăn như vậy, vẫn có thể sống sót sau cuộc bao vây của đám người Nossa, chặt đầu Nossa hồng tiêu, tôi còn phải học hỏi nhiều từ anh! "
Không chỉ Na Ko, mà ngay cả một nhóm chiến binh Lander ở bên cạnh đều nhìn về phía Tần Dương với ánh mắt đầy kính trọng và ngưỡng mộ. trong trận chiến này, Tần Dương không chỉ đánh bại Na Ko, mà còn khuất phục được cả bọn họ!