Chương 2473: Chỉ còn cách chiến đấu
Tần Dương tim bỗng dưng thắt lại, đột nhiên quay đầu.
Trên màn hình sáng, một chiếc chiến hạm cấp B đang nhanh chóng tiến đến, trên màn hình còn có yêu cầu cuộc gọi điện video của bên kia.
Bầu không khí trong phòng điều khiển bỗng trở nên căng thẳng.
Cả Mai Lạc Y và Detrich đều vô cùng căng thẳng, khẩn trương, Detrich mạnh miệng nói: “Hãy đáp ứng như đã định, dùng tốc độ ổn định và chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.”
Vì phi thuyền đang chở tù binh Nossa, nên ở thời điểm như vậy mọi người đều không dám mạo hiểm cho phép tù binh nghe một cuộc gọi video.
Đây không phải là trái đất, đây là hành tinh Ba Linh!
Trên trái đất, những người Nossa này không còn chỗ dựa và sự trợ giúp thêm nữa đã cạn kiệt năng lượng, không còn động lực để tiếp tục chiến đấu về sức mạnh cũng như tâm lý nên đã đầu hàng để tồn tại, nhưng giờ họ đã trở về hành tinh Ba Linh, có trời đất quỷ thần mới biết liệu chúng có thất hứa và muốn trở thành anh hùng của Nossa một lần, rồi tự kích hoạt cho bản thân nổ tung và sau đó chết chung với toàn bộ phi thuyền?
Trước khi đến, mọi người đã chuẩn bị rất kỹ càng, để cho tù binh Nossa nói danh tính thân phận và cũng từ chối nhận tất cả các cuộc gọi video cùng tất cả các cuộc kiểm tra với lý do bảo mật nhiệm vụ bí mật của họ.
Theo như lời của người Nossa bị giam giữ, ở trong nước Nossa cũng có tổ chức làm nhiệm vụ bí mật, quyền lợi cũng rất lớn, quân đội bình thường không dám khiêu khích chút nào. Hiện tại việc mọi người phải làm là giả mạo, cáo mượn oai hùm, lừa dối trót lọt.
Trong ba ngày trước, phi thuyền đã bị thẩm vấn hơn một lần, rốt cuộc là vì có một chiếc chiến hạm không rõ đã đột nhập vào lãnh địa, những người lính Nossa phụ trách an ninh lãnh thổ đương nhiên phải hỏi thăm như thường lệ, mọi người đều dùng lý do tiện đường đi qua để thoái thác, chỉ không biết liệu lần này có hiệu quả hay không.
Nhân viên công tác gửi lý do thoái thác đã ghi trước đó cho đầu bên kia, trong lòng ai cũng đầy lo lắng và căng thẳng.
Phi thuyền này có sức mạnh tấn công rất lớn. Nó không chỉ có hệ thống tấn công năng lượng Matt mà còn có hệ thống phóng tên lửa do Liên minh Trái đất lắp đặt. Chỉ là tên lửa trên trái đất có rất ít sát thương đối với các chiến hạm có lá chắn bảo vệ, trừ khi Lá chắn bảo vệ của đối thủ không đủ năng lượng.
Mặc dù sức mạnh của hệ thống tấn công năng lượng Matt đủ mạnh, nhưng năng lượng Matt là năng lượng hoạt động chính của toàn bộ phi thuyền, nếu nó được sử dụng để tấn công, nó sẽ không đủ năng lượng cung cấp ở các phương diện khác và cuối cùng sẽ không cách nào bay được.
Năng lượng Matt trên phi thuyền là phần lớn năng lượng còn lại của tất cả các phi thuyền đã chiếm được trước đó. Ngay cả trên hành tinh Ba Linh, quặng năng lượng Matt cũng khá khan hiếm. Việc bổ sung năng lượng không dễ dàng, hơn nữa một khi khai chiến ắt sẽ bị người Nossa truy lùng đuổi giết. Lúc này, cách Liệt Thiên thành còn hai ngày nữa, một khi bị bao vây muốn thoát khỏi vòng vây cũng không dễ dàng gì. Cuối cùng thì đây cũng chỉ là một chiến hạm cấp B.
Bên kia nhanh chóng gửi tin trả lời, ngôn từ vẫn còn lạnh lùng chắc nịch rằng bắt buộc phải hợp tác, nếu có nhiệm vụ bí mật thì cần đưa ra các tài liệu liên quan hoặc để cấp trên thông báo sự việc. Tóm lại, nếu không hợp tác thì không được phép rời đi.
Mai Lạc Y và Detrich thảo luận nhanh chóng, sau đó đưa ra ý kiến: "Đi tiếp đi, tránh xa khu vực đông người, đến khu vực hẻo lánh, vẫn giữ nguyên tốc độ, tiếp tục dây dưa chỉ làm trì hoãn thời gian."
"Vâng."
Tần Dương nghe lệnh của hai người, trong lòng cảm giác nặng nề, biết rằng có thể sắp nổ ra một trận chiến rồi đây.
Duy trì tốc độ chính là làm tê liệt đối phương, cho đối phương biết rằng mình không hề sợ hãi, nếu tăng tốc đồng nghĩa với việc chạy trốn.
Khả năng bên kia tấn công trực tiếp phi thuyền này là rất thấp, dù sao thì họ cũng đã nói rằng đang làm nhiệm vụ bí mật để bảo vệ những nhân vật bí mật. Mặc dù không có thông tin liên lạc hay tài liệu xác nhận, nhưng bên kia đang nghi ngờ rồi, nên chúng sẽ nghĩ tới việc giả dụ như họ đang làm nhiệm vụ thật thì sao?
Nếu thực sự tấn công phi thuyền này và họ đang làm nhiệm vụ thật thì cũng không dễ đánh bại.
Xuất hiện loại tâm lý này, đối phương chỉ có hai lựa chọn, hoặc là nhìn phi thuyền của đối phương rời đi, sau đó liền quên đi, dù sao cũng không ảnh hưởng đến mình, hoặc là lao lên buộc phi thuyền dừng lại, sau đó mạnh mẽ yêu cầu bắt buộc phối hợp thì một cuộc chiến sẽ nổ ra.
Nếu bên kia lựa chọn lựa chọn đầu tiên thì mọi người không sao, nếu bên kia lựa chọn thứ hai thì mọi người sẽ bị lộ, khi hai bên gặp nhau đương nhiên sẽ chỉ có chiến đấu và đây là lý do tại sao hai người yêu cầu phi thuyền đi đến khu vực vắng vẻ.
Họ đã chuẩn bị sẵn sàng để đánh bất ngờ để kẻ thù trở tay không kịp, nhưng họ không thể bị nhiều người nhìn thấy trận chiến này.
Phi thuyền điều chỉnh hướng đi một chút và bay về phía khu vực hoang vu hẻo lánh hơn, nhưng phi thuyền phía sau không chọn rút lui, thay vào đó nó tăng tốc và đuổi theo, tình hình trở nên nghiêm trọng hơn rồi đây, có vẻ không có ý định dừng lại và đang có xu hướng khai hỏa muốn tấn công.
Mai Lạc Y và Detrich nhanh chóng quan sát địa hình, khi giọng điệu của bên kia ngày càng trở nên lạnh lùng thì cả hai cuối cùng đã phát hiện ra một hẻm núi khổng lồ.
Đáy hẻm núi là đất đá bằng phẳng, cằn cỗi, không có cây đại thụ cao chót vót che phủ, hai bên vách núi cao ít nhất một nghìn mét, nếu không bay qua hẻm núi, sẽ không thể tìm thấy một hẻm núi sâu ẩn ở đây.
Nhìn chiến hạm đang đến gần, Detrich bình tĩnh ra lệnh: "Xuống hẻm núi và bảo đối phương bên ta chấp nhận kiểm tra, nhưng đối phương phải lên tàu để kiểm tra. Mọi thứ phải được giữ bí mật và không được để lại bất kì hồ sơ ghi chép nào."
"Vâng."
Detrich sau đó lại ra lệnh cho một nhân viên khác: "Thông báo cho tất cả các chiến binh và chuẩn bị cho trận chiến."
Phi thuyền đã ngoan ngoãn chấp nhận kiểm tra, thì bên kia chiến hạm cũng nhanh chóng đáp ứng lại các yêu cầu do bên phi thuyền đưa ra. Chúng thở phào nhẹ nhõm và lời nói cũng trở nên lịch sự, khách khí.
Chiếc phi thuyền được đổi tên thành "Mặt trời mọc" và từ từ hạ cánh xuống hẻm núi, chiếc chiến hạm còn lại cũng hạ cánh từ từ xuống.
Tần Dương đã rời khỏi phòng điều khiển, hắn đã tập hợp xong đội chiến đấu của riêng mình, tất cả đều tập trung ở lối ra, Cố Hoan cũng xuất hiện bên cạnh Tần Dương với thanh Trường Đao trên lưng và cũng mặc chiến giáp Phi Thiên.
Lúc này đây, doanh trại của ông ta là người, đương nhiên ông cũng sẽ đóng góp, nếu người khác chết ông ta cũng không chạy được, dù có sức mạnh mạnh mẽ nhưng dù sao ông cũng chỉ là một con người mà thôi, Nossa dùng hắc giáp liền có thể đè bẹp ông ta.
Cố Hoan liếc xéo Tần Dương bên cạnh: “Một trận đánh nhau trên hành tinh Ba Linh, cậu cảm thấy tâm tình thế nào?”
Tần Dương vẻ mặt đen lại nói: “Tôi chỉ biết nếu có một cái thao tác nào sai lệnh, có thể bên kia sẽ bắn pháo và toàn bộ phi thuyền của chúng ta sẽ nổ tung, tất cả mọi người sẽ chết!”
Cố Hoan cười toe toét và nói: “Hãy thư giãn, thả lỏng chút đi, nào có dễ dàng như vậy. Phi thuyền này không phải còn có lá chắn bảo vệ sao? Nó mà dễ nổ như vậy ư, tôi e rằng đối phương mới là bên bị nổ đấy.”
Tần Dương lắc đầu, ánh mắt có chút trầm trọng: “Nếu như tiêu hao quá nhiều năng lượng, có lẽ chúng ta chỉ có thể đến Liệt Thiên thành…”