Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2476 - Chương 2486: Về Kho Báu Của Kiếm Thanh Diệt

Chương 2486: Về kho báu của kiếm Thanh Diệt
 

Cửa của tiệm rèn cũng không nhỏ, mọi người đi vào cánh cửa rộng lớn.

Mọi người nhìn xung quanh cũng không thấy cảnh rèn đúc gì cả, chỉ có một căn phòng rộng với đủ loại vũ khí được đặt ngay ngắn trên tường. Tuy nhiên phần lớn là đao và rìu, kiếm tương đối ít, còn có một số loại vũ khí hạng nặng như búa lớn, chùy gai và những thứ tương tự khác.

Một người đàn ông tộc Watt cường tráng chỉ cao khoảng 1.4 mét đi lên chào hỏi và nói gì đó, nhưng đám người Tần Dương nghe đều không hiểu được.

Nako ở bên cạnh tiếp chuyện, trả lời một câu rồi giải thích: “Anh ta nói tiếng Khôn, ngôn ngữ của chính phủ liên minh chống Nossa. Các chủng tộc đều có ngôn ngữ riêng, nhưng cũng phải biết nói tiếng Khôn. Nếu không, thì mọi người không thể giao tiếp với nhau. Mặc dù lớn lên ở nơi hoang dã, thì cũng bị yêu cầu học tiếng Khôn.”

Tần Dương cười nói: “Tướng quân Mã Lạp Kỳ trước đây là người Lander, nói tiếng Lander. Tôi ngược lại lại sơ sót, cũng may có cô đi cùng. Vậy phiền cô làm chức phiên dịch cho chúng tôi đi.”

Nako hơi buồn bã nói: “Ngôn ngữ Lander của chúng tôi là thứ ngôn ngữ cao quý nhất trong quá khứ. Các chủng tộc khác đều tự hào vì có thể học tiếng Lander… Anh ta là ông chủ Kurt ở đây. Anh ta đang hỏi chúng ta là chủng tộc nào, đến từ đâu?”

Tần Dương cười nói: “Cô trực tiếp giao lưu với anh ta đi. Nếu chúng tôi muốn hỏi cái gì thì sẽ nói sau.”

Nako cũng là lần đầu tiên đến nơi đô thị phồn hoa, cô ấy cũng rất tò mò. Hiện tại, cô lập tức nói chuyện với Kurt, còn Tần Dương và những người khác thì đi dạo nhìn vũ khí trên tường.

Tần Dương cầm một thanh đao chiến lên, lại thấy thanh đao chiến này nặng ngoài dự đoán. Tần Dương ước lượng một chút thì hơi kinh ngạc: “Thanh đao chiến này rất nặng, không biết nó được làm bằng vật liệu gì.”

Nako hỏi một câu, Kurt dường như đã hiểu rõ lai lịch của đám người Tần Dương, nên nhiệt tình nói rất nhiều.

Nako phiên dịch: “Anh ta nói rằng vũ khí này được làm từ cát vàng đen nấu chảy. Loại cát này cứng rắn và sắc nhọn hơn sắt ít nhất vài lần, nhưng nó cũng sẽ nặng hơn rất nhiều. Một vũ khí như vậy được sử dụng để đối phó với người Nossa và những con thú mạnh mẽ là thích hợp nhất. Anh ta còn nói rằng vũ khí của họ rất nặng, chỉ có những chiến binh mạnh mẽ mới có thể sử dụng chúng. Người bình thường nên mua vũ khí sắt thông thường thì tốt hơn...”

Tần Dương suy nghĩ một chút, hỏi: “Cát vàng đen này làm sao so được với loại ám kim trên người Nossa chứ?”

Kurt nhanh chóng giải thích, Nako phiên dịch: “Thật ra ám kim trên người Nossa cũng là một loại cát vàng đen, chỉ là cát vàng đen cũng có rất nhiều tính chất, có phân cao thấp. Tính chất ám kim trên người binh sĩ Hắc Giáp bình thường là thấp nhất, mà Hắc Giáp được sĩ quan Nossa cấp càng cao sử dụng thì cũng sẽ được thêm ám kim, mà Hắc Giáp cấp cao nhất được làm bằng cát vàng đen có chất lượng cao nhất, vô cùng kiên cố, vũ khí bình thường căn bản không chém nứt được nó…”

Mắt Tần Dương chợt sáng lên. Hắn không ngờ tùy tiện tìm được một tiệm rèn thì lại biết được nhiều thứ như vậy. Sau khi suy nghĩ xong, hắn liền rút đại kiếm rune được thay đổi từ đao chiến rune của Nossa Hoàng Phương, hỏi: “Tính chất của thanh đao chiến này của tôi cấp mấy rồi?”

Kurt nhận lấy và xem xét, sau đó không chút do dự mà nói: “Đây là rune Oger, có thể khắc trên vũ khí, có thể hấp thụ năng lượng, tăng sức tấn công của vũ khí khi chiến đấu. Tính chất của thanh chiến đao này rất tốt, chắc là được trộn với cát vàng đen chất lượng trung bình. Cậu chắc là đã từng đổi từ vũ khí của sĩ quan Nossa Hoàng Phương, phải không?”

Tần Dương gật đầu: “Đúng vậy, đó là tôi chém chết một Nossa Hoàng Phương, đổi từ đại kiếm của hắn.”

Kurt trợn to mắt, ánh mắt tỏa sáng: “Cậu cũng thật lợi hại, vậy mà lại có thể chém chết Nossa Hoàng Phương. Có thể giết người Nossa thì đều là bạn tốt. Nếu hôm nay các người muốn mua đồ thì tôi giảm giá 20% cho các cô cậu.”

Tần Dương cười nói: “Hôm nay chúng tôi vừa mới đến đây, không có một phân tiền, chỉ vào xem thôi.”

Kurt nhiệt tình không giảm: “Vậy cũng không sao, tùy tiện xem đi, muốn biết gì cứ việc hỏi tôi, tôi nhất định biết gì nói hết.”

Tần Dương nghĩ đến thanh kiếm Thanh Diệt kia của mình, không khỏi hỏi: “Tôi biết người Lander đã từng có một thanh kiếm hiến tế, cũng chính là thánh kiếm của người Lander, không gì ngăn được, không gì là không phá hủy được. Anh có biết thanh kiếm đó được làm từ gì không?”

Đôi mắt của Kurt chợt sáng lên: “Cậu nói là thánh kiếm Thanh Diệt đã mất tích của người Lander sao? Thanh kiếm đó cũng là do tộc Watt chúng tôi làm ra, là thợ rèn lợi hại nhất trong tộc Watt chúng tôi phải mất mười năm, hao hết vô số vật liệu quý giá mới chế tạo thành trân phẩm. Có thể nói Thanh Diệt là kiệt tác chất lượng cao nhất của tộc Watt chúng tôi.”

Kurt phấn khích nói một hồi, sau đó chợt than thở: “Lúc ấy, thanh kiếm này là lễ vật để tặng cho vị vua Morat kiệt xuất nhất trong lịch sử của người Lander, là quà kỷ niệm ngày ông ta trăm tuổi. Sau đó, Morat đã bị sốc vì trình độ thủ công và chất lượng tuyệt vời của thanh kiếm này, sau đó đã chỉ định Thanh Diệt là thánh kiếm của người Lander. Nó được sử dụng trong các nghi lễ hiến tế quan trọng nhất. Vì vậy, nó cũng được gọi là kiếm hiến tế. Đáng tiếc là thanh kiếm này đã mất tích mười nghìn năm rồi, sợ là không biết đã bị chôn vùi ở nơi nào nữa, không còn nhìn thấy mặt trời.”

Lúc này, Tần Dương mới coi như hoàn toàn hiểu lai lịch của kiếm Thanh Diệt. Grimm cũng không nói rõ lai lịch này. Hắn là một chiến binh, chỉ biết đây là thánh kiếm của bọn họ, là kiếm hiến tế của bọn họ, là thánh vật, không hơn.

Tần Dương nhớ tới một tin đồn khác về kiếm Thanh Diệt: “Nghe nói kiếm Thanh Diệt còn liên quan tới một cơ mật lớn?”

Kurt cười, nói: “Đúng vậy, đúng là có tin đồn này. Nhiều người cho rằng Thanh Diệt liên quan đến kho báu do vua Morat để lại, nhưng rốt cuộc cái kho báu này có tồn tại hay không thì vẫn luôn là một truyền thuyết. Không ai biết nó đúng hay sai, nhưng ngay cả trước khi Thanh Diệt biến mất và sau thời Morat cũng có thời gian dài như vậy, nếu có liên quan đến bảo vật, e rằng đã tìm được từ lâu rồi.”

Kho báu?

Tần Dương rất có hứng thú, hỏi: “Kho báu là giấu các loại trân phẩm quý giá sao?”

Kurt xòe tay ra: “Ai biết được, có lẽ phải, cũng có lẽ không phải, nhưng càng nhiều người truy đuổi cái kho báu này hơn. Có người phỏng đoán nếu kho báu này tồn tại, thì rất có thể kho báu này là truyền thừa của Morat.”

“Truyền thừa?”

Kurt gật đầu: “Đúng vậy, Morat là một cường giả nguồn tinh thần, nhưng khi ông ta chết, ông ta lại chỉ là một người bình thường. Sức mạnh hủy thiên diệt địa của ông ta đã đi đâu rồi. Morat không nói, thì câu đố này vẫn luôn được đưa xuống mồ, vì vậy một số người suy đoán rằng Morat đã để lại sức mạnh của mình bằng một cách đặc biệt, để nó lại cho người có duyên kế thừa chiếc áo choàng của mình, mà phần thừa kế này có thể nằm trong kho báu này...”
Bình Luận (0)
Comment