Chương 2514: Sự cầu tình của một người cha
Ông là Morat, ai không biết ông chứ?
Không biết ông thì chạy tới đây làm gì?
Trong lòng Tần Dương mắng chửi một câu, trong lòng cũng đã hiểu, tất cả nghi hoặc đều sẽ được giải đáp ở chỗ này.
Tuy rằng Morat còn chưa bắt đầu bài giảng, nhưng Tần Dương mơ hồ cảm thấy, tất cả nơi này đều cùng liên quan đến con gái Yi Anna của ông ta. Còn về kho báu, sự truyền thừa mà Tần Dương chờ mong, e rằng phải thất bại rồi.
“Đầu tiên, ta muốn nói lời xin lỗi với các vị tộc người thằn lằn. Xét cho cùng, chuyện này có chút không giống với những gì ta đã nói với các ngươi lúc trước, nhưng ta muốn trịnh trọng nói rõ, thứ được che giấu không liên quan gì đến sự tồn vong của tộc người thằn lằn các ngươi, ta chỉ gộp hai thứ lại với nhau mà thôi.”
Tần Dương nhìn thoáng qua Kendy và ông lão người thằn lằn, phát hiện biểu cảm của bọn họ rất chuyên chú, cũng không có bất kỳ phẫn nộ gì.
“Ta nói về chuyện của tộc người thằn lằn trước. Lúc trước, ta đã nói với các ngươi rằng gen của các ngươi có khiếm khuyết. Trong sự di truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, khiếm khuyết này sẽ dần bộc lộ ra ngoài. Nó sẽ không ảnh hưởng đến sự sống còn của các ngươi, nhưng nó sẽ ảnh hưởng đến việc kéo dài bộ tộc của các ngươi. Tốc độ này không quá nhanh nhưng lại là xu hướng tất yếu.”
“Bộ tộc khác chỉ cần không gặp phải chiến tranh, thiên tai, bệnh dịch và các tình huống ngoài ý muốn khác, thì dân cư khẳng định không ngừng tăng trưởng, nhưng tộc người thằn lằn các ngươi lại không như vậy. Các ngươi sẽ phát triển đến một mức nào đó, sau đó sẽ bắt đầu giảm từng bước, không thể nghịch chuyển hướng dẫn đến diệt vong.”
Tần Dương nghe đến đó, lập tức đã hiểu nguyên nhân suy yếu của tộc người thằn lằn.
Gen khuyết thiếu!
Trên mặt ông lão người thằn lằn lộ vẻ đau khổ. Bọn họ trơ mắt nhìn bộ tộc của mình từ lúc cường thịnh cho đến lúc từng bước suy yếu, nhưng lại không có cách nào khả thi. Loại đau khổ này càng lúc càng lớn theo số dân cư càng ngày càng ít.
Sợ rằng điều khiến ông lão người thằn lằn đau đớn nhất là bọn họ có thể giải quyết vấn đề này từ hàng nghìn năm trước, nhưng vì mất thanh kiếm này, nên bọn họ đã mất phương hướng để tìm ra cách giải quyết. Loại cảm giác biết đường mà đi nhưng không thể có được mới là điều kinh khủng nhất.
Morat hiển nhiên không đoán được rằng hình ảnh ba chiều này của mình sẽ xuất hiện trước mặt tộc người thằn lằn sau mười nghìn năm trôi qua.
“Trong chiếc hộp kín phía bên trái trước mặt ta, có thứ mà các ngươi muốn. Lúc trước, ta cũng không lừa các ngươi. Đó thật sự là một loại thuốc di truyền, phải mất một thời gian dài nó mới có thể hoàn toàn phát huy tác dụng. Vì vậy, thời gian chờ đợi là xứng đáng. Chỉ cần có loại thuốc di truyền này, các ngươi tiêm vào cơ thể đứa trẻ mới sinh ra thì chúng sẽ không còn dị tật di truyền nữa. Chúng sẽ khỏe mạnh, có khả năng sinh sản bình thường như những người bình thường...”
Trên mặt Morat lộ ra nụ cười hơi quái dị: “Thậm chí suy xét đến tình huống đặc thù của tộc người thằn lằn các ngươi, ta còn điều chỉnh trình tự gen, sau khi dùng thuốc di truyền, người thằn lằn lớn lên sẽ có được năng lực sinh sản lớn mạnh hơn. Thế hệ sau sẽ không cần thuốc di truyền nữa. Bọn họ sẽ là một thế hệ hoàn toàn khỏe mạnh, lại còn kế thừa loại năng lực sinh sản lớn mạnh này. Bộ tộc của các ngươi sẽ nhanh chóng hưng thịnh.”
Ông lão người thằn lằn bước nhanh đi đến dụng cụ kim loại mà Morat nhắc đến, nhìn chốt mở trên dụng cụ, mặt trên còn viết ‘mở ra ở chỗ này’.
Ông lão người thằn lằn vươn tay ra, nhưng khi chạm vào chốt mở, ông ta lại có chút run rẩy.
Ông ta không biết ngàn vạn năm trôi qua, trong chiếc hộp khóa kín này còn loại thuốc di truyền cải tiến hay không, cũng không biết loại thuốc này còn hữu hiệu hay không……
“Rắc!”
Ông lão người thằn lằn ấn công tắc thì một tấm kim loại bật ra làm lộ ra một cái lọ trong suốt ở bên trong. Cái lọ này chứa khoảng hai phần ba chất lỏng, trong suốt, ước tính tổng số lượng lên đến mấy chục lít.
Giọng nói của Morat vang lên từ phía sau: “Ta không rõ rốt cuộc bao lâu thì các ngươi mới đến mở nơi này ra, nhưng dù bao thì bao lâu thì loại thuốc di truyền này cũng có hiệu quả. Về mặt lý thuyết, thời gian càng lâu thì tác dụng càng tốt. Khi các ngươi tiêm, thì pha loãng với nước muối sinh lí, pha loãng mười nghìn lần, đúng, ta không nói sai, mười nghìn lần. Đây là thuốc di truyền có độ siêu cao, phải pha loãng. Nếu cảm thấy chưa đủ thì có thể pha loãng thêm một chút nữa. Ta đã chuẩn bị sách hướng dẫn ở bên trong cho các ngươi, các ngươi tự đọc là được.”
Ông lão người thằn lằn nghe thấy lời Morat nói, cảm xúc luôn khẩn trương đột nhiên lập tức thả lỏng xuống, cả người lập tức ngồi trên mặt đất, hốc mắt tràn ra nước mắt.
Cuối cùng tộc người thằn lằn không bị diệt vong nữa rồi!
Tuy rằng thuốc này tới quá muộn, nhưng chung quy vẫn tới!
Ông lão người thằn lằn nhìn quang ảnh của Morat, thần sắc phức tạp.
Vài giây sau, Morat xua tay: “Được rồi, chuyện ta đồng ý với tộc người thằn lằn các ngươi, ta đã làm được rồi, cho nên để cảm ơn, hiện tại các ngươi giúp ta một chuyện…… Nói vậy, các ngươi cũng đã nhìn thấy người ngủ đông trong hộp, đúng vậy, đó là con gái Yi Anna của ta.”
“Con gái Yi Anna của ta mắc một căn bệnh lạ, sắp qua đời. Ta là một người cha, ta đương nhiên phải cố gắng hết sức để cứu nó. Ta đã tham khảo nhiều tài liệu và thử nhiều phương pháp khác nhau, cuối cùng ta đã tìm ra cách chữa trị. Tuy nhiên, phương pháp điều trị này lại có những nhược điểm rất lớn. Ta sẽ không trình bày chi tiết về quy trình trung gian. Tóm lại, ta đã sử dụng phương pháp để thay thế các cơ quan bị hỏng của con gái ta, hơn nữa còn sử dụng một loại thuốc di truyền mới nhất để chữa trị cho cơ thể nó, nhưng việc sửa đổi này cần có thời gian.”
“Nếu bình thường, thì con gái của ta không đợi được việc thay thế hoàn thành là sẽ chết, cho nên ta liền nghĩ cách khiến con gái của ta rơi vào giấc ngủ vĩnh cửu, định kỳ lại rót vào cơ thể nó một loại thuốc đặc thù, vậy thì thuốc di truyền vẫn có thể tiến hành chữa trị đối với cơ thể của nó. Sau khi trải qua giấc ngủ dài, cơ thể của nó cũng sẽ khôi phục khỏe mạnh.”
“Ta không xác định hiện tại là bao lâu, ta cũng không xác định hiện tại con gái ta có khôi phục khỏe mạnh như ta đoán hay không. Nếu ta thiết kế ra trình tự gì sai, nếu nó cũng không thức tỉnh, thì mong các ngươi tìm được người Lander chấp chính, ồ, tiền đề là người mà ta ủng hộ, để bọn họ nghĩ cách dùng khoa học kỹ thuật đánh thức con gái ta. Nếu con gái ta đã thức tỉnh, thì mong các ngươi chăm sóc tốt cho nó, hiện tại nó nhất định vô cùng suy yếu.”
Morat quay đầu, nhìn về hướng cái hộp kim loại: “Hy vọng tất cả những gì ta làm đều hữu hiệu, hy vọng con gái ta có thể qua được cửa ải này. Các vị tộc người thằn lằn, nể tình ta giúp các ngươi, nể tình ta là một người cha, mong chăm sóc tốt cho con gái ta, cho đến khi nó hoàn toàn khôi phục bình thường!”
Morat cong người, hành lễ: “Làm ơn!”
Quang ảnh chợt biến mất, Morat biến mất tại chỗ, trong phòng khôi phục nguyên dạng.
Tần Dương chớp mắt, vậy là xong rồi sao?
Không có thứ đồ gì khác sao?
Kho báu đâu?
Truyền thừa đâu?
Morat, ông như vậy quá không phúc hậu rồi đấy??
Ngay lúc Tần Dương đang kinh ngạc, thì phía sau bỗng nhiên truyền đến từng tiếng vang răng rắc.
Tần Dương quay đầu lại, liền nhìn thấy cái hộp kim loại ở trung tâm kia đang được chậm rãi mở ra…