Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2510 - Chương 2520: Linh Khí Hóa Lỏng

Chương 2520: Linh khí hóa lỏng
 

Monlev được một nhóm vệ binh vây quanh, đi xuống sân của một nhà nhỏ. Theo lệ thường, bọn lính đại khái kiểm tra căn nhà một lần, sau đó liền canh giữ ở bốn góc sân.

Monlev nhảy khỏi Hắc Giáp, đi vào sân nhỏ. Trong sân có một người phụ nữ Nossa đang chờ hắn từ lâu.

Monlev cười ôm người phụ nữ Nossa vào phòng nhỏ, trực tiếp tới phòng ngủ, chuẩn bị làm như bình thường, nhưng quần áo của Monlev còn chưa kịp cởi, thì một bóng người hiện lên. Người phụ nữ Nossa trực tiếp hôn mê bất tỉnh, một thanh trường kiếm đã đặt lên cổ Monlev.

“Xuỵt!”

Tần Dương đội mũ trùm đầu, ngay cả đôi mắt cũng không lộ ra ngoài. Trên tay hắn cũng đeo bao tay, cả người được che kín mít. Hắn giơ tay đặt lên miệng, làm tư thế im lặng.

Sắc mặt Monlev khó coi, phẫn nộ nhìn chằm chằm thích khách che mặt không biết là chủng tộc nào ở trước mặt: “Ngươi là ai, ngươi có biết ta là ai không, chỉ cần ta kêu lên một tiếng, thì vệ binh của ta sẽ vọt vào giết ngươi?”

“Cục trưởng Monlev, nếu tôi đã ở chỗ này chờ ông, thì tôi tất nhiên biết ông là ai. Ông cũng không cần làm tôi sợ, bọn họ không giết được tôi đâu, nhưng ông chỉ cần lộ ra, thì ông nhất định sẽ chết.”

Monlev khẽ cắn môi: “Ngươi muốn gì?”

Tần Dương mỉm cười: “Tôi có một nhiệm vụ bí mật, nhưng thân phận của tôi không thể bị bại lộ, cho nên tôi định làm cuộc giao dịch với ông, nhưng trước đó…… Tôi phải xem ông biết những gì trước đã.”

Nửa giờ sau, sắc mặt Monlev xanh mét ra khỏi phòng. Ông ta yên lặng mặc Hắc Giáp, lạnh lùng hừ quát: “Đi!”

Monlev đi được ước chừng mấy trăm mét, Tần Dương đã điều khiển Hắc Giáp đuổi theo từ phía sau.

Vệ binh của Monlev nhìn thấy Hắc Giáp bỗng nhiên xuất hiện, theo bản năng làm ra tư thế đề phòng, sắc mặt của Monlev ngồi trong Hắc Giáp xanh mét, vẫy tay cho vệ binh lui, đôi mắt ông ta thẳng tắp nhìn chằm chằm Nossa Hoàng Phương trước mặt.

“Chính là ngươi?”

Tần Dương mỉm cười nói: “Là tôi, thứ lỗi!”

Monlev lạnh lùng nhìn chăm chú Tần Dương, sau một lúc lâu nói: “Đi theo ta!”

Monlev quản lý khai thác một quặng năng lượng Matt, thân phận địa vị của ông ta tất nhiên cao hơn một Nossa Hoàng Phương rất nhiều, nhưng sau khi ông ta hiểu người ra tay đối phó với ông ta là một Nossa Hoàng Phương, thì sự tức giận trong lòng ông ta giảm đi rất nhiều.

Chiều cao của người Nossa không khác con người lắm, cả người Tần Dương đều bao phủ trong Hắc Giáp, hơn nữa Tần Dương còn nói tiếng Nossa. Tuy rằng hơi trúc trắc, nhưng Monlev ngược lại cũng không nghi ngờ Tần Dương không phải người Nossa.

Tần Dương tự miêu tả mình là một Nossa sĩ quan có mật lệnh, cần vào núi điều tra một việc, nhưng thân phận của hắn không thể bị bại lộ, hơn nữa cuộc điều tra này cũng không thể bị lộ, cho nên hắn mong Monlev phối hợp với mình một chút. Sau khi điều tra hoàn thành, hắn sẽ rời đi, giống như chưa từng tới.

Vì để Monlev hợp tác một chút, Tần Dương đeo lên tay cho Monlev một chiếc đồng hồ nổ. Chiếc đồng hồ này do Tần Dương điều khiển từ xa. Nếu Monlev làm loạn, thì Tần Dương có thể kích nổ chiếc đồng hồ này. Năng lượng bên trong đồng hồ có thể trực tiếp thổi bay Monlev thành đống thịt vụn.

Tính mạng của Monlev đã chịu uy hiếp, tất nhiên không dám không phối hợp, ông ta cứ như vậy dẫn theo Tần Dương lướt qua trạm kiểm soát chặt chẽ, sau đó lên thẳng ngọn núi cao lớn kia.

Tần Dương vừa đi lên trước, vừa xem xét. Trên ngọn núi cao nhất có không ít nơi ở, nhưng càng lên cao thì càng hoang vu. Sau khi lên đến độ cao mấy trăm mét, hoàn toàn chỉ là vách núi dựng đứng hoặc núi rừng nguyên thủy.

“Cục trưởng Monlev, hay là ông dẫn chúng tôi đi quanh nơi này, không cần mang theo hộ vệ của ông nữa.”

Tần Dương tất nhiên sẽ không để cho Monlev đi, với một câu của tên này, e rằng năm nghìn Hắc Giáp liền liều chết xông tới. Hắn nhất định phải khống chế ông ta ở bên cạnh.

Mạng nhỏ của Monlev bị khống chế, không dám vi phạm. Ông ta vẫy tay để đội hộ vệ của mình rời đi, sau đó chạy như bay theo sự chỉ huy tiếp theo của Tần Dương, hướng về phía ngọn núi cao nhất.

Yi Anna vừa quan sát bên ngoài, vừa dán vào bên lỗ tai Tần Dương, nhỏ giọng nói chuyện, chỉ dẫn phương hướng.

Sau khi đi vòng quanh ngọn núi hai ba dặm, Tần Dương dừng bước.

“Ta nhìn thấy rồi! Ngay ở đó, nhìn thấy chưa, ngọn núi nhỏ kia, giống như ngón tay cái. Ở phía dưới có một hang động, chúng ta phải đi vào trong hang động đó!”

Trong lòng Tần Dương vui mừng. Hắn luôn lo lắng nơi mà Yi Anna nói sẽ bị phát hiện hoặc bị phá hủy bởi vì sự phát triển ở đây. Hiện tại xem ra, nơi này vẫn còn hẻo lánh, hoang vắng, không có người ở, nếu không chắc sẽ bị phá hỏng.

“Đi!”

Hai Hắc Giáp chạy về phía ngọn núi nhỏ, nhưng chạy tới chân núi thì Tần Dương lại khó khăn.

Nơi đó nằm trên một vách núi. Với thực lực của Tần Dương thì tất nhiên có thể trèo lên, nhưng với bộ Hắc Giáp nặng như vậy, quả là nhiệm vụ bất khả thi. Nếu như sơ ý rơi xuống, e rằng sẽ trực tiếp ngã thành sắt vụn đồng nát, còn người bên trong sẽ thành thịt vụn.

“Ra khỏi Hắc Giáp!”

Tần Dương bảo Monlev rời khỏi Hắc Giáp, sau đó hắn mới mở cúc ra, Yi Anna nhảy ra ngoài trước.

Đôi mắt Monlev lập tức thẳng tắp, ánh mắt hoảng sợ nhìn Yi Anna: “Người Lander!”

Tần Dương theo sau nhảy ra ngoài, một chưởng đánh Monlev hôn mê bất tỉnh: “Chúng ta đi thôi, trước đi lên nhìn kỹ hẵng nói, cô trèo lên lưng tôi đi.”

Yi Anna nghe lời trèo lên lưng Tần Dương. Tuy rằng cô ấy có Trái tim Linh Nguyên, nhưng thật ra thực lực hiện tại kém xa Tần Dương.

Tần Dương cõng Yi Anna giống như khỉ cõng núi, nhanh chóng leo lên vách núi mấy nghìn mét.

Yi Anna cũng không tốn nhiều thời gian liền tìm được cánh cửa kia. Sau khi rửa sạch và dọn dẹp nó, hai người liền đi vào bên trong.

Một lối đi dài dẫn đến bên trong thung lũng, cũng không biết đã qua bao lâu, cuối cùng trước mắt rộng mở.

Đây là một hang động trong bụng núi, khắp nơi đầy thạch nhũ, không khí tỏa ra hương thơm ngào ngạt sảng khoái.

Hai người lần theo mùi hương, sau đó nhanh chóng nhìn thấy một số thiết bị hiện đại. Những thiết bị này rất kỳ lạ, vị trí của chúng cũng rất quái dị. Mà ở trung tâm của những thiết bị này, có một cái bồn rửa bằng kim loại rất lớn, chứa đầy chất lỏng màu ngọc bích, mùi thơm tỏa ra từ bồn chất lỏng đó.

Yi Anna kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt: “Linh khí lại hóa lỏng nhiều như vậy?”

Tần Dương hơi sửng sốt: “Linh khí hóa lỏng? Cô nói tất cả chất lỏng này đều là linh khí chuyển hóa mà thành?”

Trên mặt Yi Anna cũng kinh ngạc: “Đúng vậy, thời gian vạn năm có thể dẫn đến biến hóa thật sự quá lớn. Lúc trước, cha ta nói với ta, địa hình nơi này đặc thù, có chút giống hang động linh thiêng. Ông ấy lợi dụng các loại trang bị để thu thập linh khí, tụ khí thành chất lỏng, nhưng theo sự thiết kế của ông ấy, đoán rằng khi ta tới nơi này thì nhiều nhất có thể có một thùng linh dịch, nhưng hiện giờ nơi này lại có tới một hồ……”

Tần Dương khiếp sợ nhìn một hồ linh dịch này, linh khí lại có thể nồng đậm đến hoá lỏng?

Nồng độ của linh dịch này cao bao nhiêu??

“Cô ở chỗ này tu hành, lợi dụng linh dịch để kích hoạt Trái tim Linh Nguyên sao?”

Yi Anna nhìn Tần Dương: “Đúng vậy, ngươi cũng có thể ở đây tu hành, nơi này linh dịch nhiều như vậy, hoàn toàn cũng đủ cho chúng ta sử dụng!”
Bình Luận (0)
Comment