Chương 529: Nước ngầm
Mãi đến khi trở về lâu đài, tâm tình Tần Dương vẫn có chút kích động.
Không ngờ cha mình lại là một đặc công!
Nghi ngờ nhiều năm qua đều bay sạch. Chả trách ông lúc nào cũng không ở nhà, chả trách ông lúc nào cũng thường xuyên không thể nghe điện thoại lúc gọi, chả trách ông lúc nào cũng vô cớ biến mất một khoảng thời gian…
Trước khi không biết thân phận đặc công của cha, rất nhiều hành vi của ông đều là biểu hiện của sự vô trách nhiệm. Nhưng sau khi biết thân phận của ông, mới biết dù là ông làm được đến bây giờ, không biết cha đã trải qua gian khổ cỡ nào.
Tần Dương và cha trao đổi cách liên lạc, dĩ nhiên không phải số điện thoại liên lạc hằng ngày, mà là cách liên lạc bí mật khi thi hành nhiệm vụ.
Tần Dương định giúp cha hoàn thành nhiệm vụ của ông.
Tuy về mặt kinh nghiệm, có lẽ Tần Dương so với cha mình còn kém rất nhiều. Nhưng về sức chiến đấu, Tần Dương lại vượt xa cha rất nhiều.
Cùng là dùng súng chiến đấu, người tu hành huấn luyện bài bản tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với đặc công bình thường được huấn luyện. Về mặt tốc độ bắn chính xác, tốc độ phản ứng và năng lực cảm quan đều có chênh lệch vô cùng lớn.
Tần Hoa vốn từ chối sự giúp đỡ của Tần Dương, nhưng khi Tần Dương thể hiện mình mang mặt nạ mô phỏng da thật có thể trở thành người khác sẽ không bị bại lộ thân phận, cuối cùng Tần Hoa cũng đồng ý để Tần Dương giúp đỡ mình vào những lúc thích hợp. Dù sao Tần Hoa quả thật cũng cần người hỗ trợ, mà sức chiến đấu của con trai không còn gì nghi ngờ.
Nghĩ đến nhiệm vụ mình phải tiến hành, còn có nhiệm vụ của cha, Tần Dương cảm thấy mình không thể tiếp tục ở lâu đài, như vậy hành động của mình sẽ vô cùng bất tiện.
Lúc chạng vạng tối, Connie cũng trở về lâu đài. Trên bàn cơm, Tần Dương đưa ra dự định mình chuẩn bị rời đi.
Connie kinh ngạc nói:
- Cậu định đi đâu?
Tần Dương cười nói:
- Hôm nay không phải tôi ra ngoài đi thăm một người bạn sao? Tôi gặp một vị trưởng bối ở bên đó, sức khỏe của ông cũng không tốt lắm. Tôi định qua ở cùng ông một thời gian, thuận tiện giúp ông điều chỉnh sức khỏe một tí.
Lý do của Tần Dương hợp tình hợp lý, cho dù là Connie hay vợ chồng Kenrat cũng không thể từ chối. Dù sao Tần Dương không phải bác sĩ bọn họ bỏ tiền ra mời, hắn hoàn toàn có cuộc sống tự do của bản thân.
- Cậu đi rồi, vết thương của dì tôi thế nào?
Tần Dương cười nói:
- Tôi sẽ không rời khỏi London. Cách mỗi ba ngày tôi sẽ đến châm cứu cho phu nhân một lần, sẽ không ảnh hưởng đến việc chữa trị của phu nhân.
Connie thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù rất muốn Tần Dương ở lại lâu đài, nhưng Tần Dương đã nói phải đến ở cùng trưởng bối. Côkhông thể vì việc chữa bệnh cho trưởng bối của mình mà cưỡng ép Tần Dương ở lại, không cho người ta đi được.
- Trưởng bối của cậu cách đây xa không?
Tần Dương cười nói:
- Hơi xa, có điều nếu lái xe cũng không mất bao nhiêu thời gian. Quãng thời gian này cô cùng tôi đi du ngoạn khắp nơi, trễ nãi không ít thời gian của cô. Tôi đi rồi cô cũng có thể cho phép mình nghỉ ngơi, yên tâm nghỉ dưỡng.
Kenrat thấy Tần Dương đã quyết định chủ ý, hơn nữa cũng sắp xếp xong, liền không khuyên nữa, khẽ cười nói:
- Vậy tôi sắp xếp cho cậu một tài xế riêng. Có thể giúp cậu chạy việc, làm người dẫn đường. Cậu đi đâu cũng tiện lợi.
Tần Dương từ chối nói:
- Không cần phiền phức như vậy, sắp xếp cho tôi một chiếc xe hơi là được rồi.
- Được, vậy thì theo như lời Tần tiên sinh. Có yêu cầu gì cứ nói, tôi nhất định làm được.
Buổi sáng ngày thứ hai, Tần Dương lái chiếc xe Kenrat đã chuẩn bị, rời khỏi lâu đài công tước Kenrat.
Tần Dương dừng xe tại một khách sạn năm sao cao cấp cách sở nghiên cứu Hadrid không xa, đặt một phòng dài hạn trong khách sạn này. Đây chính là nơi ở trên thân phận bình thường của Tần Dương.
Tần Dương lấy di động thời xưa mà trước đó Tri Chu đưa cho mình ra. Bên trong là thẻ điện thoại ẩn danh trống rỗng, gọi điện cho Tri Chu bảo hắn giúp mình tìm một căn nhà hẻo lánh có thể dùng để ẩn thân.
Nửa ngày sau, Tri Chu gọi điện đến, nói phòng ốc đã được giải quyết xong. Ngoài ra, hôm quan thứ hắn cần cũng đã chuẩn bị xong toàn bộ.
Sau khi Tần Dương nhận được địa chỉ, rời khỏi khách sạn. Hắn tới góc chết của camera giám sát gọi một chiếc xe, đi đến gần ngôi nhà mình ở. Sau đó đi bộ vào hẻm nhỏ, rồi tiến vào khu nhà, dựa theo số phòng mà tìm căn phòng ẩn thân bí mật.
Tần Dương lấy chìa khóa từ chậu bông bên cạnh, xách vali của mình đi vào.
Sau khi kiểm tra cẩn thận một phen, lại xác nhận đường chạy thoát khi nguy hiểm, Tần Dương lấy mặt nạ mô phỏng da người ra bắt đầu đeo vào.
Mặt nạ mô phỏng da người rất nhẹ và mỏng, mỗi lần sử dụng đều cần chuẩn bị trước, lúc cần thiết thì đeo lên là được. Giữa ban ngày sử dụng, người ở khoảng cách gần nhìn thấy có thể sẽ bị lộ ra sơ hở. Nhưng nếu dùng buổi tối hay tỉ mỉ xử lý dấu vết tai mắt miệng mũi trước khi sử dụng sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Tần Dương tiến hành xử lý thêm bên ngoài mặt nạ, đợi sau khi phần thêm đông lại, hắn đeo mặt nạ lên. Tần Dương trong gương đã trở thành một người đàn ông trung niên tướng mạo bình thường, trên mặt còn có một vết sẹo nhỏ.
Nhìn bản thân trong gương, Tần Dương hài lòng gật gật đầu.
Mình còn phải tiếp tục hối lộ Mickey, xem thử có thể tìm một cái cớ vào sở nghiên cứu Hadrid, khám phá thực địa một phen không.
Tần Dương gỡ mặt nạ ra, cầm di động của mình lên, gọi cho Mickey.
- Hi ông bạn, tối nay cùng uống rượu không?
Hoa Hạ, Trung Hải.
Tòa nhà Hoàn Vũ, trong phòng làm việc chủ tịch tập đoàn Hoàn Vũ, Tư Đồ Hương ngồi trên ghế, thần sắc lạnh lùng nghiêm túc.
Mai Điềm mặc một thân âu phục công sở, đưa túi hồ sơ đến trước mặt Tư Đồ Hương:
- Tiểu thư, chúng ta vẫn luôn theo dõi tin tức Tần Dương, hôm nay vừa điều tra được tin tức của hắn. Hắn đặt phòng ở khách sạn Ngân Sam, thành phố London, hơn nữa còn đặt dài hạn, xem ra muốn ở đó lâu dài.
Tư Đồ Hương nhíu mày nói:
- Tần Dương âm thầm chạy đến London làm gì?
Mai Điềm báo cáo ngắn gọn:
- Chúng tôi tra được ghi chép điện thoại di động của Tần Dương, nhưng thu hoạc rất ít, dù sao bên đó là Ingles.
Tư Đồ Hương hơi nheo mắt, tay phải chống cằm, trầm tư suy nghĩ.
Mai Điềm yên lặng chờ đợi.
Một phút sau, Tư Đồ Hương ngẩng đầu lên, ánh mắt quả quyết:
- Đặt cho tôi một vé máy bay đến London, tôi phải nhanh chóng bay đến đó.
Mai Điềm lo lắng hỏi:
- Tiểu thư, cô định đi London đối phó hắn sao?
Tư Đồ Hương gật đầu:
- Động thủ trong nước luôn bị gò bó. Nếu hắn đã đi nước ngoài, vậy vừa hay để chúng ta ở London tỷ đấu một phen cho ra trò. Huống hồ hắn ở ngoài sáng, tôi ở trong tối, chung quy tôi có ưu thế hơn.
Mai Điềm biết một khi Tư Đồ Hương quyết định thì sẽ không thay đổi, cúi đầu đáp:
- Vâng!
- Đi đi, nhanh lên!
Sau khi Mai Điềm rời khỏi phòng làm việc của Tư Đồ Hương, Tư Đồ Hương lấy di động của mình gọi cho số điện thoại chỉ tồn tại trong đầu.
- Tần Dương đi London. Cậu mau chóng bay đến London đi, chúng ta gặp nhau ở đó!