Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 573 - Chương 583: Vật Không Lồ Trong Nước

Chương 583: Vật không lồ trong nước
 

Hai người Hans và Lucas thời né người, nhìn chằm chằm vào Mạc Vũ.

- Ông?

Mạc Vũ ôn hòa cười một tiếng:

- Phải, tôi cũng muốn tìm hiểu những quái thú này, thu thập một chút gai xương của chúng. Tôi là một bác sĩ, có hứng thú với độc tố kỳ lạ có thể ẩn chứa bên trong.

Hans hừ lạnh một tiếng:

- Phía dưới rất nguy hiểm. Nếu quả thật gặp phải tình huống gì, chúng tôi có thể không cứu được ông. Lúc đó có thể mất mạng.

Từ tay Tần Dương, Mạc Vũ nhận lấy thanh kiếm Hải Thần tạm thời mượn được, mỉm cười nói:

- Tôi có thể tự bảo vệ mình.

Hans nhíu mày:

- Ông cũng là người tu hành?

Mạc Vũ gật đầu:

- Yên tâm, tôi sẽ không liên lụy đến các người.

Hans do dự hai giây, rốt cuộc gật đầu nói:

- Được thôi. Nhưng nói rõ trước, ông tự lo về an toàn của mình, chúng tôi không chịu bất kỳ trách nhiệm nào.

Mạc Vũ mỉm cười:

- Đương nhiên rồi.

Thượng tá Harry đã kiểm tra mọi trang bị, giao ba cái đèn chiếu sáng và mũ gắn camera cho ba người. Như vậy dù bọn họ xuống sâu cỡ nào, đám người thượng tá Hank đeo thiết bị cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng phía dưới.

Ba người không từ chối, mỗi người đội mũ lên, sau đó cột chặt dây đeo.

Mạc Vũ quay đầu dặn dò Tần Dương:

- Ở trên đó đừng xuống đây.

Tần Dương dạ một tiếng. Dĩ nhiên hắn biết rõ thực lực của sư phụ. Trong tay ông còn có thần binh lợi khí kiếm Hải Thần, cho dù nhiều quái thú cỡ nào cũng không làm hại được Mạc Vũ.

Ba người tung người nhảy xuống sườn núi, đi xuống khu vực tối tăm bên dưới. Còn ở trên, nhóm người thượng tá Harry đã mở dụng cụ ra, từ màn hình theo dõi máy tính có thể thấy rõ hình ảnh phía trước của ba người.

Ba người đi dọc theo sườn núi đốc xuống chừng ba trăm thước, bọn họ chợt nghe tiếng nước.

Không phải tiếng nước chảy mà là tiếng gì đó đang khuấy động dưới nước.

Ba người dừng bước, đèn cường lực rọi xuống, bóng tối phía trước lập tức trở nên rõ ràng. Nhìn kỹ lại, mảng bóng tối kia là mặt nước.

Mọi người nhìn ngó xung quanh, ánh sáng từ đèn cường lực căn bản không thể nhìn rõ điểm cuối mặt nước, chỉ thấy một màu đen ngòm.

- Không ngờ dưới lòng đất ba trăm mấy mét còn có cả đầm nước lớn như vậy. Xem ra mấy con quái thú đó hẳn sinh sống trong đầm nước này.

Hans lẩm bẩm một tiếng, khom người nhặt một hòn đá lên, vươn tay, cục đá lập tức bay ra ngoài.

Hans là người tu hành, tuy chỉ tiện tay ném một cái nhưng cục đá đó lại như một viên đạn đại bác bay ra, biến mất trong bóng tối.

Mấy giây sau, ba người nghe được tiếng nước vang một cái tỏm, hiển nhiên là cục đá ném ra đã rơi vào đầm nước.

Trên mặt Hans lộ ra mấy phần kinh ngạc cùng ngưng trọng:

- Cú ném của tôi ít nhất đi ra ngoài đến hai trăm mét. Không ngờ không đến được điểm cuối đầm nước. Đầm nước này lớn ngoài sức tưởng tượng.

Lucass mỉm cười nói:

- Đầm nước lớn như vậy, phong bế mấy trăm năm, thậm chí trong thời gian dài. Tiến hóa ra một số loài kỳ quái cũng là chuyện có thể tưởng tượng được.

Hans hừ một tiếng:

- Vậy thì chúng ta tìm hiểu một chút đám quái thú trong đầm này đi.

Hans tiện tay ôm lấy một khối đá trên trăm cân, vung tay một cái. Tảng đá kia bay ra hai ba chục mét, tỏm một tiếng rơi xuống đầm nước, phát ra một tiếng vang lớn, nước văng khắp nơi.

- Đám khốn kiếp các nước, ra đây chịu chết đi!

Rào một tiếng, phảng phất trong nước có đàn cá bị kinh động. Mặt nước gần đó chợt hỗn loạn mãnh liệt, tựa như dưới nước ẩn chứa sinh vật đáng sợ gì đó.

Ba người cũng dừng bước, phòng bị nhìn chằm chằm phía trước. Tuy bọn họ đều là người tu hành thực lực cao cường, nhưng đối mặt với sự kinh khủng bí ẩn, mọi người vẫn vô cùng cẩn thận.

Trong bóng tối truyền đến tiếng động nhỏ của hòn đá lăn, từng cặp mắt sáng hiện lên trong bóng tối, vây quanh ba người.

- Đám súc sinh kia đến rồi!

Theo giọng nói của Hans, những con quái vật xấu xí có vảy và gai dài lộ thân hình ra khỏi bóng tối, nhào tới ba người.

Mạc Vũ thấp giọng dặn dò:

- Cẩn thận đừng để bị cắn hay đâm trúng, bọn chúng có thể có kịch độc.

- Tự lo cho mình đi!

Hans hừ lạnh một tiếng, lập tức đã phải đón đầu đám quái thú đang vọt lên. Găng kim loại trong tay trực tiếp đánh vào một con quái thú nhào đến.

Găng tay của Hans bảo vệ toàn bộ tay và cánh tay gã, hắn căn bản không hoảng sợ. Cú đấm này vừa hay đánh trúng cái miệng đang giương ra của một con quái thú.

Răng gãy lìa tung tóe, cú đấm này của Hans đánh gãy răng sắc bén như sao của con quái thú. Cú đấm tiếp tục đánh về trước, mạnh mẽ đánh vỡ đầu con quái thú này.

Hans thu hồi quả đấm, né người sang một bên, đá một cái gãy xương con quái thú, thân hình cũng tỏm một tiếng rơi xuống đầm nước.

- Không chịu nổi một kích!

Trong tiếng hừ lạnh một của Hans, quả đấm giống như tia chớp, trong chớp mắt xương cốt ba con quái thú xông lên đã bị vỡ bay ra ngoài.

Vũ khí của Lucas không phải là quả đấm mà là một đôi đoản đao. Hai thanh đoản đao trong tay cậu ta nhảy múa như một cối xay thịt. ất kỳ con quái thú nào định xông lên đụng phải hai thanh đao đó liền bị ánh đao kia cắt nhỏ, biến thành một đống thi thể không lành lặn, rớt xuống mặt đất.

So với công kích cường hãn của hai người Hans và Lucas, công kích của Mạc Vũ tỏ ra có chút hời hợt, không có uy phong lẫm liệt. Nhưng cho dù quái thú xông đến từ góc độ nào, trước người đều lóe lên ánh kiếm, quái thú đó thậm chí còn không nhào đến được trước người Mạc Vũ đã hoàn toàn toi mạng.

Mạc Vũ tiện tay chém giết mấy con quái thú đến gần, ánh mắt rơi vào trên đầm nước tối đen như mực phía trước.

Con quái thú mới vừa bị Hans đá bay xuống nước, vừa rơi vào đầm nước, dòng nước gần đó đột nhiên xuất hiện dao động kỳ lạ. Điều này khiến trong lòng Mạc Vũ tăng lên vài phần dự cảm không lành.

Chẳng lẽ dưới đầm nước này còn ẩn chứa kẻ nào đó khổng lồ?

- Đến đây, giết sạch hết các ngươi!

Trên găng tay của Hans toàn là máu tươi, cả người cũng đều là máu của quái thú, điều này khiến toàn thân gã trông vô cùng dữ tợn.

Đám người Tần Dương thượng tá Harry phía trên nhìn thấy cảnh này đều cực kì khiếp sợ.

Không ngờ chỗ này lại ẩn chứa đầm nước ngầm to lớn như vậy, mà đầm nước này lại có một đám quái thú hung tàn không biết tên sinh sống.

Mọi người không chỉ giật mình vì mấy con quái thú này, mà càng khiếp sợ sức chiến đấu của ba người kia.

Ban đầu thượng tá Harry có một tiểu đội. Trong tình hình hỏa lực nặng như vậy cũng không giết được mấy con quái thú, ngược lại xém chút nữa toàn quân chết hết. Vẫn là dựa vào Tần Dương một mình một kiếm chém giết tạo ra đường máu. Bây giờ nhìn thấy ba người dễ dàng giết chết ít nhất bốn mươi năm mươi con quái thú mà không có chút thương tích nào, hoàn toàn tàn sát ác liệt, trong lòng sao không khiếp sợ được?

Ở phía xa màn hình, mặt nước đen ngòm bỗng hơi dâng lên một cách khó hiểu. Dòng nước chảy mạnh sang hai bên, một giây sau, một bóng đen đột nhiên xé toang mặt nước, bay lượn trên không trung, giống như một cái roi dài, trực tiếp đánh trúng Hans gần đầm nước nhất, quấn lấy eo gã trong nháy mắt…
Bình Luận (0)
Comment