Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 825 - Chương 836: Ông Chính Là Người Mạnh Nhất?

Chương 836: Ông chính là người mạnh nhất?
 

- Rầm, rầm, rầm!

Miêu Kiến Cung bấm tay bắn đạn, từng đạo cương khí vô hình giống như biến thành từng viên đạn bay đi bắn về phía những đệ tử Nhị Đao đường mang súng kia.

- A!

- Tay của tôi!

- Loảng xoảng!

Những tiếng kêu thảm thiết cùng với tiếng súng rơi xuống đất đồng thời vang lên, dường như cùng một lúc, những đệ tử Nhị Đao đường kia khi nãy còn cầm súng trong tay nhắm về hướng Miêu Kiến Cung toàn bộ đều bịt tay của mình lại, trên gương mặt biểu lộ vẻ thống khổ, trên tay cả đám đều có máu tươi chảy ra.

Tay của bọn họ hầu như đều bị Miêu Kiếm Cung tiện tay bắn cương khí giống như viên đạn bình thường xuyên qua, vận khí tốt một chút chỉ bị bắn xuyên qua bàn tay, vận khí không tốt chính là đầu ngón tay bị cắt ngang.

- Aaa! !

Một lão giả bên cạnh Ryusen Taichi gầm lên, thân người chớp một cái giống như quỷ ảnh xuất hiện trước mặt Miêu Kiếm Cung, đánh một quyền về hướng Miêu Kiếm Cung.

- Được lắm!

Hai mắt Miêu Kiếm Cung sáng lên, lật tay đánh một quyền ra ngoài.

Nắm tay hai người va chạm nhau trên không trung, sau đó thân thể lão giả tóc trắng lập tức giống như đạn pháo trực tiếp bay ra ngoài, đập vào vòng vây người đệ tử Nhị Đao đường, quay cuồng liên tục mấy lần.

Lão giả tóc trắng kia quay cuồng trên mặt đất mấy vòng mới hết đà, há miệng phun một ngụm máu tươi, trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng.

Một màn này chấn kinh tất cả mọi người.

Ánh mắt người Nhị Đao đường hoảng sợ nhìn lão giả tóc trắng chật vật không chịu được quỳ rạp trên mặt đất, khi quay đầu lại nhìn Miêu Kiếm Cung thì ánh mắt đã vô cùng kính sợ.

Bọn họ có lẽ không rõ lắm về Ẩn Môn, cũng không biết rõ lắm về Miêu Kiếm Cung, nhưng bọn họ lại rất rõ ràng thân phận của lão giả tóc trắng kia, hắn chính là trưởng lão của Nhị Đao đường, là nhân vật mạnh mẽ đứng hàng đầu về thể diện cũng như thực lực trong Nhị Đao đường, một người như vậy lại không đỡ được một quyền của Miêu Kiếm Cung.

Sắc mặt của Ryusen Taichi trở nên có chút bối rối, hắn bỗng nhiên có loại giác ngộ, Nhị Đao đường e rằng lần này đá trúng phải cửa sắt rồi.

Miêu Kiếm Cung thu hồi nắm tay, gương mặt dù chỉ ửng hồng cũng không có, thần sắc tự nhiên hạ nắm tay xuống:

- Nhị Đao đường các người hẳn không phải thực lực thế này nhỉ, nếu chỉ có thực lực như vậy thì các người vẫn nên ngoan ngoãn luyện công đi, loại chuyện xưng vương xưng bá này không phải ai cũng có thể làm đâu!

Ryusen Taichi nghiến răng, tất cả ánh mắt đệ tử Nhị Đao đường nhìn chăm chú, xoay người khom người với một vị lão giả tóc trắng với chòm râu dài ít nhất hai mươi centimet:

- Trưởng lão Yoshikawa, người là người có thực lực mạnh nhất Nhị Đao đường chúng ta, trận chiến này phải nhờ người rồi!

Sắc mặt của lão giả tóc trắng trông qua ít nhất phải tám mươi tuổi này trở nên nặng nề, trầm giọng nói:

- Đối phương rất mạnh, ta sẽ cố hết sức thử một lần.

Ryusen cắn răng nói:

- Trưởng lão Yoshikawa, trận chiến này chúng ta không thể thua, nếu không Nhị Đao đường chúng ta sợ rằng phải trở thành trò cười trong giới tu hành Nhật Bản rồi!

Trưởng lão Yoshikawa gật đầu:

- Tôi sẽ cố hết sức!

Đáy lòng Ryusen Taichi chùng xuống, trưởng lão Yoshikawa liên tục nói hai lần cố hết sức, nhưng cũng không nói bản thân nhất định sẽ thắng, điều này nói rõ nội tâm của hắn cũng không có lòng tin.

Chẳng qua cho tới lúc này, Ryusen Taichi cũng không còn cách nào khác, người ta đã đánh tới cửa rồi, chung quy chẳng phải không thể không đánh sao?

Trưởng lão Yoshikawa chậm rãi đi tới trong sân đấu lớn, ánh mắt giống như lợi kiếm nhìn chằm chằm Miêu Kiến Cung:

- Để tôi tới lĩnh giáo một chút quả đấm của ông!

Miêu Kiếm Cung sảng khoái gật đầu:

- Nghe đối thoại của các người thì ông là người lợi hại nhất Nhị Đao đường đúng không. Được rồi, chỉ cần ba quyền, nếu ông tiếp nhận được, tôi sẽ quay đầu bước đi, không tiếp được, tôi muốn người kia!

Trưởng lão Yoshikawa trầm giọng nói:

- Kanbara Chizuru nếu đã lựa chọn gia nhập Nhị Đao đường, Nhị Đao đường chúng tôi sẽ bảo vệ, nếu không chẳng phải Nhị Đao đường chúng tôi sẽ trở thành trò cười sao?

Miêu Kiếm Cung cười ha ha, thanh âm vang dội:

- Bảo vệ, vậy cũng phải xem các người có đủ thực lực hay không, tôi biết hắn chắc chắn đang ở chỗ Nhị Đao đường các người, hơn nữa hẳn ở trên núi, ông có tin tôi giết thẳng lên núi, giết thành máu chảy thành sông không hả?

Trưởng lão Yoshikawa biến sắc, hừ lạnh nói:

- Đây là Tokyo, đây là Nhật Bản, không phải chỗ để ông giương oai!

Miêu Kiếm Cung cười lạnh:

- Giương oai? Ha ha, tôi cũng không phải lần đầu tiên tới Nhật Bản, mười mấy năm trước khi tôi còn đá quán ở Nhật Bản, sao không thấy Nhị Đao đường các người dũng cảm đứng ra như thế này?

Sắc mặt trưởng lão Yoshikawa lại biến đổi lần nữa:

- Ông nói cái gì?

Miêu Kiếm Cung sải bước đi tới, thân người giống như xuyên qua không gian trực tiếp xuất hiện trước mặt trưởng lão Yoshikawa, giọng nói cũng áp sát tới.

- Bớt nói nhảm, đánh rồi nói, xem quyền!

Miêu Kiếm Cung đánh một quyền ra, không có bất cứ ngông cuồng nào.

Thực lực đến tiêu chuẩn này của hắn đã hoàn toàn không cần chiêu thức gì nữa, cũng chỉ có hai loại suy xét cơ bản, tốc độ và lực lượng!

Trưởng lão Yoshikawa hít sâu một hơi, cả gương mặt thoáng chốc đỏ như máu, không hề lui bước nghênh đón một quyền.

- Oanh!

Cương khí nặng nề đánh xuống nổ vang một tiếng, Miêu Kiếm Cung lui một bước, trưởng lão Yoshikawa lại phải lui lại thật nhiều bước.
Bình Luận (0)
Comment