Chương 947: Lén lút hiệp nghị
Mạnh Thu năm nay bốn mươi sáu, bốn mươi bảy tuổi, khuôn mặt chữ quốc (
国), thần sắc nghiêm nghị, nhìn Tần Dương ngồi đối diện, ánh mắt có phần kinh ngạc.
- Tả nữ sĩ, cô xác định cổ phần của cô và Hàn tiểu thư toàn bộ đều giao cho cậu ta xử lý?
Tả Hạo Tĩnh không hề do dự gật đầu:
- Đúng, tôi xác định.
Mạnh Thu chậm rãi gật đầu, chuyển ánh mắt tới Tần Dương:
- Cậu có ý kiến gì với tình huống hiện tại hay không?
Tần Dương khẽ mỉm cười:
- Tôi nghe nói chú chuẩn bị bán cổ phần trong tay mình?
Mạnh Thu cũng không giấu diếm ý định của mình, thẳng thắn trả lời:
- Chỉ cần còn cơ hội giữ vững Hurricane, tôi cũng sẽ không muốn bán bản quyền trong tay mình, nhưng tình huống hiện tại rõ ràng đã không trong vòng khống chế của tôi, tôi cũng không có nhiều tiền để có thể duy trì hoạt động của Hurricane tới vậy...
Tần Dương cũng không gấp gáp nói ra tính toán của mình, mà chỉ hỏi:
- Vậy chú liên lạc với dì Tả là muốn nói chuyện gì?
Mạnh Thu thở dài nói:
- Đêm qua Anders tìm tôi, anh ta vẫn luôn liên lạc với Beaune và Hắc Nguyệt, anh ta muốn để cổ phần của tôi và của anh ta cùng gộp lại bán với một cái giá cao, nhưng tôi nghĩ trong tay cô ấy còn hai mươi phần trăm, cho nên muốn tìm cô ấy cùng làm, nước nơi này quá sâu rồi, tôi không hi vọng hai mẹ con họ lại xuất hiện thêm bất cứ vấn đề gì.
Khóe miệng Tả Hạo Tĩnh giật giật, hai mắt chớp chớp, nhưng cuối cùng cũng không nói chuyện, giao toàn bộ quyền nói chuyện cho Tần Dương.
Tần Dương cười nói:
- Nói như vậy Mạnh tiên sinh đây ngược lại có ý tốt sao?
Mạnh Thu thấy Tả Hạo Tĩnh từ chối trao đổi với mình, gương mặt thoáng thể hiện vẻ ảm đạm:
- Đúng, tôi thừa nhận lúc trước chúng tôi thật sự có lỗi với lão Hàn, nhưng cũng vì phần áy náy này mà chúng tôi vẫn luôn giữ nguyên hai mươi phần trăm cổ phần của lão Hàn, nếu không đã bao năm qua chúng tôi khẳng định đã nghĩ cách tiêu trừ sạch rồi...
Tần Dương không đánh giá vấn đề này, thản nhiên nói:
- Ân oán trước đó của mấy người cũng không cần nói, chúng ta vẫn nên giải quyết chuyện trước mắt cho thỏa đáng đã.
Mạnh Thu nhìn Tần Dương, thành khẩn nói:
- Beaune và Hắc Nguyệt hiện giờ đã không đợi và nương tay được nữa, bọn họ nhất định sẽ dùng tất cả những phương thức có thể để thu mua cổ phần, mấy người ở đây là vô cùng nguy hiểm, tôi thật lòng đề nghị mấy người dùng cái giá phù hợp bán cổ phần đi, sau đó nhanh chóng rời khỏi đây...
Tần Dương chen miệng hỏi:
- Hai mươi phần trăm cổ phần, chẳng lẽ bọn họ chuẩn bị dùng cái giá năm triệu thu mua cổ phần của Tôn Kiến Hồng để thu mua sao?
Mạnh Thu lắc đầu:
- Đương nhiên là không, chuyện của Tôn Kiến Hồng... hiển nhiên có ẩn tình khác, nếu không dù có làm gì thì anh ta cũng sẽ không bán cổ phần của mình đổi lấy năm triệu này đâu.
Mạnh Thu hơi ngừng lại một chút, hít một hơi, ánh mắt nhìn chằm chằm Tả Hạo Tĩnh, trầm giọng nói:
- Nếu tôi đoán không lầm, hẳn người của công ty Beaune đã bắt Tôn Kiến Hồng, ép anh ta phải bán cổ phần trong tay mình với cái giá thấp, hơn nữa chuyển khoản cho anh ta, dùng cách này che dấu sự thật vụ mua bán này không phải tự nguyện, cũng vì vậy mà Tôn Kiến Hồng gặp phải tai nạn giao thông qua đời, sau đó cũng không có gì chứng thực được chuyện này...
Tần Dương gật đầu:
- Việc này chúng tôi cũng biết đại khái, vậy tôi có thể hỏi một chút là bọn họ chuẩn bị thu mua với cái giá bao nhiêu không?
Mạnh Thu lắc đầu:
- Trước đó bọn họ đi tìm tôi, nhưng tôi căn bản không muốn đàm phán, chỉ có Anders vẫn luôn tiếp xúc với bọn họ, lấy phẩm tính của Anders, cái giá này chắc chắn sẽ không quá thấp, tóm lại, Tả nữ sĩ, tôi cam đoan với cô tuyệt đối không lừa một phân tiền của cô, tôi nhất định giúp hết sức để cổ phần của cô bán được với giá cao.
Tần Dương mỉm cười:
- Chúng tôi còn có một ý nghĩ, nếu tôi muốn thu mua bản quyền trong tay chú, chú có nguyện ý bán không?
Mạnh Thu lập tức sửng sốt:
- Cậu? Thu mua bản quyền?
Tần Dương cười nói:
- Đúng vậy, trùng hợp tôi cũng rất có hứng thú với hạng mục nghiên cứu khai thác của viện nghiên cứu của mọi người, dù sao chú cũng đã muốn bán, cũng không quan tâm là bán cho ai, huống chi nếu tôi thu mua viện nghiên cứu Hurricane chú vẫn có thể ở lại đây như cũ, tiếp tục làm chuyện chú muốn làm, không có gì khác so với trước kia, chú chỉ không có cổ phần mà thôi.
Mạnh Thu giật mình nhìn Tần Dương:
- Cậu muốn thu mua Hurricane? Cậu muốn đối nghịch với Beaune và Hắc Nguyệt?
Tần Dương gật đầu:
- Đúng, bọn họ đều có thể thu mua, vì sao tôi lại không thể thu mua được.
Mạnh Thu do dự một chút, vẫn thẳng thắn nói:
- Cậu có hiểu được tình huống của viện nghiên cứu chúng tôi không, hiện giờ chúng ta bị vây trong khốn cảnh, dù cậu thu mua tất cả bản quyền, muốn để viện nghiên cứu thoát khỏi khốn cảnh thì ít nhất cũng cần vài trăm triệu...
- Vài trăm triệu mà thôi, tôi nghĩ cách vẫn có thể lấy ra được.
Tần Dương trả lời một câu hời hợt:
- Vấn đề hiện giờ là chú có nguyện ý bán cổ phần trong tay cho tôi không, thậm chí giúp tôi khuyên bảo Anders nhượng lại cổ phần cho tôi?
Mạnh Thu do dự nhìn Tần Dương:
- Cậu định ra cái giá bao nhiêu?
Tần Dương lắc đầu:
- Nói thật, tôi cũng chưa rõ lắm rốt cuộc cổ phần của mọi người có giá trị bao nhiêu, nhưng chúng ta không ngại trước đạt thành mục đích, sau đó lại tới cân nhắc rốt cuộc cổ phần có giá trị bao nhiêu tiền, làm thế nào hoàn thành khoản giao dịch này, chú thấy thế nào?
Mạnh Thu có chút do dự:
- Nếu tôi muốn bán bản quyền, mặc dù có nói bán cho ai cũng giống nhau, nhưng cậu là người Hoa, còn là người đại diện cổ phần của lão Hàn, tôi đương nhiên nguyện ý bán cổ phần cho cậu, nhưng tôi muốn nhắc nhở cậu là tình huống hiện tại vốn chẳng phải giao dịch mua bán thông thường, Beaune và Hắc Nguyệt một khi biết cậu thu mua cổ phần, bọn họ sẽ lập tức ra tay đối phó với cậu.
Tần Dương cười nói:
- Đó là chuyện của tôi, bản thân tô sẽ tự làm, chú cũng không cần lo lắng cho tôi.
Mạnh Thu nhìn Tả Hạo Tĩnh bên cạnh, nét mặt có phần rối rắm, nhưng cuối cùng như đã hạ quyết tâm:
- Được, chỉ cần cậu cho cái giá không thấp hơn bọn họ ra tám mươi phần trăm, tôi nguyện ý bán cổ phần trong tay tôi cho cậu, nhưng Anders có tính tham lam, chỉ sợ anh ta chưa chắc sẽ đồng ý bán đâu.
Tần Dương cười nói:
- Việc này để tôi nghĩ cách, chú cũng không cần lo lắng.
Mạnh Thu thấy được dáng vẻ chắc chắn của Tần Dương, lập tức cũng không rối rắm nữa, không do dự nói:
- Được, chiếu theo lời tôi vừa nói, nếu cậu có thể ra giá tới tám mươi phần trăm, tôi liền chuyển nhượng cổ phần cho cậu, nếu cậu nguyện ý để tôi cầm một ít cổ phần cũng là cái giá để tôi tiếp tục ở lại Hurricane thì giá cả tôi có thể càng thấp hơn một chút.
Tần Dương cười nói:
- Nếu trong tay tôi có đủ cổ phần duy trì khống chế thì đây cũng không phải là điều không thể, chú đã tham gia quản lý Hurricane bao năm qua, tôi thật sự không nghĩ còn có ai thích hợp hơn so với chú.
Hai mắt Mạnh Thu sáng lên:
- Cậu thật sự nguyện ý cho tôi ở lại, hơn nữa còn để tôi cầm cổ phần?
Tần Dương khẳng định gật đầu:
- Cổ phần nhất định phải giảm bớt, nhưng khẳng định có thể xứng với giá trị và chức vụ của chú, về phần càng nhiều hơn thì tôi không dám đảm bảo.
Mạnh Thu gật đầu:
- Như vậy là đủ rồi, chúng ta ký kết một hợp đồng, sau đó tôi sẽ nghĩ mọi cách âm thầm giúp cậu... Tôi cũng không muốn Anders bán Hurricane đi, cũng không muốn Hurricane rơi vào trong tay người ngoại quốc, đây là nguyên nhân căn bản mà tôi giúp cậu.
Tần Dương cười nói:
- Có thể, tôi cần đăng ký một công ty cách bờ trước, điều này cần chút thời gian, chú có thể tiếp tục hư hư thực thực với bọn họ...