Chương 967: Cưỡng chế đột phá
**Giọng nói của Sorg cứng rắn vang lên, trên người hắn đã nhanh chóng gồng lên xuất hiện màu sắc như kim loại, nhanh chóng đánh tới hướng Tần Dương.
Tần Dương không biết thực lực của Sorg thế nào, tay phải tiện tay gạt bàn ăn đi, một chiếc dĩa ăn trên bàn ăn rơi vào tay Tần Dương, tiện tay ném một cái, dĩa ăn như ám khí bay tới hướng Sorg.
Thân thể của Sorg hơi nghiêng, vươn tay vỗ một cái chuẩn xác lên chiếc dĩa, dĩa ăn kia lập tức bay ngang như bị va chạm với sắt thép, "đang" một tiếng đập tới vách tường.
Trong lòng Tần Dương thầm run lên, xoay người bỏ chạy.
Tốc độ của chiếc dĩa ăn Tần Dương phi ra nhanh như vậy, đối phương lại có thể trong thời gian ngắn ngủi phản kích lại, chuẩn xác đánh trúng dĩa ăn, chẳng qua chiêu thức ấy cũng đã hiển lộ thực lực của hắn, tuyệt đối không kém Tần Dương.
Thực lực của Tần Dương hiện giờ đã là Tiểu Thành đỉnh phong, thực lực của đối phương cao hơn so với Tần Dương, như vậy chỉ có một cách giải thích.
Sorg cũng là cao thủ Đại Thành.
Thật sự gặp quỷ rồi!
Sau khi Sorg dùng một tay đánh bay chiếc dĩa Tần Dương ném tới liền trực tiếp lao tới Tần Dương, Tần Dương không do dự xoay người bỏ chạy.
Tư Đồ Hương đối chiến với Kasana, căn bản không có thời gian xuất thủ tới bên này, một mặt khác Liễu Phú Ngữ bị lão giả kia áp chế đánh, trông qua có phần chật vật, hiển nhiên cũng không có cách nào giúp được.
- Tổng giám đốc Tần, ngài cảm thấy ngài chạy trốn được sao?
Tốc độ của Sorg rất nhanh, cả người như đạn pháo không ngừng phi nhanh về phía trước, nhanh chóng tới gần Tần Dương. Ngay khi hắn đánh một quyền tới sau lưng Tần Dương thì cước bộ của Tần Dương dịch chuyển, thân thể trong nháy mắt xuất hiện ở một vị trí khác chếch về phía bên trái.
Ánh mắt của Sorg hơi biến đổi, giọng điệu cũng có phần kinh ngạc:
- Thú vị đấy, nhưng chỉ bằng chiêu thức tốc độ thần kỳ ấy quả thật không thể đào tẩu được.
Tốc độ của Sorg cũng nhanh hơn, nháy mắt đã gần sát tới Tần Dương, Tần Dương một lần nữa bất lực thi triển Huyển Ảnh Bộ, không ngừng biến ảo vị trí, khiến công kích của Sorg liên tiếp thất bại, nhưng hắn căn bản cũng không cắt đuôi được Sorg, Sorg vẫn luôn ở sát phía sau hắn.
Tần Dương biết chiếu theo tình hình này, hắn căn bản không cắt đuôi được Sorg, hơn nữa bản thân hắn thi triển Huyễn Ảnh Bộ phải tiêu hao tinh lực rất nhiều, e rằng còn chưa chạy thoát ra khỏi phạm vi không có tín hiệu, hắn đã bị Sorg bắt được rồi.
Tần Dương bỗng nhiên chuyển hướng trực tiếp xông tới bãi biển.
Sorg hơi có chút bất ngờ. Hắn vốn cho rằng Tần Dương chắc chắn sẽ không để ý tới hướng vọt ra bên ngoài, dù sao chỉ cần hắn thoát ra khỏi phạm vi không có tín hiệu, như vậy hắn xem như thắng, nhưng Tần Dương lại đi hướng ngược lại, chạy tới bãi biển.
Hắn muốn làm gì?
Nhà hàng Group Reef vốn nằm cạnh bờ biển, sau khi thi triển mấy lần Huyễn Ảnh Bộ, Tần Dương đã trực tiếp tới bờ biển.
Tần Dương bước đi không ngừng, thân người bắn lên nhảy vào trong nước biển.
Sorg sửng sốt, ánh mắt có phần do dự.
Tần Dương vậy mà lại nhảy xuống biển.
Tần Dương rơi vào trong biển, cả người như cá bơi nháy mắt bơi về phía trước một khoảng, quay đầu lại nhìn thấy Sorg dừng trên bờ biển, không chạy đuổi theo, trong lòng thoáng có chút thất vọng.
Hắn vốn muốn dụ Sorg xuống nước, cao thủ Đại Thành vào trong nước, thực lực sẽ bị ngăn trở rất lớn, hắn có thể lợi dụng kỹ thuật bơi xử lý người này trong biển rộng, nhưng hắn ta lại không mắc mưu.
- Sao, không dám đuổi theo sao?
Sorg đứng bên bờ biển, nhìn Tần Dương thoải mái bởi nổi trên mặt biển, sắc mặt trầm xuống. Hắn ta biết bơi, nhưng trình độ chỉ bình thường, nếu Tần Dương đã dám xuống biển khiêu khích hắn ta, điều này nói rõ trình độ bơi lội của hắn rất cao, nếu Sorg xuống nước e rằng sẽ chịu thiệt lớn.
Sorg chớp mắt, lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ ngài định luôn ngốc trong biển sao?
Tần Dương quay đầu nhìn đường ven biển, cười nói:
- Mặc dù đường ven biển hơi dài, nhưng tôi chỉ cần luôn bơi về phía trước nhìn dọc theo đường ven biển, tóm lại bơi ra được tới khu vực mà không bị mất tín hiệu, như vậy tôi đã có thể thắng rồi.
Sorg thản nhiên nói:
- Nhưng ngài không để ý tới hai người bạn của mình sao, bọn họ không phải đối thủ của người bên tôi...
Thần sắc của Tần Dương bình tĩnh trả lời:
- Ngài bắt bọn họ cũng không sao, chỉ cần tôi an toàn, tôi tin tưởng ngài cũng sẽ không làm gì hai người họ, ngài biết tông môn của bọn họ là gì không, nếu mấy người làm gì hai người họ, chân trời góc biển này đều sẽ không có chỗ cho mấy người ẩn thân đâu.
Sorg nhíu mày, ánh mắt xem xét bốn phía, bỗng cười nói:
- Ngài nói có lý, tôi quả thật không muốn kết tử thù, không sao, ngài từ từ bơi, tôi ở đây trở về bắt hai người họ, sau đó ba người chúng tôi sẽ cùng đi bắt ngài, ừ, thấy bên kia không, có nhiều ca nô như vậy, ngài cảm thấy chúng tôi có thể đuổi kịp được ngài không?
Ánh mắt Tần Dương nhìn lại dọc theo đường ven biển, trong lòng bỗng nhiên thấy bồn chồn, cách đó không xa có không ít thuyền mô tô trên nước dành cho khách du lịch, có loại đồ chơi này hắn đúng thật sự không chạy được, trừ phi hắn đoạt một chiếc trước, nhưng đối phương hiển nhiên không cho hắn cơ hội làm vậy...
Chẳng lẽ cũng chỉ có thể thúc thủ chịu trói sao?
Chỉ có thể chịu thua thôi sao?
Trong lòng Tần Dương dâng lên mấy phần không cam lòng. Nếu hắn là cao thủ Đại Thành thì nhất định có thể đánh bại được Sorg trước mặt, cũng sẽ không bị đuổi theo tới mức chật vật như vậy.
Cảnh giới Đại Thành!
Trong lòng Tần Dương bỗng nhiên động, Vương Động không phải đã dạy hắn một loại công pháp có thể cưỡng chế đột phá cảnh giới Đại Thành sao?
Cảnh giới Đại Thành!
Tác dụng phụ!
Trong đầu Tần Dương do dự một giây, sau đó quyết định. Hắn hiện giờ e rằng không biết phải bao lâu nữa mới đột phá được cảnh giới Đại Thành, bên phía Thủy Nguyệt tông cũng chỉ cho mình thời gian hai tháng, hiện giờ đã qua non nửa, cứ theo mức độ này sợ rằng đến tháng chín hắn vẫn chưa thể đột phá được, đến lúc đó sẽ phải bại dưới tay Liễu Phú Ngữ rồi...
Mẹ nó, liều mạng!
Tần Dương bơi về phía trước một đoạn, mũi chân đứng trên cát dưới biển, sau đó giẫm lên phần đất cứng dưới đáy biển, chậm rãi đi về hướng mô tô thuyền kia.
Sorg nhìn thấy Tần Dương như vậy, mặc dù không dám xuống nước, nhưng cũng không dám quay đầu đi đối phó với Liễu Phú Ngữ và Tư Đồ Hương, vẫn duy trì một khoảng cách trên bờ biển tới Tần Dương.
Hắn ta tin tưởng hai thủ hạ của mình nhất định có thể đủ đánh bại Liễu Phú Ngữ và Tư Đồ Hương, hắn ta chỉ chờ tới lúc bọn họ tới đây bắt người, cả ba cùng hợp lực, dù Tần Dương ở trong biển cũng chắc chắn không trốn thoát được, hắn ta hiện giờ chỉ cần trông chừng Tần Dương, không cho Tần Dương chạy thoát là được.
Tần Dương thấy Sorg chạy dọc theo bãi cát với mình, trong mắt thoáng để lộ sự kiên định.
Đây chính là hiệu quả mà hắn muốn!
Hắn vừa chậm rãi di chuyển về phía trước, vừa vận công dựa theo phương thức Vương Động dạy, bức ép toàn bộ nội khí trong đan điền ra, sau đó điên cuồng trào toàn bộ vào trong kinh mạch của mình, điên cuồng lưu chuyển, đồng thời lỗ chân lông toàn thân đều hiện ra trạng thái buông thả.
Nội khí điên cuồng vận hành, lớp da của hắn lập tức giống như từng con chuột nhỏ đang bò qua, đau đớn kịch liệt khiến hắn không ngừng tuôn mồ hôi qua lỗ chân lông, nhưng nước biển xung quanh đã che giấu tất cả những điều đó...