Chí Tôn Tiên Đạo

Chương 81

Tiết Lăng Vân suy nghĩ một lát rồi quay đầu đối với Hạ Tùng nói:
- Đã như vậy, chúng ta hãy tới Uẩn Bảo Phong nhìn một cái đi! Thiên tượng dị biến, nói rõ chỗ đó thực sự xuất hiện tình huống khác thường!
Tiết Lăng Vân lập tức mang theo ba người Hạ Tùng, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt bay tới Uẩn Bảo Phong ở phía Bắc, còn những đệ tử khác của hắn thì vẫn ở tại Niệm Ngọc Phong tu luyện.
Hạ Tùng, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt là ba người có tu vi cao nhất trong số các đệ tử của hắn, thân hình Hạ Tùng cao lớn, làm người chính trực hào sảng, là người có uy vọng lớn nhất trong số các đệ tử của hắn, lúc trước hắn chính là người đầu tiên đứng ra muốn bái Tiết Lăng Vân làm sư phụ.
Lữ Nhật, Lữ Nguyệt là một đôi huynh đệ, hai người bọn họ đều là loại người có tính cách hướng nội, hai người bọn họ năm đó cũng là người bị Bạch Cốt Thiên Tà Tông tra tấn nhiều nhất, hơn một tháng qua Tiết Lăng Vân cũng phát hiện huynh đệ bọn họ là người tu luyện chăm chỉ nhất.
Bốn người đằng vân giá vũ hướng phía Bắc bay đi, một lúc lâu sau bốn người đã bay đến Uẩn Bảo Phong của núi Thanh Thành, ma khí bên trên Uẩn Bảo Phong vẫn chưa tản đi hoàn toàn, cả ngọn núi đều bị bao phủ bên trong một màng ma khí nhàn nhạt.
Uẩn Bảo Phong cùng những ngọn núi khác đều giống nhau, bên trên ngọn núi này đều bao phủ bởi cây rừng xanh tươi, phong cảnh cũng là phi thường u nhã.
Hạ Tùng mang theo Tiết Lăng Vân, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt bay về phía trước, bay được một khoảng cách nhất định, bọn họ đã đi tới chỗ một cái sơn cốc, Hạ Tùng nói:
- Sư phụ, tòa cổ mộ kia nằm bên trong cái sơn cốc này. Ma khí quanh đây chính là do tòa cổ mộ bên trong phát ra!
Tiết Lăng Vân nhẹ gật đầu, nói:
- Chúng ta đi vào thôi!

Hắn lập tức dẫn theo Đại đệ tử Hạ Tùng, nhị đệ tử Lữ Nhật, tam đệ tử Lữ Nguyệt đi vào bên trong sơn cốc.
Ma khí bên trong sơn cốc nồng đậm hơn so với bên ngoài một ít, bốn người bay được một đoạn, Hạ Tùng chỉ vào phía trước nói:
- Sư phụ, mau nhìn, phía trước chính là tòa cổ mộ đó!
Tiết Lăng Vân nhìn về phía trước, xuất hiện trước mặt bốn người bọn họ là một tòa cổ mộ khổng lồ, tòa cổ mộ này cao tới mười trượng, bên trên cổ mộ trải đầy cỏ xanh, từng đạo hắc sắc ma khí từ bên trong cổ mộ tỏa ra bên ngoài, cả tòa cổ mộ khiến cho người khác có cảm giác hết sức thê lương và cổ xưa.
Trong nội tâm của Tiết Lăng Vân rất sợ hãi lẫn thán phục, vừa nhìn thấy tòa cổ mộ này hắn liền biết nó rất là bất phàm, cũng không biết bên trong tòa cổ mộ này chôn cất nhân vật vật nào, hắn lẳng lặng nhìn xung quanh một lúc, nói:
- Chúng ta tiến vào bên trong tòa cổ mộ này đi! Muốn biết nguyên cớ mà ma khí này xuất hiện thì chỉ có đi vào bên trong cổ mộ mới biết được!
Hạ Tùng, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt gật đầu đồng ý, bọn họ đang muốn động thủ đánh vỡ cổ mộ thì bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng cười:
- Khặc khặ-x-xxxxx! Khặc khặ-x-xxxxx!...
Tiếng cười cực kỳ kinh khủng, theo tiếng cười đó truyền đến thì bên trong sơn cốc cũng xuất hiện theo mấy vị nam tử có hình thù rất kỳ quái.
******

Những nam tử mới xuất hiện này đều mặc trên người quần áo màu đen hoặc màu xám, nói bọn họ có "hình thù rất kỳ quái" là vì bọn họ đều là người tàn tật, có người cụt cách tay, có cụt đùi, có người chỉ còn lại một con mắt, có người thậm chí không có mũi...
Thấy rõ tướng mạo của bọn họ, Tiết Lăng Vân cùng ba vị đệ tử đều đã minh bạch thân phận của bọn hắn, Tiết Lăng Vân nhẹ nhàng nói:
- La người của Tàn Ma phái!
Tàn Ma phái cùng Đông Hoa phái là hai cái trung đẳng môn phái ở xung quanh ngàn dặm của dãy núi Thanh Thành này, Tàn Ma phái là ma đạo môn phái, tu luyện tới một mức độ nào đó thì mọi người của Tàn Ma phái sẽ biến thành người tàn tật, công pháp của bọn hắn phi thường quỷ dị.
- Khặc khặ-x-xxxxx! Khặc khặ-x-xxxxx!... Thậm chí đã có người đến trước chúng ta! Các vị huynh đệ, chúng ta hãy đem bọn họ giết hết đi!
Tên nam tử chỉ còn lại một cánh tay cười lớn lên, hắn vừa cười vừa phát động công kích đánh tới đám người Tiết Lăng Vân.
Một đạo hắc quang hiện lên, một kiện pháp bảo gào thét lên lao tới đám người Tiết Lăng Vân. Đám người Tiết Lăng Vân cũng không ngờ những người này một lời cũng không nói liền ngay lập tức động thủ đánh tới, Tiết Lăng Vân hừ lạnh một tiếng, hắn lấy ra Hàn Ngọc Kiếm, một đạo Trường Hồng kiếm khí bắn tới món pháp bảo kia.
- A...!
Tên nam tử cụt tay mới vừa nói lúc nảy hét lên một tiếng thảm thiết, món pháp bảo hắn phóng ra lúc trước đã bị Tiết Lăng Vân chém thành hai đoạn.
Đám người Tiết Lăng Vân cuối cùng cũng thấy rõ ràng nó là pháp bảo gì, bọn hắn thầm giật mình, thì ra món pháp bảo này chính là một cánh tay màu đen.

- Sư phụ, ta hiểu rồi! Khó trách bọn họ được gọi là Tàn Ma phái, vũ khí của bọn hắn chính là khí quan trên thân thể của chính bọn hắn, thật sự là tà môn!
Đại đệ tử Hạ Tùng của Tiết Lăng Vân ở bên cạnh nói.
Tiết Lăng Vân nhẹ gật đầu, hắn nhìn thoáng qua tên nam tử cụt tay kia, lại nhìn về phía "pháp bảo" cánh tay đang nằm trên mặt đất kia, nội tâm của hắn có chút thông cảm.
Thật không ngờ người của Tàn Ma phái lại là người tàn nhẫn như vậy, bọn hắn không phải tàn nhẫn với địch nhân mà là tàn nhẫn đối với chính thân thể của mình, vậy mà lại dùng khí quan trên thân thể chính mình luyện chế thành pháp bảo, thật là có chút biến thái.
- Xoát! Xoát! Xoát!
Từng đạo hắc khí nhấp nhoáng, những người của Tàn Ma phái còn lại cũng hướng về phía đám người Tiết Lăng Vân phát động tấn công, "pháp bảo" của bọn hắn đều không ngoại lệ đều là khi quan trên thân thể của bọn hắn. Những người của Tàn Ma phái này có tu vi rất thấp, ngoại trừ hai người có tu vi Nguyên Anh Kỳ thì tất cả những người còn lại đều là Kim Đan kỳ.
Tiết Lăng Vân hừ lạnh một tiếng Hàn Ngọc Kiếm trong tay hắn ở trên không trung vẻ một vòng, Nhu Liễu kiếm khí phát ra, một đạo bạch quang hiện lên, tất cả pháp bảo của Tàn Ma phái đều bị Tiết Lăng Vân cản lại, sau đó Tiết Lăng Vân lại phát ra mấy đạo Trường Hồng kiếm khí, từng đạo kiếm khí lăng lệ ác liệt hướng về phía trước phóng tới.
- Thật là lợi hại!
Hạ Tùng, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt ở đằng sau kêu lên một tiếng sợ hãi thán phục, thật không ngờ kiếm pháp của Tiết Lăng Vân lại cao cường như vậy.
Tiết Lăng Vân tu luyện đạo thuật đầu tiên chính là môn Thu Thủy Tam Kiếm này, những năm gần đây hắn thường xuyên dựa vào Thu Thủy Tam Kiếm để chế địch thủ thắng, cộng thêm những đại đạo lĩnh ngộ từ trong Thiên Thư, đem những đại đạo lĩnh ngộ được đó sáp nhập vào bên trong Thu Thủy Tam Kiếm, bây giờ hắn đối với Thu Thủy Tam Kiếm đã đặt đến tình trạng lô hỏa thuần thanh.
- Đại sư huynh, chúng ta cũng lên đi!
Lữ Nhật ở đằng sau hét lớn một tiếng, hướng về phía Hạ Tùng nói, ba người liền lập tức nhắm tới mấy người của Tàn Ma phái phát động tấn công.

Pháp bảo mà Hạ Tùng sử dụng là một thanh cự kiếm, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt thì sử dụng tiểu phi kiếm, ba người bọn họ nhắm tới mấy người của Tàn Ma phái kia điên cuống công kích.
Ba người bọn họ lúc ở Bạch Cốt Thiên Tà Tông đã chịu đủ loại tra tấn, nên đối với người trong ma đạo vô cùng thống hận, nhìn qua cái Tàn Ma phái này cũng không thua kém gì so với Bạch Cốt Thiên Tà Tông, cũng không phải môn phái tốt đẹp gì.
Lữ Nhật, Lữ Nguyệt còn sử dụng Lôi Thần Chi Nộ cùng Thiểm Điện Chi Nộ do Tiết Lăng Vân dạy, từng đạo màu đỏ lôi điện từ trên không đánh xuống, hướng về phía mấy người của Tàn Ma phái kia đánh tới.
- Hai vị sư đệ, đây là đạo thuật gì vậy, sao lợi hại như vậy?
Hạ Tùng nhìn thấy Lữ Nhật, Lữ Nguyệt sử dụng Lôi Thuật như vậy, không khỏi há mồm hỏi.
- Đây là sư phụ mấy ngày trước truyền thụ cho chúng ta đạo thuật, lúc đó ngươi không ở trong núi, đợi khi trở lại Niệm Ngọc Phong thì sư phụ cũng sẽ truyền thụ cho ngươi thôi!
Lữ Nhật mở miệng nói.
Nôi tâm của Hạ Tùng liền vui vẻ, công kích của hắn lại càng lăng lệ ác liệt hơn, điên cuồng tấn công mấy người của Tàn Ma phái này.
Nửa nén hương trôi qua, mấy người của Tàn Ma phái đó rốt cục bị đám người Tiết Lăng Vân giết chết toàn bộ.
Tiết Lăng Vân nhìn những thi thể trên mặt đất, nói:
- Xem ra, Tàn Ma phái cũng chú ý tới dị trạng ở nơi này, vừa rồi chỉ là một ít tiểu lâu la mà thôi, chúng ta nên nhanh chóng đi vào bên trong cổ mộ!
Ba người Hạ Tùng gật đầu, Tiết Lăng Vân lập tức vung tay lên, một đạo tia chớp màu trắng từ không trung đánh xuống, tia chớp đó bổ trúng cổ mộ, một âm thanh va chạm thật lớn vang lên, từ trung gian của cổ mộ liền vỡ ra (bị nứt ở giữa).

Bình Luận (0)
Comment