Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 73

Đoàn Nam Phong nhìn thấy cảnh tượng đó cũng chỉ có thể há hốc mồm hoảng sợ. Tim anh như ngừng đập nhưng anh cũng đã không thể làm gì được nữa. Anh đã không thể quay lại chỗ của Tinh Vân để kịp cứu cô cũng như đã không còn có thể quay về với Tinh Vân như lúc ban đầu nữa.

Tinh Vân cứ đứng đó dùng đôi mắt u buồn nhìn anh, thời gian như ngừng lại ở giây phút này: “Đoàn Nam Phong thì ra trái tim anh chưa từng lựa chọn tôi. Bao nhiêu tháng ngày ân ái cũng chỉ là ngộ nhận của chúng ta.”

“Không, không phải. Tinh Vân. Không phải.” Lời trái tim của Đoàn Nam Phong liên tục kêu gào trong vô vọng và bất lực. Lần đầu tiên anh rơi nước mắt xuống chính là giây phút anh biết anh đã mất nàng.

“Đùng!”.

Viên đạn của Lưu Trọng Thiên không thể bắn trúng Tinh Vân được vì lúc này đã có một bàn tay mạnh mẽ nhanh như cắt ôm cô vào lòng.

“Đùng!”

“Đùng!”

Ngay lúc đó Hoàng Gia Khiêm và Hoàng Cao Thừa Hiên mỗi người một bên trái phải bắn ra hai viên đạn về phía Lưu Trọng Thiên.

Lưu Uyển Linh nhìn thấy Lưu Trọng Thiên ngã xuống liền vùng ra khỏi người Đoàn Nam Phong chạy về phía Lưu Trọng Thiên. Miệng không ngừng kêu khóc: “Anh hai! Tỉnh dậy! Đừng bỏ em... Mẹ đã rời xa chúng ta, sao anh còn bỏ em mà đi. Cứu với! Ai cứu chúng tôi với!”.

Tinh Vân nghe ba phát súng gần mình thì hoảng hốt nhắm mắt lại, màng nhĩ ù lên cho đến khi cảm nhận được hơi ấm từ lồng ngực người đàn ông lan ra cô mới mở mắt thở phào ngẩng đầu lên.

“Lâm Thiên Vũ, sao anh lại cứu tôi?”. Lâm Thiên Vũ nghe xong khó nhăn mặt lấy tay cốc đầu cô: “Em nói gì đấy hả? Sao tôi lại cứu em sao? Vì tôi yêu em. Tôi không nỡ nhìn em ngu ngốc mà chết đi trước mặt thằng ngu kia.”

Nếu như người từng chung chăn gối bao lâu nay với bạn, hơn ngàn lần nói yêu bạn nhưng trong giây phút nguy hiểm người đó vẫn lao về phía khác mà bạn vẫn cố chấp yêu thì đó chính là mù quáng. Còn nếu người trong giờ khắc nguy hiểm vẫn nhớ và để mắt đến bạn để kịp thời ra tay cứu mạng bạn mà bạn không có chút động lòng nào thì đó là do bạn không có trái tim hoặc là bạn tự lừa dối chính mình. Lần đầu tiên trong mối quan hệ của Tinh Vân và Lâm Thiên Vũ cô chủ động đưa tay vòng qua eo hắn mãn nguyện nói: “Cám ơn anh vì đã xuất hiện kịp lúc, Lâm Thiên Vũ!”.

... Nhưng tại sao trái tim nàng lại đau như vậy?

Toàn bộ hình ảnh ngọt ngào này đã rơi vào mắt Đoàn Nam Phong. Anh không trách Tinh Vân gần gũi người đàn ông khác trước mặt anh. Anh chỉ thấy trái tim anh buốt giá đau đến không thở được.

Mối quan hệ của hai người bây giờ cũng chỉ còn là những khoảng lặng sau những phát súng kinh người.

Ngay sau khi Lưu Trọng Thiên bị bắn hạ, đám sát thủ hoảng loạn bắn súng khắp nơi để tìm đường rút lui. Một loạt đạn từ súng máy hiện đại của bọn chúng nã ra phá tan tành mọi thứ. Hoàng Gia Khiêm và Hoàng Cao Thừa Hiên đưa mắt nhìn nhau ra hiệu. Hai người tách về hai hướng dẫn đầu bọn vệ sĩ đuổi theo đám sát thủ trong khi chờ máy bay trực thăng của họ đến cứu viện.

Hoàng Gia Khiêm mải lo đuổi theo bắn trả bọn sát thủ trước mặt mà không biết rằng phía sau anh một họng súng đen ngoàm đang hướng đến.

“Đùng!”

Một viên đạn bay về phía Hoàng Gia Khiêm nhưng lúc này đã có một thân yếu mềm lao ra đỡ cho anh. Hoàng Gia Khiêm và Hoàng Cao Thừa Hiên giật mình quay lại.

Trên nền cỏ xanh mượt trong chùa, Yên Di toàn thân đầy máu nằm thoi thóp thở. Cô đưa tay lên tìm kiếm tay anh. Hoàng Gia Khiêm sững người hốt hoảng kêu lên: “Yên Di, sao em lại ngốc như vậy?”

Yên Di nói trong đau đớn: “Tôi không nỡ nhìn anh bị thương...”

Chỉ mấy chữ như vậy của cô gái mười chín đã “câu hồn đoạt phách” người đàn ông ba mươi hai tuổi. Chỉ vì “không nỡ” mà nàng có thể vì hắn lao ra đỡ đạn. Chỉ vì “không nỡ” mà nàng thà để bản thân đau thay hắn. Cũng vì “không nỡ” mà nàng có thể vì hắn chết không nuối tiếc.

“Gia Khiêm, xin lỗi. Không biết từ lúc nào em lại yêu anh mất rồi.”

Nói xong nàng nhắm mắt lại, tay cũng không còn sức nắm tay hắn nữa.

“Yên Di!”. Hoàng Gia Khiêm kêu lớn tên nàng. Hoàng Cao Thừa Hiên cũng bất động nhìn cảnh tượng trước mắt. Không nói nên lời

“Người đâu, mau đến cứu cô ấy. Mau lên!”. Trong tiếng khóc nấc nghẹn ngào trái tim Hoàng Gia Khiêm như ai bóp nghẹt. Anh bất lực nhìn người con gái toàn thân bê bết máu bất động nằm trong lòng mình.

Còn khoảng một phút nữa toàn bộ số bom Lưu Trọng Thiên cài đặt quanh ngôi chùa sẽ phát nổ. Khi máy bay chiến đấu cứu viện của nhà họ Hoàng, nhà họ Đoàn và nhà họ Cao khống chế được toàn bộ đám sát thủ thì tiếng bom đếm ngược càng ngày càng kêu nhanh như tử thần giục giã.

“Hoàng Thời anh mau chạy đi, cõng thêm em nữa sẽ không kịp.” Từ khu đổ nát của chánh điện, Hoàng lão gia lê từng bước nặng nhọc cõng bà Nhã Miên ra bên ngoài.

“Nhã Miên, máy bay ở phía trước rồi. Không cho em nói lung tung.”

“Hoàng Thời, anh đừng cố chấp nữa. Đã không còn kịp thời gian nữa. Nếu anh không đi, cả hai chúng ta sẽ chết.” Bà Nhã Miên đau lòng nhìn ông. Năm nay ông đã hơn bảy mươi tuổi mà vẫn phải mang thêm một gánh nặng là bà trên người. Cảm giác bất lực lan tràn trong lòng bà.

“Anh đã sống đến tuổi này rồi, em còn muốn anh đến chết vẫn còn ân hận vì mất em sao? Cao Nhã Miên, em nghe cho rõ, Hoàng Thời tôi tuyệt đối không bỏ rơi em.”

Bà Nhã Miên vừa cười vừa khóc không biết nên vui hay nên buồn nữa. Lúc sinh tử mới càng thấy tình cảm này của bà là “không hối hận”. Trải qua bao nhiêu đau khổ vẫn là “không hối hận”.

“Ông cố ngoại!”

Tinh Nhật từ trên lưng Ưng Túc kêu lớn. Bảo Vy liền nhìn theo hướng tay của Tinh Nhật. Mọi người xung quanh chạy ra hướng máy bay trong hỗn loạn nhưng thằng bé tinh mắt vẫn nhìn ra ông cố ngoại của nó đang cõng bà cố ngoại.

Ưng Túc thấy vậy liền giao Tinh Nhật cho Bảo Vy: “Em chạy đi trước, anh qua đó giúp đỡ ông.”

Sau đó anh nhanh chóng chạy sang chỗ Hoàng lão gia để cõng lấy bà Nhã Miên đi nhanh ra máy bay.

Sau khi chiếc máy bay cuối cùng cất cánh, toàn bộ ngôi chùa bị bom làm cho nổ tung tóe. Phía dưới phút chốc thành một cảnh tượng hoang tàn. Tai nạn khủng bố bất ngờ xảy ra khiến cho nhiều người có cơ hội nhìn lại mình, nhìn lại tình cảm trong lòng và nhận ra nhiều điều.

- -----------

Hi các bạn, bạn nào muốn hiểu về nội dung bộ này thì các bạn phải đọc phần I Thiên Kim bạc tỉ (link dưới đây).

http://santruyen.com/thien-kim-bac-ti.html?preview=1

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Đừng quên bấm đề cử để ủng hộ cho cảm xúc của mình thăng hoa để ra truyện đều đều nhé!

Cám ơn các bạn!

Like page của mình để cập nhật nhanh nhất truyện của mình nhé.

https://www.facebook.com/pg/Paper-Cranes-stories-Những-câu-chuyện-của-Hạc-Giấy-1088494004690757/posts/?ref=page_internal
Bình Luận (0)
Comment