Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 846

Chương 846: Chuyện đính hôn cũ

“Sao lại không thể?”

Jackson nhìn về phía Hạ Linh thuyết phục từng li từng tí: “Cháu đã ở bên cạnh và bầu bạn với cha nhiều năm như vậy, nếu Lê Nhật Linh không xuất hiện, vậy thì ai sẽ nghỉ ngờ thân phận của cháu đây? Cha của cháu, gia đình của cháu, cháu có tất cả, những năm này cháu vì cái nhà này và cũng vì mặt mũi của Lê Vân Hàng làm tất cả mọi thứ, cháu thật sự nỡ lòng này buông bỏ sao?”

Ánh mắt Hạ Linh rời rạc, quyết định mới vừa đưa tối qua khiến cho bản thân mình áy này, do dự mở miệng: “Nhưng ông ấy là cha cháu”

“Vậy những năm này ông ta luôn chạy khắp vùng miền cả nước, lúc nào thật sự rảnh rỗi để giúp đỡ cháu? Tất nhiên là sức nặng của con gái trong ông ta còn lớn hơn cả chú, nếu như bây giờ ông ta biết cháu không phải là con gái ruột của ông ấy, chỗ ngồi trong nhà họ Lê của cháu rồi cũng sẽ biến mất”

Jackson hơi nhếch miệng, dựa vào trên ghế xô pha, tâm mắt đang nhìn vào nén hương đang cháu, lúc ông ta học đại học có chọn môn tâm lý học, những lão già ở Việt Nam thật sự là tài tình.

Khiến cho người ta không nhịn được mà tấm tắc khen ngợi.

Rất rõ ràng, thân thể của Hạ Linh hơi run, tâm mắt rời rạc, tội ác và áy này không ngừng thay thế nhau.

Jackson nhìn Hạ Linh, biết rằng những lời mình nói đã đưa đến tác dụng khong nhỏ, chính là lúc để thêm mảm thêm muối.

Đòn trước mặt dễ tránh, đòn sau lưng khó phòng, quan hệ của Jackson và Lê Vân Hàng Hạ Linh cũng có lẽ chính là như Vậy.

“Hạ Linh, chú nghe nói thằng nhóc cháu yêu ở Việt Nam đã kết hôn rồi, hơn nữa là lúc cháu đính hôn vào ba năm trước”

Đôi mắt của Hạ Linh bỗng nhiên co lại, nhìn Jackson: “Sao chú lại biết?”

Jackson xua xua tay: “Chú ở cạnh cháu nhiều năm như: vậy, cũng coi như là nửa người thân trong gia đình, từng cử chỉ của cháu chú đều để ý hết, chính là sợ cháu phải chịu tủi thân”

Hạ Linh chán nản dựa vào ghế xô pha: “Đúng vậy, anh ấy kết hôn rồi, bây giờ sống rất tốt, anh ấy rất thương vợ của anh ấy”

“Đúng vậy Hạ Linh, cháu nói năm đó, nếu như không phải là vì tai nạn máy bay của cha cháu, liên tiếp nhiều ngày không có tin tức, cháu có thể bỗng nhiên đính hôn cùng người khác không? Cứ thế lỡ mất người đàn ông mà mình yêu nhất?”

Jackson cố ý thở dài, mặc dù chuyện năm đó, ông ta cũng không có rõ ràng cho lắm.

“Chuyện năm đó, là cháu tự nguyện” Hạ Linh mím chặt môi, ánh mắt trống rỗng.

Năm đó máy bay của Lê Vân Hàng mất liên lạc, một dự án lớn của LX đang chờ đợi ký kết, cổ đông lớn nhất của LX không có ở đây, Lê Vân Hàng cũng mất tích, Jackson và Hạ Linh đưa ra phương án xấu nhất, chính là Lê Vân Hàng không có ở đây.

Mấy ngày ngắn ngủi ấy Hạ Linh ở trong công ty gánh vác tất cả, nhưng cũng lực bất tòng tâm, cổ phiếu của LX ngày càng tụt dốc thậm chí còn đối mặt với nguy cơ phá sản, cả ngày Hạ Linh lo sợ bất an, trùng hợp là có một vị trùm châu báu lớn nhất nước Pháp đang theo đuổi cô ấy, nếu như Hạ Linh và tên đó đính hôn thì tên đó sẽ giúp LX vượt qua cửa ải khó khăn này.

LX là tâm huyết nửa đời người của Lê Vân Hàng, Hạ Linh thật sự không nỡ nhìn công ty của cha mình bị hủy trong một đêm được.

Không thể làm gì khác hơn là nhịn đau cắt đứt liên lạc với Hà Dĩ Phong và đồng ý lời cầu hôn của người đàn ông kia.

Ai biết được rằng lúc đó Hà Dĩ Phong tự nhiên biết được tin tức này ở chỗ nào đó, gọi điện cho cô ấy hỏi xem điều đó có phải là sự thật không, nhưng lúc đó cô ấy đã không có đường lui rồi, nén nước mắt nói rõ mọi chuyện rồi kéo Hà Dĩ Phong vào danh sách đen.

Đó gần như là thời điểm tăm tối nhất trong đời của cô ấy.

Cũng may, cũng may rằng vào thời điểm mấu chốt Lê Vân Hàng đã quay lại, cô ấy cũng giải trừ hôn ước, nếu không cô ấy cũng không biết đời này của mình, có phải sẽ ở cùng với người đàn ông kia mãi không.

Nhưng vào lúc đó cô cũng không dám liên lạc lại với Hà Dĩ Phong, có lẽ là cô ấy cảm thấy có lỗi, hoặc là cảm thấy mình bưồn cười.

Cô ấy vẫn luôn cố gắng buôn bỏ anh ta, ban đầu mình là vì cha, vì LX, lựa chọn của mình không có sai.

Ai lại biết bây giờ cô lại không phải là con gái ruột thịt của cha, đối với cô mà nói chính là đòn giáng mạnh.

Bình Luận (0)
Comment