Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Chương 40

Nghe thấy vậy, hắn đột nhiên cười nhạt hỏi: “Ngươi đang ở đây trộm đồ?”

Ngữ Diên nghe vậy nhìn về phía hắn, khóe miệng liền run rẩy vài cái, xấu hổ nói: “Ta. . . . . . Ta nào có trộm đồ, ta. . . . . . Cướp của người giàu chia cho người nghèo, ta là người tốt, ta là điển hình của người tốt” nàng liền giải thích.

“Nha? Nói như vậy, ngươi là nữ hiệp sao?” Khóe miệng hắn treo lên vẻ tươi cười nói.

“Đúng vậy , đúng vậy , ai nha, coi như số ngươi gặp may a, bản nữ hiệp nhưng là rất dễ tức giận, hôm nay ngươi. . . . . . Ngươi nếu gặp người khác. . . . . . Phỏng chừng sẽ bị bắt, xem ra chúng ta có duyên gặp nhau ta liền tha cho ngươi một cái mạng đi” nàng khẳng khái nói.

Nói xong nhìn nàng cúi đầu cứ thế xem vật ở trong túi, hắn không khỏi cười cười, “Ngươi rất thích mấy thứ này?”

“Vô nghĩa, có ai không thích bảo bối a” nàng cúi đầu trả lời.

Câu trả lời của nàng thật khiến cho hắn ngây ngẩn cả người, xem nàng có khuôn mặt trắng nõn, da thịt ôn nhu tinh tế. Hai hàng lông mày thon dài như vẽ, hai tròng mắt lóe ra như sao, dưới sống mũi có trương cái miệng nho nhỏ, môi mỏng mỏng , khóe môi hơi cong lên trên, toàn bộ khuôn mặt cẩn thận thanh lệ, như thế thoát tục, quả thực không mang theo một chút khói lửa của nhân gian (ý là đang khen Diên tỷ thanh lệ thoát tục a) .

Xem bộ dạng nàng không giống như là cung nữ, “Làm nữ hiệp tại sao muốn mặc như thế ?”

Vấn đề của hắn khiến nàng ngây ra một lúc, một giây sau, nàng hốt ha hốt hoảng lấy ra trong túi quần một chiếc khăn tay tiếp theo cột vào sau đầu, ân, như vậy hẳn là cũng không bị nhận ra rồi, ai nha, thật là, nhìn đến bảo bối, ta liền quên luôn việc muốn che giấu tung tích (lana: beta đoạn này mà ta phun cả nc vô màn hình a ^^ – LuckyAngel: Chị cũng cùng chung cảnh ngộ với em. Bó tay nàng này luôn a)

Nhìn động tác của nàng hắn đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.

“Ai, ngươi đừng như vậy xem ta a, ta. . . . . . Ta cho ngươi biết a, ngươi đừng nghĩ đây là khuôn mặt thật của ta, ta. . . . . . Ta đây là mặt nạ biết không? Đây đích thực là mặt người khác, ngươi cũng không nên đi tố giác nga, bởi vì ngươi nếu tố giác chính là vu hãm người khác, làm sát thủ cũng không thể lạm sát kẻ vô tội đúng hay không” nàng liền giải thích, nhưng là nàng không biết rằng chính mình rõ ràng đang ‘ giấu đầu lòi đuôi’.

Hắn cười cười, hỏi: “Ngươi tên là gì?”

“Làm sao? Ngươi. . . . . . Ngươi nghĩ ta nói dối sao?” Nàng hét lên.

“Nói dối?” Hắn lẩm bẩm hai chữ này.

“Được rồi được rồi, xem ra ngươi đẹp trai như vậy , ta cho ngươi một cái ngọc trâm này coi như ta tặng cho ngươi đồ cưới đi, về sau cưới một nương tử sống thật tốt, đừng làm sát thủ, nghề nghiệp này không có tiền đồ nga” nói xong, nhẫn tâm đem đồ vật hướng trong lồng ngực của hắn quăng, rồi lén lén lút lút hướng bên cạnh đi đi.

“Ngươi muốn đi đâu?” Hắn đột nhiên lên tiếng hỏi.

“Chúng ta sau này còn gặp lại, nga, không không không, vĩnh viễn đều không cần gặp lại, cáo từ” nói xong, ánh mắt nàng trào dâng nhìn hắn một chút , học nữ hiệp làm một tư thế cáo từ, tiếp theo tiêu sái xông về phía trước, không nghĩ tới lại đụng ngay cánh cửa, “Ai nha” ngã xuống mặt đất nàng liền đứng dậy, bất chấp đau đớn trên người, xám xịt chạy mất.

Nhìn nàng kích động rời đi, hắn đột nhiên cười cười, nàng nhất định không phải người thường, đối với Ngự Lâm quân cùng đại nội thị vệ , hắn phi thường tin tưởng , không có thân phận cho dù là một con ruồi cũng không vào được , hiện tại hắn thật ra tò mò, đến tột cùng nàng là ai?

Không bao lâu, một lão thái giám đi đến, nhìn thấy hắn liền quỳ gối cúi người nói: “Hoàng thượng ngài nên tắm rửa thay quần áo” Hoàng thượng vừa mới luyện kiếm ra nên tắm một cái đi tham gia yến tiệc .

Nghe vậy, hắn gật gật đầu thanh kiếm đặt ở trong phòng, xoay người hướng ra phía ngoài đi đến, không nghĩ tới trong lúc vô tình đi ngang phòng luyện chữ lại gặp một nữ tử thú vị như vậy.

Chạy một hồi, mắt thấy bốn bề vắng lặng, nàng mới dừng lại, đặt mông ngồi ở trên cỏ, dọa người, rất mất mặt, vốn định phơi bày một ít phong cách nữ hiệp, kết quả ngã một cái, quá thất bại rồi, Mộng Ngữ Diên cắn khăn tay, duỗi ra ngón tay chỉ lên trời reo lên: “Hừ, ngươi rõ ràng đang ghen tị với vẻ đẹp của ta”

“Hồng nhan bạc mệnh a!” Đột ngột , phía sau của nàng lại vang lên thanh âm.
Bình Luận (0)
Comment