Chia Tay Sau Tra Công Điên Rồi

Chương 33



Lâm Cẩn vốn nghĩ rằng hôm nay có thể về sớm một chút đi đón bảo bảo, ai ngờ trạng thái của Giang Tinh Thần lại không tốt, một phân đoạn thôi cũng phải NG rất nhiều lần mới thông qua.

Chờ đến khi diễn xong, từ studio đi ra, hoàng hôn đều đã buông xuống rồi, phía chân trời bị nhuộm thành một mảng lớn cam hồng.

Lâm Cẩn thấy fan của Giang Tinh Thần còn ở bên ngoài studio chờ, mới vừa cảm thấy kinh ngạc, liền thấy các cô như một tổ ong hướng cậu xông tới.

Lâm Cẩn vội vàng nói: "Các cô nhận sai rồi, tôi không phải Giang lão......"
"Chúng tôi không nhận sai, muốn tìm chính là cái đồ hàng nhái cậu!" Một cô gái tóc xoăn nổi giận mắng.

Lâm Cẩn hơi hơi sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng lại, bỗng nhiên bị người ta đẩy một cái.

Ngay sau đó lại có người túm chặt ba lô của cậu không cho đi.

Lâm Cẩn cảm thấy không thích hợp, nhíu mày nói: "Các người tìm tôi làm gì?"
Vừa dứt lời, fan của Giang Tinh Thần liền phẫn nộ chất vấn nói: "Cậu thân là một người mới, dựa vào cái gì mà bá chiếm phòng hóa trang của ca ca chúng tôi?"
"Có phải cậu ở phim trường nói kĩ thuật diễn của ca ca không bằng cậu hay không?"
"Có phải cậu ở đoàn phim xúi giục đạo diễn trách cứ ca ca hay không?"

Fan một câu tiếp một câu chất vấn làm Lâm Cẩn đầu cũng đều lớn rồi.

Cậu vừa muốn mở miệng giải thích, một fan khác lớn giọng nói: "Nghe nói khi đoàn phim khởi động máy, cậu bá chiếm phòng hóa trang một ngày! Hừ, tôi thấy cậu bất quá cũng chỉ được gương mặt này, nơi nào so được với ca ca của chúng tôi!"
Những fan còn lại cũng cười nhạo nói: "Có phải cậu đi phẫu thuật thẩm mĩ cho giống ca ca hay không?"
"Thật không biết xấu hổ! Không biết tập trung diễn cho tốt, lại đi cọ nhiệt độ của ca ca, chúng tôi tuyệt đối sẽ không để cậu khi dễ ca ca!"
"Cậu nhất định phải xin lỗi Tinh Thần ca ca!"
"Đúng! Cậu không được đi, lập tức đi theo chúng tôi xin lỗi ca ca!"
Lâm Cẩn bị mấy chục người ầm ĩ bên tai, thấy các cô tuổi không lớn, liền kiên nhẫn giải thích: "Các cô hiểu lầm rồi.

Tôi không có bá chiếm phòng hoá trang của Giang lão sư, kĩ thuật diễn của Giang lão sư cũng rất tốt, tôi cũng học được rất nhiều từ......"
"Nói dối! Cậu cũng thật biết diễn, chúng tôi làm sao có thể tin cậu!"
Cảm xúc của fan rất kích động, căn bản không muốn nghe Lâm Cẩn giải thích.

Các nàng chỉ tin tưởng lời trợ lí của Giang Tinh Thần, nhận định ca ca ở đoàn phim bị ủy khuất.

Trong đó một cô gái buộc tóc đuôi ngựa tức giận mà nhìn chằm chằm Lâm Cẩn: "Cậu cho rằng chúng tôi không ở hiện trường liền dễ dàng lừa gạt? Nằm mơ! Hôm nay chúng tôi chính là muốn giúp Tinh Thần ca ca lấy lại công đạo, cậu phải công khai xin lỗi ca ca!"
Động tĩnh nháo có chút lớn, chung quanh đã có không ít người dừng chân vây xem, nhưng toàn bộ đều là xem náo nhiệt.

Mắt thấy sắc trời bắt đầu tối, Lâm Cẩn lại đang vội vã muốn đến nhà Kiều Tinh Lan đón bảo bảo, liền nói với fan của Giang Tinh Thần: "Tôi sẽ không vì một việc chưa từng làm qua mà đi xin lỗi, phiền các cô mau tránh ra!"
"Không có khả năng, trừ phi cậu đi theo chúng tôi xin lỗi ca ca!" Một cô gái dẫn đầu lớn tiếng nói.

Cô mới vừa dứt lời, những fan còn lại cũng nhao nhao bắt Lâm Cẩn xin lỗi.

Lâm Cẩn nhíu mày, lui về phía sau vài bước, tính toán rời đi từ bên cạnh.

Fan dẫn đầu hô lên: "Mau ngăn cậu ta lại, đừng để cậu ta chạy mất!"
Fan nhanh chóng đem Lâm Cẩn vây ở bên trong, người đẩy người xô, có fan cảm xúc phẫn nộ trực tiếp động thủ túm quần áo Lâm Cẩn.

Lâm Cẩn nhịn không được nổi giận: "Các người còn như vậy tôi liền báo cảnh sát!"
Cậu nói xong liền lấy điện thoại ra, lại bị một fan nhanh tay giật lấy.

Các fan không cho cậu đi, một hai bắt cậu phải đi xin lỗi Giang Tinh Thần, trong đó còn kèm theo các loại chửi rủa vô cùng khó nghe.

Một cô bé duỗi tay tới muốn túm lấy cậu, Lâm Cẩn không thể nhịn được nữa, một phen bắt lấy tay đối phương.

Cô kêu đau một tiếng: "A! Cậu ta dám đánh người! Cậu ta đánh tôi!"

"Cư nhiên dám đánh chị em của chúng ta!" Các fan còn lại lập tức tiến lên vừa đá vừa túm lấy Lâm Cẩn.

Tuy nói Lâm Cẩn là một người đàn ông có sức lực lớn hơn so với thiếu nữ, nhưng mấy chục người vây quanh tấn công như vậy, cậu căn bản không có cách nào thoát ra được.

Bên cạnh có mấy người vây xem thấy tình cảnh như vậy cũng không dám tiến lên hỗ trợ, sợ chọc phải phiền toái.

Trong mảnh hỗn loạn, một gương mặt quen thuộc bỗng nhiên xuất hiện trước mắt Lâm Cẩn.

Là Thịnh Diễn Chi.

Ở cách đó không xa, Thịnh Diễn Chi từ trong xe đi ra, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, một bên gọi điện thoại một bên hướng đoàn phim đi qua, thoạt nhìn tâm tình rất không tệ.

Hắn là tới đón Giang Tinh Thần.

Hai người đã hẹn tối nay cùng nhau ăn cơm, sau đó lại đi nghe một chút âm nhạc cổ điển ở nhà hát.

Nghe được bên cạnh truyền đến tiếng la ầm ĩ, Thịnh Diễn Chi tùy ý liếc mắt một cái, bỗng nhiên bước chân chậm lại, híp mắt nhìn chằm chằm Lâm Cẩn đang bị fan vây xung quanh.

Lâm Cẩn cũng thấy được hắn, tầm mắt hai người đối diện trong không trung.

"Thịnh tổng!" Lâm Cẩn theo bản năng mà hướng Thịnh Diễn Chi kêu một tiếng, hướng ánh mắt cầu xin giúp đỡ nhìn hắn.

Thịnh Diễn Chi nhíu nhíu mày, vừa muốn đi qua, điện thoại truyền đến tiếng cười trầm thấp của Giang Tinh Thần: "Cậu không phải nói 6 giờ mới lại đây đón mình sao? Còn không tới nữa sẽ muộn mất."
Thần sắc Thịnh Diễn Chi dừng một chút, ánh mắt từ Lâm Cẩn bên kia thu trở về, cười nói: "Đừng có gấp, mình sắp tới rồi."
"Ai sốt ruột chứ, mình chỉ là ở đoàn phim chờ đến nhàm chán mà thôi."
"Yên tâm, tối nay mình sẽ không để cậu thấy nhàm chán."
Thịnh Diễn Chi ở trong điện thoại cùng Giang Tinh Thần tán tỉnh ái muội, phảng phất như không nhìn thấy Lâm Cẩn, đi thẳng về phía trước.

"Thịnh......" Lâm Cẩn ngơ ngẩn mà nhìn bóng dáng hờ hững của Thịnh Diễn Chi, cổ họng nghẹn lại, sự thất vọng cùng bừng tỉnh dần dần lan toả trong lòng.

Thịnh Diễn Chi sao có thể giúp cậu chứ.

Bọn họ chỉ là đang diễn kịch, cũng không phải người yêu chân chính.

Ở trong mắt Thịnh Diễn Chi, cậu chính là một người có cũng được mà không có cũng được, sống hay chết cũng chẳng có quan hệ gì.


Lâm Cẩn trong phút chốc có chút thẫn thờ, fan lại cho rằng cậu không đem các cô để vào mắt, càng thêm phẫn nộ, bắt đầu kéo quần áo, nắm tóc của cậu!
"Mau đi xin lỗi ca ca! Có nghe hay không? Tiện nhân!" Fan giống như đem Lâm Cẩn trở thành một cái túi trút giận, hung hăng phát tiết.

"Cút ngay!" Lâm Cẩn tức giận đến rống to, rốt cuộc cũng mắng một câu, "Fan của Giang Tinh Thần chính là như vậy sao? Các người chính là bạo hành người khác!"
Cậu tức giận mà gào thét, muốn phản kích lại những fan đang động thủ.

Mấy chục fan đem cậu vây ở bên trong, bên tai đều là những âm thanh nhục mạ bén nhọn.

Không biết là ai, ở sau lưng đạp cậu một cái: "Chúng tôi chính là thay Tinh Thần ca ca lấy lại công đạo! Cậu cái đồ tiện nhân này, đi thẩm mĩ cho giống ca ca còn chưa nói, còn dám cùng ca ca đoạt diễn, cậu đi tìm chết đi!"
Lâm Cẩn kêu lên một tiếng, không đứng vững, lập tức bị đẩy ngã trên mặt đất.

Các fan lập tức hưng phấn mà vỗ tay kêu to: "Thiên Đạo hảo luân hồi, trời xanh chẳng tha cho ai! Cậu cọ nhiệt đội của ca ca chúng tôi, hại ca ca thay cậu chịu mấy lời nhục mạ......!Hừ! Báo ứng tới rồi!"
Phía sau lưng Lâm Cẩn lại bắt đầu đau, muốn đứng lên, nhưng bọn họ cũng không cho cậu cơ hội này.

Khi cậu sắp đứng lên được, lại lập tức đem cậu đẩy ngã trên mặt đất!
Các cô đem trận bạo lực này trở thành một hồi cuồng hoan, trong mắt Lâm Cẩn, những gương mặt trẻ tuổi non nớt lại trở nên vặn vẹo đáng sợ, trong mắt lập loè ác ý.

Có fan còn cầm một chai nước lạnh, cố ý tạt lên người cậu: "Tiện nhân! Thanh tỉnh một chút, đừng có mơ mộng nữa, cậu vĩnh viễn đều không thể vượt qua ca ca của chúng tôi!"
Mặt Lâm Cẩn ướt nhẹp, trên người cũng một mảnh ẩm ướt.

Trong đầu cậu thực hỗn loạn, thanh âm cầu cứu bị tiếng mắng chửi của fan át đi.

Các fan ác liệt nói: "Để cho cậu ta quỳ xuống xin lỗi ca ca!"
Lâm Cẩn cuộn tròn trên mặt đất, có người không ngừng đá vào lưng với bụng cậu, đổ nước đá lên người.

Rơi vào đường cùng, cậu chỉ có thể chật vật mà dùng tay ôm lấy đầu, để tránh bị thương.

Xuyên qua những khe hở dưới chân của fan, Lâm Cẩn thấy được bóng dáng Thịnh Diễn Chi dần dần đi xa......!Xem ra Thịnh Diễn Chi thật sự không quan tâm đến sống chết của cậu..


Bình Luận (0)
Comment