Nước theo tóc, quần áo đổ xuống người Trương Nghiên, rất nhanh cả người anh ướt đẫm, ánh mắt dán chặt vào người Ninh Tiểu Tiểu, trong ánh mắt các loại cảm xúc hỗn tạp, hoàn toàn không giống người đàn ông ngày thường ôn hòa, ấm áp kia.
"Trương Nghiên, anh...anh sao lại vào được?" Ninh Tiểu Tiểu lấy cánh tay che ở trước ngực.
Trương Nghiên nhìn chằm chằm cô, trong con ngươi giống như có một đám lửa: "Tiểu Tiểu, em chắc chắn biết vì sao anh lại tiến vào."
"Em..." Ninh Tiểu Tiểu nhìn ánh mắt anh, trong mắt anh có rất nhiều thứ: Thống khổ, đè nén, dục vọng, thương tiếc... Tuy rằng bọn họ là hôn nhân trên danh nghĩa, nhưng dù sao Trương Nghiên cũng là chồng của cô, hai người ngoại trừ không chung phòng những cái khác đều giống như các cặp vợ chồng bình thường, sớm chiều ở chung hòa hợp chắc chắn sẽ có một loại tình cảm đặc biệt.
Loại tình cảm này ngày càng tích lũy, lại luôn bị coi thường cùng đè nén, cho nên mỗi lần cùng người đàn ông khác phát sinh quan hệ, trong lòng Ninh Tiểu Tiểu luôn có cảm giác áy náy đối với Trương Nghiên.
Trương Nghiên xông tới, Ninh Tiểu Tiểu tuy kinh ngạc nhưng cũng có chút hiểu rõ. Cô nghĩ, có lẽ Trương Nghiên cũng không yêu cô, mà khi bọn họ chân chính trở thành vợ chồng, đã là vợ chồng, mọi hành vi đều sẽ gây ảnh hưởng ít hoặc nhiều đến cho đối phương. Nếu Trương Nghiên cũng thường xuyên cùng người phụ nữ khác phát sinh quan hệ, lúc bắt đầu cô sẽ cảm thấy không có gì, nhưng gian dài trong lòng khẳng định cũng sẽ để ý. Vậy hành động thời gian qua của cô trong mắt Trương Nghiên là như thế nào?
"Tiểu Tiểu, anh chịu không nổi rồi, anh muốn trở thành người đàn ông của em, anh muốn em chính thức trở thành vợ của anh, chính là hiện tại, ngay hôm nay."
Ninh Tiểu Tiểu nhìn Trương Nghiên, nhìn anh đến gần cô, cô không hề kinh ngạc, thậm chí đã có thể đoán trước mọi chuyện.
"Anh sẽ nói hết với thị trưởng Cung, mặc kệ ngài xử phạt như thế nào, anh đều nhận, đời này em là người phụ nữ của anh, là vợ của anh." Trương Nghiên đưa ngón tay khẽ vuốt khuôn mặt cô, sau đó cúi đầu hôn cô.
Cánh tay anh gắt gao ôm chặt thắt lưng cô, giống như muốn đem thân thể cô khảm vào thân thể mình.
Ninh Tiểu Tiểu đem thân thể vùi vào ngực anh, cách lớp quần áo ướt sũng, bộ ngực mềm mại gắt gao dán sát ngực anh, cánh tay vòng qua cổ anh, ngẩng mặt nhiệt tình đáp lại nụ hôn của anh.
Là cô nợ anh... Ninh Tiểu Tiểu tuy còn nhỏ tuổi, lại biết rất rõ người vợ khiến cho chồng phải đội biết bao nhiêu cái nón xanh như cô, sẽ khiến cho người đàn ông phải chịu bao nhiêu thống khổ cùng nhục nhã, cho dù hai người không phải là vợ chồng thật sự, thời gian dài, lòng tự tôn của Trương Nghiên cũng sẽ bị tổn thương...
Trương Nghiên thật sự rất giống Cung Chính lúc còn trẻ, từ tính cách đến hành vi quả thực chính là bản sao của Cung Chính, Ninh Tiểu Tiểu có khi ở trước mặt anh sẽ sinh ra ảo giác, cho nên sớm chiều ở chung thì tình cảm cô dành cho Cung Chính cũng sẽ chuyển tới trên người anh.
"Tiểu Tiểu... Em thật đẹp..." Trương Nghiên rời khỏi môi cô, si ngốc ngắm nhìn.
"Trương Nghiên... Trên người anh thật ướt..." Áo sơ mi, quần tây phong, cách gần như giống hệt Cung Chính, mà hiện tại áo sơ mi trắng ẩm ướt dán sát trên người, hiện ra thân thể đàn ông trẻ tuổi rắn chắc.
"Ngoan, giúp anh cởi quần áo." Trương Nghiên ôm cô, để cô cảm nhận được dục vọng cương cứng của bản thân.
Ninh Tiểu Tiểu cắn môi: "Nhưng mà... anh không ghét bỏ em sao?"
"Ghét bỏ cái gì?"
"Anh không phải là người đàn ông đầu tiên của em... Hơn nữa cha, chú hai cùng anh trai bọn họ..."
"Đừng nói nữa." Trương Nghiên đánh gãy lời cô, "Anh chỉ biết em là vợ của anh, anh nghĩ muốn em, muốn em trở thành người phụ nữ của anh."
"Còn... chị Văn Thanh thì sao?" Ninh Tiểu Tiểu nhỏ giọng hỏi.
"Không nhắc tới cô ấy." Trương Nghiên một phen ôm lấy Ninh Tiểu Tiểu, "Chúng ta không nói tới mấy việc đó nữa, được không?" Nói xong anh đem cô đặt ở trong bồn tắm lớn, để cô nửa nằm ở bên trong.
Anh nằm ở trên người cô, nâng vú cô lên: "Tiểu Tiểu, vú thật đẹp, giống như được khắc từ bạch ngọc, anh ở trong phòng nghe thấy tiếng bọn họ hút sữa, khi đó anh đã muốn ăn, muốn nếm thử hương vị thần tiên..."
"Trương Nghiên..." Ninh Tiểu Tiểu nhìn anh dùng bàn tay to vuốt ve hai bầu vú của mình, anh hé miệng ngậm lấy nụ hoa dùng sức hút, một dòng điện chạy khắp toàn thân cô, khiến cô bủn rủn chân tay, đỉnh nhũ hoa cũng bắt đầu cương cứng.
Trương Nghiên càng ngày càng hưng phấn, dùng đầu lưỡi trêu đùa đỉnh hồng anh đang gắng gượng đứng lên, há mồm mút vào, nụ hoa thiếu nữ được anh hút càng ngày càng sưng đỏ, anh trước kia không quá yêu thích vú của phụ nữ, mà hiện tại anh hận không thể cứ như vậy hút mãi, đến khi hút được ra sữa.
"Trương Nghiên... Có chút đau..." Ninh Tiểu Tiểu đẩy cái đầu đang chôn ở ngực cô, Trương Nghiên đứng dậy, nhìn đôi vú bị bản thân vỗ về chơi đùa càng thêm cao ngất, hai cái hồng anh ướt sũng đứng thẳng ở giữa một đôi tuyết phong, hình ảnh thật sự kiều diễm ướt át.
Ninh Tiểu Tiểu thấy Trương Nghiên cứ nhìn chằm chằm bản thân như vậy, không khỏi đỏ mặt: "Anh hút... Chỗ đó còn có chút đau..."
Lúc này Trương Nghiên mới phát hiện thì ra bản thân rất không tiết chế, anh hút nụ hoa cô thật lâu, trách không được cô lại kêu đau.
Trương Nghiên xấu xa cười, ngồi dậy: "Chúng ta làm việc khác." Anh cởi quần tây ra, dục căn trong quần đã đứng thẳng, đối diện khuôn mặt nhỏ nhắn của Ninh Tiểu Tiểu, Ninh Tiểu Tiểu xấu hổ không dám nhìn anh.
Trương Nghiên lại đem áo cởi râ, quỳ gối bên chân cô: "Tiểu Tiểu, đem chân mở ra, trước để anh nhìn xem, xem cô bé của em lớn lên trông như thế nào."
"Không nên nhìn... Trương Nghiên..." Ninh Tiểu Tiểu thẹn thùng, không muốn để anh xem, anh cũng đã đem đùi cô mở ra. Ninh Tiểu Tiểu thẹn thùng lấy tay đem ánh mắt che lại.
Hô hấp Trương Nghiên dồn dập, dùng ngón tay gắt gao đẩy hai cánh hoa ra.
Ninh Tiểu Tiểu sợ hãi kêu lên: "Trương Nghiên, không cần..."
"Ngoan, để anh nhìn xem." Trương Nghiên ồ ồ thở hổn hển, "Đẹp quá, Tiểu Tiểu, nơi này của em đẹp quá... thật phấn nộn... thật nhỏ hẹp...Em thật sự đã cùng nhiều đàn ông như vậy phát sinh quan hệ tình dục sao? Anh không tin... nơi này giống hệt xử nữ, hoàn toàn không giống đã bị nam nhân đâm vào..."
"Anh... Ghét bỏ em..." Ninh Tiểu Tiểu hốc mắt đỏ lên, ủy khuất nhìn Trương Nghiên.
"Không có..." Trương Nghiên vội vàng giải thích, "Anh không để ý em cùng ai phát sinh quan hệ, thật sự... Anh thật lòng khen em... Em là xử nữ của anh, vĩnh viễn là xử nữ trong lòng anh."
Nói xong, anh ôm lấy cô, để chân cô vòng qua thắt lưng anh, đem dục căn để ở miệng tiểu huyệt, bàn tay to nhẹ nhàng ấn cặp mông nhỏ một chút liền thẳng tiến.
"A... Ân... Trương Nghiên..."
"Gọi anh... Tiểu Tiểu, gọi tên của anh..."