"Nói bậy." Ninh Tiểu Tiểu phản ứng kịch liệt, "Cha cùng Trương Nghiên sẽ không như vậy đâu."
"A."Trong lòng Đường Phong ghen tuông quay cuồng, ở mặt ngoài trêu tức như trước, cười nhìn Tần Chí Xuyên, "Tiểu nha đầu còn không có tin đâu.", chuyển mắt nhìn hướng Ninh Tiểu Tiểu, trên mặt tựa tiếu phi tiếu, trong lòng suy nghĩ: Một lát phải dạy dỗ cô thật tốt mới được.
Tần Chí Xuyên lơ đễnh nói: "Không tin cũng tốt." Nói xong anh lấy điện thoại di động ra gọi cho Cung Chính, sau đó đưa đến bên tai Ninh Tiểu Tiểu, "Nói với cha em đi.”
Ninh Tiểu Tiểu còn tưởng rằng anh lừa cô, vừa nhìn màn hình, quả nhiên là số của Cung Chính, mọi ủy khuất trong lòng lập tức trào lên: "Cha..."
Một tiếng gọi cha này... Tần Chí Xuyên cùng Đường Phong nổi hết da gà, âm thanh yêu kiều mềm nhũn, Tần Chí Xuyên tưởng tượng nếu anh là Cung Chính, nghe được tiếng Ninh Tiểu Tiểu gọi như vậy, nhất định mềm nhũn cả xương cốt, hận không thể lập tức đem cô nhốt vào lòng dùng sức mà yêu thương. Thật sự là tiểu yêu nghiệt!
"Tiểu Tiểu, con gái ngoan..." Âm thanh trầm thấp của Cung Chính truyền tới.
"Cha... thư ký Tần... bọn họ tới nhà của con, bọn họ nói, bọn họ nói... Người cùng Trương Nghiên đem con bán cho bọn họ..."Cái miệng nhỏ nhắn của Ninh Tiểu Tiểu hơi vểnh lên, dáng vẻ như muốn khóc.
Đối phương một trận trầm mặc, sau đó là thở dài một hơi, Cung Chính cũng không nghĩ tới động tác của Tần Chí Xuyên nhanh như vậy, đã đi tìm Tiểu Tiểu.
"Tiểu Tiểu, con có biết đối với ta cái gì quan trọng nhất không?" Cung Chính hỏi.
Ninh Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ: "Sự nghiệp, cha mỗi ngày đều lo lắng sự nghiệp..."
"Hiểu cha nhất vẫn là con gái ngoan ... Nhưng mà Tiểu Tiểu nói không có đúng hết, đối với cha mà nói sự nghiệp rất trọng yếu, nhưng Tiểu Tiểu còn quan trọng hơn, cha nếu không có sự nghiệp chống đỡ thì đừng nói đến chuyện bảo vệ con, ngay cả cuộc sống tốt nhất cũng không thể cho con, như vậy thì sao còn là đàn ông. Lần này cha lên tỉnh ủy chạy quan, là để con gái có cuộc sống tốt hơn, đàn ông không có sự nghiệp phụ nữ sẽ không yêu, cha lại càng không có được tâm của Tiểu Tiểu, nhưng mà lần này mọi việc không thuận lợi, là thư ký Tần giúp cha, cha biết trước kia Tiểu Tiểu đã cùng anh ta có quan hệ da thịt, về sau có thể coi anh ta như là người một nhà mà đối đãi không? Anh ta đối với Cung gia có trợ giúp rất lớn..."
"Cha..." Vành mắt Ninh Tiểu Tiểu đỏ lên, "Thì ra những gì bọn họ nói là thật..."
"Tiểu Tiểu, con có thể thông cảm co cha không? Có thể tha thứ cho cha không? Có thể nghe lời cha nói không?"
Ninh Tiểu Tiểu nắm chặt di động, nghe giọng nói trầm thấp của cha khiến lòng cô thật đau, cha muốn cô đi hầu hạ Tần Chí Xuyên cùng Đường Phong khiến cô rất thương tâm, nhưng mà đó là của cha của mình, là người cho cô sinh mệnh, cô luôn luôn coi anh là làm một pho tượng phật để ngắm nhìn, lời anh nói cô sẽ không tự chủ được mà làm theo, cho dù trong lòng cô có ngàn lần không muốn, cũng không muốn làm trái ý anh, khiến anh thương tâm.
"Dạ." Ninh Tiểu Tiểu khẽ đáp.
"Con gái ngoan, cha sẽ lập tức trở về gặp con, chờ cha."
"Dạ." Ninh Tiểu Tiểu lại một lần nữa gật đầu.
Tần Chí Xuyên cùng Đường Phong nhìn thoáng qua đối phương, trong lòng đều kinh ngạc lại có chút chua chua. Thì ra dáng vẻ của Ninh Tiểu Tiểu khi ở trước mặt Cung Chính là như vậy, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy ủy khuất, vành mắt hồng hồng, lại nói gì nghe nấy, dáng vẻ ngoan ngoãn phục tùng này bọn họ chưa bao giờ thấy qua.
"Hiện tại đã tin đi?" Đường Phong động tay đem di động ném cho Tần Chí Xuyên, đem cằm nhỏ của cô nâng lên, "Ngươi đây là cái gì biểu cảm? Chẳng lẽ thật sự đối chúng ta một điểm cảm tình đều không có sao?"
Con mắt đen lúng liếng của Ninh Tiểu Tiểu nhìn anh, lại nhìn Tần Chí Xuyên, có lẽ ở trong tiềm thức vẫn có một chút tình cảm tồn tại, nhưng mà cô đã có bốn người đàn ông... Cha, chồng, anh trai, chú hai, Tiểu Tiểu đã có chút cố hết sức để ứng phó, huống chi bây giờ lại thêm hai người mạnh mẽ là Tần Chí Xuyên cùng Đường Phong, cô sao có thể chịu nổi?
Cô cúi đầu, không nói gì.
Đường Phong hừ một tiếng, anh rất thông minh, tâm tư sớm đã vòng vo vô số vòng cong cong.
"Lần này nếu không có thư ký Tần giúp đỡ, cha em chỉ sợ ngay cả mặt của chủ tịch tỉnh cũng không thấy, càng không cần nói đến chuyện thăng chức bí thư tỉnh ủy, thậm chí cả vị trí bí thư thị ủy cũng khó mà có, thị ủy đại viện bên không thân quen với Cung gia, Cung Chính thất thế còn có thể hăng hái như hiện tại hay sao? Hắn sẽ nhanh chóng già đi, tinh thần sa sút, trở nên không giống nam nhân, tin tưởng đây không phải là cảnh Tiểu Tiểu muốn nhìn thấy? Như vậy, em muốn thay cha mình cảm ơn chúng tôi thật tốt không, tôi tin em không là bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa." (Bạch nhãn lang: sói mắt trắng)
"Làm sao có thể, tiểu nha đầu không phải vậy đâu, Tần Chí Xuyên tôi sao có thể nhìn nhầm người." Tần Chí Xuyên tiếp lời, ánh mắt hứng thú dạt dào dừng ở trên người Ninh Tiểu Tiểu, "Có phải không nha, tiểu nha đầu."
Ninh Tiểu Tiểu bị lời của Đường Phong dọa, cô cũng có nghe loáng thoáng về bối cảnh bối cảnh của Tần Chí Xuyên, cô biết lời nói của Đường Phong có thể tin bao nhiêu, cô không hy vọng cha sẽ biến thành như anh ta như, cô muốn để cha làm bí thư tỉnh ủy như cha muốn, để cha vĩnh viễn đều là nét mặt toả sáng, tiền đồ rộng mở.
"Muốn tôi cảm tạ các người thế nào?" Cô ngẩng mặt hỏi.
Tần Chí Xuyên cùng Đường Phong cười xấu xa, Tần Chí Xuyên nói: "Giống như phim AV đi, quỳ gối bên chân tôi, giúp tôi liếm dương vật."