Tại thời điểm mấu chốt, có người gõ cửa, là Đại Hùng cùng Tiểu Viên, nói đến giờ quay phim, đạo diễn đang tìm Công tử Lạc.
Công Tử Lạc không để ý đến, hai tay vẫn cầm nắm bộ ngực Tiểu Tiểu, ngón trỏ và ngón cái vân vê hai đỉnh nhọn, Tiểu Tiểu hoảng hốt “ Đừng, có người đến…”
Công Tử Lạc hừ nhẹ “ Ai cho em thay tôi quyết định? Tôi còn chưa ăn xong em, đương nhiên sẽ không đi rồi.”
Tiểu Tiểu bắt lấy hai tay anh, xoay người lại, cô biết anh thích ăn mềm không ăn cứng, nên dung giọng điệu dịu xuống “ Anh…không phải nói ăn đỡ đói thôi sao? Đến lúc quay phim rồi, đi quay đi, để mọi người đều đang đợi.”
Công tử Lạc nhìn cô, ánh mắt lại hướng về phía hai đỉnh nhũ tiêm chăm chú, nói “ Có em ở đây, tôi sao nỡ đi quay tiếp?”
Tiểu Tiểu biết ánh mắt anh đang nhìn nơi nào, biết không thể nào che lại, mặt hơi đỏ, nói “ Anh cũng không nên để vì anh ảnh hưởng đến cả đoàn phim, như vậy đối với anh cũng không tốt.”
“ Thế nào cách nói chuyện giống anh hai tôi thế? Sau này mỗi ngày đừng ở chung anh ấy nữa, bằng không cũng sẽ giống thói quản nhiều của anh ấy đấy.”
Cung Chính mới không vậy đâu, Tiểu Tiểu ở trong lòng phản bác. Chỉ nghe Công tử Lạc nói “ Tôi mới hai mươi bốn tuổi, sợ cái gì? Tuổi trẻ không tùy hứng thật uổng phí, cho dù tôi có đùa giỡn làm càn như thế nào, chẳng phải đạo diễn vẫn tranh nhau mời tôi hợp tác hay sao? Chờ khi tôi ba mươi bốn tuổi, lại nghĩ đến chuyện giữ hình tượng đi. Bất quá, hôm nay em tới thăm tôi, tôi thật cao hứng, liền cho đạo diễn chút mặt mũi, em cũng ra ngoài xem tôi quay phim?”
Ninh Tiểu Tiểu nghe anh nói như vậy, nhanh nhẹn gật đầu, sợ anh đổi ý. Vừa xuống xe, quả nhiên mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ thiếu anh. Ninh Tiểu Tiểu nhìn thấy Trần Băng Khiết ngoài đời, cô ấy đang mặc trang phục học sinh thời kì dân quốc, chắc cũng bởi vì hóa trang, dù đã hơn ba mươi tuổi nhưng nhìn như thiếu nữ hai mươi, cho dù ăn mặc mộc mạc, cũng không che giấu nổi vẻ đẹp của cô ấy. Ninh Tiểu Tiểu hiếu kỳ, nhịn không nổi nhìn Trần Băng Khiết thêm vài lần, nghĩ đến cô ấy đẹp như vậy, là đàn ông ai cũng thích, cũng không biết Công Tử Lạc làm sao lại chán ghét cô ấy nhiều như vậy.
Màn diễn này chính là nam nữ chính lần đầu hôn nhau, được xem là cảnh cao trào trong tình yêu của họ, đạo diễn rất xem trọng màn này. Trần Băng Khiết không hổ danh là diễn viên, diễn rất chuyên nghiệp, biểu cảm cũng thật nhập tâm, nhưng trái lại Công tử Lạc không chịu diễn tốt. Ninh Tiểu Tiểu tuy không hiểu về quay phim, nhưng cô cũng nhìn ra, tại thời điểm hai người hôn môi, Trần Băng Khiết nghiễm nhiên chính là một cô gái đang yêu cuồng nhiệt, mà Công Tử Lạc vẫn là Công Tử Lạc, anh chỉ hôn cho có lệ, thậm chí còn mang vài điểm chán ghét.
Đạo diễn hô ngừng vô số lần, biểu cảm của Công Tử Lạc cũng có chút không kiên nhẫn. Đạo diễn nhịn không được, cuối cùng cũng nói “ Công Tử Lạc, vai diễn của cậu là người nam yêu say đắm người nữ, hơn nữa còn là nụ hôn đầu, tôi nghĩ nụ hôn phải cuồng nhiệt hơn, chứ không phải giống như thế này.”
Công Tử Lạc giơ mi lên, lại nói “ Diễn như thế nào tôi đã quên, nhưng tôi không quên cô gái mà tôi yêu thích tuyệt đối không giống như cô ta.”
Trần Băng Khiết nghe xong biến sắc, nhưng che giấu rất nhanh. Công Tử Lạc nói với đạo diễn.
“ Tôi đối với Trần Băng Khiết thật sự không tìm thấy cảm giác, đạo diễn, cho tôi một giờ, sau một giờ, tôi sẽ tìm lại được cảm giác, bằng không tiếp tục cũng là phí thời gian.” Nói xong, anh hướng bốn phía nhìn nhìn.
Phó đạo diễn lắc đầu, xem như cam chịu. Thân phận Công Tử Lạc thật sự đắc tội không được, biết rõ anh rất xảo quyệt,nhưng phim nào có anh ta, phòng vé lại đắt, hiện tại chỉ có thể nhẫn nhịn anh ta, để anh ta tự giác.
“ Như thế nào…” Tiểu Tiểu còn chưa kịp hỏi xong, đã bị Công tử Lạc nắm tay, lôi kéo đi về hướng xe “ Cạch” một tiếng, cửa xe chốt lại.
“ Thế nào không diễn?” Tiểu Tiểu ngẩng mặt hỏi.
“ Bởi vì đối mặt với cô ta, tôi thật sự không hôn được, càng không nói đến biểu cảm hưởng thụ.”
“ Nhưng Trần Băng Khiết rất xinh đẹp, thật không nghĩ tới cô ấy lại trẻ trung như vậy.”
Công Tử Lạc vuốt ve hai bên má cô, hỏi “ Nhìn tôi cùng người phụ nữ khác hôn môi, em cảm giác gì?”
“ Em…em chỉ cảm thấy đây là cảnh quay phim a….a…” Cô nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, bởi vì Công tử Lạc hung hăng véo hai má cô.
“ Bé con, chúng ta đây bắt đầu diễn tập cảnh giường chiếu nha?”
“ Ừ….anh diễn cảnh hôn đều khô khan, thế nào diễn cảnh giường chiếu? A…..”. Thân mình Tiểu Tiểu bị Công tử Lạc bế lên, ném đến giường.
“ Em ngốc thật, nếu có diễn cảnh giường chiếu, thì hôm nay, anh cùng em chuẩn bị diễn tập trước, đến khi diễn thật, anh có thể tưởng tượng cô ấy là em mà diễn.”
“ Nhưng mọi người đều đang đợi anh…” Ninh Tiểu Tiểu trầm giọng, Công Tử Lạc đã nằm đè lên người cô, cô giương mắt nhìn anh, trong đôi mắt có chút kinh hoảng.
“ Để bọn họ chờ đi.” Công Tử Lạc kéo váy cô xuống, cởi áo ngược cô ra, ném chúng xuống giường. Hai tay anh xoa nắn hai khõa thịt tròn trịa, hạ thân dính sát vào cô, để cô cảm nhận được sự cứng rắn của anh.
Ninh Tiểu Tiểu thở gấp, nửa thân trên trần trụi, còn quần áo của Công Tự Lạc vẫn chỉnh tề, điều này làm cô cảm thấy ngượng ngùng. Tuy cô sớm biết rằng, đi thăm anh sẽ gặp những điều gì, trong lòng đã sớm chuẩn bị. Đây cũng là điều cha nuôi hy vọng cô làm.
“ Ngực lớn thêm không ít.”Công Tử Lạc nói “ Là nhờ anh hai tôi xoa bóp sao?” Anh cúi đầu, cắn mút đầu nhũ hoa, phát ra âm thanh chậc chậc.
“ Uhm…Uhm…” Cơ thể Tiểu Tiểu bởi vì môi lưỡi của Công Tử Lạc hôn liếm mà rung động.
“ Có phải do anh ấy sờ mà nó to hơn không, hửm?” Anh tiếp tục hỏi.
Ninh Tiểu Tiểu lắc đầu.