Editor: TrangQA830810
Đường Phong sắc mặt thâm trầm, tới tận nhà đón Tiểu Tiểu, nửa câu cũng không nói với cô. Ninh Tiểu Tiểu âm thầm cười nhạt, như vậy càng thanh tịnh, dù sao hai người bọn họ cũng chẳng có giao tình gì. Bất quá Ninh Tâm Nhu vừa bước ra, Đường Phong lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ, cười đến mặt mày sắp nở hoa.
Đáy lòng Tiểu Tiểu kinh bỉ không thôi, tới cùng Đường Phong là người như thế nào nha, âm dương quái khí, nếu không phải tình huống bắt buộc, cô chẳng muốn có chút liên quan đến người này.
Giống như mọi khi, Đường Phong nhỏ nhẹ xin phép đưa Tiểu Tiểu qua nhà cách vách nói chuyện. Vừa vào cửa, Tiểu Tiểu cho rằng sẽ bắt gặp khuôn mặt rạng rỡ anh tuấn của Tần Chí Xuyên, lại không ngờ tới trong phòng trống trơn, cô nghi ngờ nhìn về phía Đường Phong, ngược lại Đường Phong vô cùng ung dung, thân thể cao lớn dựa vào thành cửa nhìn cô chăm chú, ánh mắt tà ác cực độ.
Trái tim Tiểu Tiểu đập bang bang trong lồng ngực, có điều cô cố gắng ép bản thân trấn định lại, hỏi " Bí thư Tần đâu?"
" Anh ấy không có ở đây " Đường Phong bình thản trả lời.
Ninh Tiểu Tiểu nhíu mày, cao giọng " Vậy hôm nay bắt tôi tới đây làm gì?"
Đường Phong đột ngột im lặng, tập trung quan sát vẻ mặt cô, một lúc lâu mới nói " Lâm Tú đòi chia tay với tôi."
Ninh Tiểu Tiểu thoáng giật mình, tầm mắt lảng tránh nhìn sang chỗ khác, nhỏ giọng ừ một cái. Đường Phong hừ lạnh nói " Cô không có lời nào để nói với tôi sao?"
" Hai người chia tay thì liên quan gì đến tôi " Vẻ mặt Tiểu Tiểu vô tội đáp.
Đường Phong bật cười thành tiếng " Không phải cô bảo em ấy chia tay với tôi còn gì, chính miệng cô nói tôi là người xấu xa, một mặt cùng em ấy yêu đương, một mặt lại cùng người phụ nữ khác lên giường, khuyên nhủ em ấy phải cẩn thận, đừng tin tưởng tôi, tôi chỉ mơ ước thân thể chứ không định cùng em ấy kết hôn "
Ninh Tiểu Tiểu sửng sốt, nuốt nước bọt ực ực, lấy hết dũng khí xổ ra một tràng " Đúng vậy, tất cả do tôi nói, nhưng đó đều là sự thật không phải sao? Lâm Tú tâm tư đơn thuần, cô ấy chỉ mong muốn được kết hôn với anh, mà anh lại tìm đủ mọi cách gạt người ta lên giường, cô ấy không giống Lục Vi, tôi không thể trơ mắt nhìn anh hại đời cô ấy "
Đường Phong giận dữ cười to, hắn bước tới, đứng trước mặt Ninh Tiểu Tiểu " Không nghĩ tới cô lại là thần nữ thích cứu giúp người khác, dù lời cô nói đều là sự thật, thì đã sao? Có quan hệ gì tới cô, hay cô ăn no không có chuyện làm, rồi đi phá đám người khác "
" Tuỳ anh, muốn nói gì cũng được, chỉ cần biết một điều, tôi không muốn Lâm Tú bị anh lừa gạt mà thôi " Tiểu Tiểu lùi về phía sau, miệng vấn bướng bĩnh đáp trả.
Đường Phong cười đến rực rỡ, mi mắt cong cong giống con hồ ly gian xảo, nhưng âm thanh ẩn ẩn tia hung ác " Tôi tốn không ít thời gian công sức mới câu được con cá lớn, cô nói vài câu liền phóng nó chạy mất, ai cho cô cái quyền đó?" Câu cuối cùng đặc biệt nhấn mạnh, ánh mắt như bắn ra tia lửa.
Tiểu Tiểu run sợ, nhỏ giọng qua loa " Thực xin lỗi, tôi còn bận việc, phải đi đây" Dứt lời nhanh chân định chạy trốn, nhưng Đường Phong so với Tiểu Tiểu còn lẹ hơn, giơ tay túm lấy cánh tay cô kéo lại.
" Muốn chạy? Nào có dễ dàng như vậy..."
" Anh định làm gì?" Tiểu Tiểu căm tức, liếc nhìn bàn tay đang nắm chặt lấy mình.
" Làm gì? Đối với Lâm Tú, tôi chỉ muốn nhìn một chút, xem thử đứa con gái ngây thơ đơn thuần khi lên giường có bao nhiêu dâm đãng, loại con gái như vậy dạo này rất ít thấy. Cô lại dám đem thức ăn đã dâng tới miệng thả chạy mất, vậy thì thế cô vào, mặc dù đối với cô tôi không mấy hứng thú, nhưng chỉ trách cô trêu chọc tôi trước, tự làm tự chịu "
" Anh dám " Ninh Tiểu Tiểu mỉa mai nói, kỳ thực ánh mắt hung ác của Đường Phong đã sớm doạ cô sợ chết khiếp.
" Có gì không dám? Đừng tưởng cô là người phụ nữ của anh Tần mà tôi sợ, trên thế giới này, chưa có người phụ nữ nào mà Đường Phong tôi không dám chạm vào " Nói xong, anh đột ngột vác cô lên vai, đi thẳng hướng phòng ngủ.
" Á...Buông tôi ra "
Ninh Tiểu Tiểu dùng sức đánh Đường Phong, nhưng vẫn không cách nào lay chuyển được anh.
Đường Phong mạnh mẽ ném cô xuống giường " Hừ...Hiện tại mới biết sợ? Quá muộn rồi!" Tiểu Tiểu vừa định ngồi dậy đã bị anh đẩy ngã lần nữa.
" Đường Phong, anh không cần làm vậy, phụ nữ anh không thiếu, lỡ mất một Lâm Tú cũng còn rất nhiều cô xinh đẹp chờ đợi anh, anh thả tôi đi, chẳng phải anh chán ghét tôi nhất còn gì?"
" À, xem ra cô cũng biết người biết ta nha, đúng là tôi không thích dạng ốm nhom gầy trơ xương như cô, chả hiểu anh Tần làm sao nuốt trôi được. Lâm Tú là con mồi tôi nhắm tới, cô để xổng mất, thì thế cô vào "
" Đừng...a..." Vài động tác đơn giản, Đường Phong đã lột trần phía dưới của Tiểu Tiểu, anh thô bạo đè ép hai chân cô ở trước ngực, Tiểu Tiểu khóc không ngừng, luôn mồm mắng chửi Đường Phong.