Chiến Lang Ở Rể

Chương 192


Lê Văn Vân đương nhiên không biết sự việc xảy ra ở nhà họ Hoàng, anh không biết hai vị xã hội đen thật sự ở Yến Kinh đang cùng anh mở một trận khẩu chiến!
Anh nằm trên sô pha, yên ổn ngủ một giấc, đến tận sáng hôm sau, anh mới bò dậy nổi, chào hỏi một tiếng với Phạm Nhược Tuyết vừa quay lại, tắm một chút rồi chạy đến công ty!
Đến công ty.

Anh nhìn về phía văn phòng giám đốc tiêu thụ!
Quả nhiên, Vương Ý đã không còn ở văn phòng nữa, đổi thành một người phụ nữ, đang ngồi ôm đống tài liệu xem.

Lê Văn Vân không đi qua đó chào hỏi, anh đến tổ 2 bộ phận tiêu thụ.

Lê Văn Vân biến mất ba ngày mới trở lại, bộ phận tiêu thụ có không ít người tò mò nhìn sang anh.

Đúng vậy, Lê Văn Vân bây giờ đã trở thành một nhân vật bí ẩn như câu đố ở bộ phận tiêu thụ, hiện tại bộ phận tiêu thụ có hai người không ai dám đụng vào, một người là Lê Văn Vân, người còn lại là Lâm Nhã!
Lê Văn Vân đến ngày đầu tiên đã khiến Vương Ý phải rời khỏi, hơn nữa công ty tiến hành hợp tác với nhà họ Vương, là do Lê Văn Vân phụ trách.

Mọi người đều ngầm thừa nhận rồi.

Hợp tác lần này là do Lê Văn Vân đem lại.

Mà người còn lại, là Lâm Nhã, sau khi nhận được nhiệm vụ khó khăn, Lâm Nhã thuận lợi thăng chức, sau đó trong khoảng thời gian mấy ngày Lê Văn Vân rời khỏi, cô ta phụ trách liên lạc với bên phía nhà họ Vương.

Điều này khiến vô số người không ngừng ngưỡng mộ, nếu hạng mục nhà họ Vương lần này hoàn toàn hợp tác thành công, địa vị của Lâm Nhã trong công ty, tất nhiên cũng sẽ theo đó mà nâng cao.

Đương nhiên, người ở tổ hai bộ phận tiêu thụ đều biết, tất cả mà Lâm Nhã có đều do Lê Văn Vân đem lại cho cô ta.


Trước khi Lê Văn Vân đến, ngày nào Lâm Nhã cũng bị Vương Ý quấy rầy, vì để thăng chức mà sứt đầu mẻ trán.

Lê Văn Vân trở về tổ 2, vừa đặt mông ngồi xuống, Lâm Nhã ngồi xuống bên cạnh anh đang sắp xếp tài liệu.

Người tổ 2 đều nhìn Lê Văn Vân, thậm chí Hầu Bảo Khôn còn chủ động dựa qua hỏi: “Lê Văn Vân, cái đó, bên anh còn thiếu người không?”
Đúng vậy, mọi người đều muốn leo lên chiếc thuyền này của Lê Văn Vân.

Nếu việc hợp tác với nhà họ Vương, người trên chiếc thuyền này, địa vị trong công ty đều có thể được nâng cao, thăng chức tăng lương gần như là điều hiển nhiên.

“Không cần nữa.” Lê Văn Vân sờ sờ mũi nói.

Phương diện công việc chỉ là một cái vỏ bọc mà thôi.

Đương nhiên, giữa hai bên chắc chắc là hợp tác kinh doanh, nhưng là một số chuyện, chắc chắn là nhà họ Vương và Bành Hàn Đông tiến hành trao đổi với nhau.

Dù sao bản thân cũng phụ trách sự an toàn của Vương Giai Kỳ, phía nhà họ Vương móc ra chút lợi ích cũng là điều bình thường.

Lâm Nhã nhìn Lê Văn Vân, cười ngọt ngào nói: “Anh về rồi à, mấy ngày nay đi đâu vậy, tối hôm đó vốn dĩ nói mời anh ăn cơm, anh cũng đồng ý với tôi rồi, kết quả người đột nhiên chạy mất.

Gửi tin nhắn cho anh, anh cũng không trả lời!”
Lê Văn Vân có chút ngại, quả thật là anh đã không giữ lời hứa, anh hắng giọng nói: “Như vậy đi, buổi tối tôi mời cô ăn cơm!”
“Đừng, hay là để tôi mời anh cho!” Lâm Nhã cười nói: “Lúc trước anh đã giúp tôi được một việc lớn.”
Lê Văn Vân ngược lại không từ chối, sau đó hỏi: “Bao lâu nữa chúng ta xuất phát đến nhà họ Vương?”

“Bây giờ có thể đi ngay.” Lâm Nhã nói, cầm văn kiện lên.

Lê Văn Vân gật đầu, hai người đi xuống lầu, Lâm Nhã cầm lấy chìa khóa xe ra, hướng về phía gần đó nhấn một cái.

“Được nha, mua xe luôn rồi?” Lê Văn Vân ngạc nhiên hỏi.

Lâm Nhã lắc đầu bảo: “Vẫn chưa mua, là tổng giám đốc Bành đưa cho tôi, ông ấy bảo tôi đến phụ trách việc liên kết kì trước, nói không thể phá hoại hình tượng công ty nên liền cấp cho tôi một chiếc xe.”
Lê Văn Vân gật đầu nói: “Được rồi, đưa chìa khóa xe cho tôi, gửi địa chỉ qua luôn, tôi lái là được rồi!”
Lâm Nhã gật đầu.

Hai người lái xe, từ từ lái đến địa điểm.

Hạng mục hợp tác cụ thể giữa hai bên là một khuôn khổ trên nền tảng trực tuyến, mảng thương mại điện tử này bản thân nhà họ Vương đã làm rất xuất sắc, công việc cụ thể thì chủ yếu vẫn là do Vương Giai Kỳ tiến hành phụ trách, hai người bước vào một phòng làm việc hết sức hào nhoáng.

Ngoài cửa phòng làm việc có hai người đàn ông cường tráng đang đứng, rõ ràng là họ và Lâm Nhã đã quen thuộc rồi, sau khi nhìn thấy Lâm Nhã, gật gật đầu, lại nhìn sang Lê Văn Vân hỏi: “Vị này là?”
“Đây là người phụ trách hạng mục lần này của công ty chúng tôi.” Lâm Nhã vội vàng nói: “Lúc trước tôi cũng chỉ là giúp anh ấy làm một vài công việc kết nối kì trước mà thôi.”
Người trước cửa gật đầu, sau đó cho phép họ vào.

Lê Văn Vân và Lâm Nhã bước vào phòng làm việc, trong phòng có không ít người, bọn họ đều ngồi trước máy tính.

Đồng thời, Lê Văn Vân thông qua tấm kính, nhìn thấy xa xa giữa phòng làm việc, Vương Giai Kỳ đang ngồi bên trong, cô ta hình như đang gọi điện thoại với người khác, nụ cười treo trên khuôn mặt!
“Là cậu?”

Chính vào lúc này, một giọng nói vang lên bên tai Lê Văn Vân, Lê Văn Vân theo hướng âm thanh nhìn sang, phát hiện Lâm Bình ngồi bên đó, chau mày nhìn Lê Văn Vân.

Người này, rõ ràng là người bên phía nhà họ Vương phái tới đích thân bảo vệ Vương Giai Kỳ.

Lê Văn Vân nhìn ông ta gật đầu, xem như là chào hỏi.

Lâm Bình đứng dậy, đi đến trước mặt Lê Văn Vân, lạnh nhạt nói: “Xem ra cậu vẫn không xem lời cảnh cáo ban đầu của tôi ra gì, ấy vậy mà tìm đủ mọi cách để dựa vào Vương Giai Kỳ.”
Lê Văn Vân sờ sờ mũi.

Nhìn ông ta nói: “Ông nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ là đại diện công ty đến đây, cùng bên ông tiến hành hợp tác kinh doanh thôi.”
“Hợp tác kinh doanh?” Lâm Bình cười lạnh nói: “Hợp tác kinh doanh sao nhất thiết cứ phải là cậu?”
Sau đó ông ta khoác khoác tay: “Cậu có thể đi rồi, tôi không hi vọng Giai Kỳ có qua lại gì với loại người như cậu, việc kinh doanh này, trực tiếp hủy bỏ đi là được rồi.”
“Ông có cái quyền này sao?” Sắc mặt Lê Văn Vân khe dao động.

“Một chút quyền này, tôi vẫn có.” Lâm Bình nhàn nhạt nói.

“Lê Văn Vân!”
Ngay lúc này, ở ngoài cửa phòng Vương Giai Kỳ, Vương Giai Kỳ nhìn xuyên qua lớp kính nhìn thấy Lê Văn Vân, sau đó cô chạy đến cửa phòng làm việc, vui mừng mà gọi một tiếng.

Sau đó cô cúp điện thoại và bước tới nói: “Vừa rồi tôi và Trần Hi gọi điện thoại có nhắc tới anh, không ngờ vậy mà anh đến công ty của tôi rồi.”
Nói xong, cô ta nhìn Lâm Nhã, nét mặt lộ ra chút ngờ vực.

“Lê Văn Vân là người phụ trách công ty chúng tôi.” Lâm Nhã vội vàng nói: “Lê Văn Vân, hình như anh có quen biết với giám đốc Lâm, tôi không giới thiệu nữa.”
“Đến đây, qua văn phòng tôi nói chuyện!” Vương Giai Kỳ lập tức nói.

Lê Văn Vân sờ mũi, sau đó ngang qua bên Lâm Bình, khóe miệng lộ ra ý cười.

Lâm Bình nhìn thấy nụ cười khiêu khích của Lê Văn Vân, sắc mặt không tốt cho lắm, nhưng trước mặt Vương Giai Kỳ, ông ta cũng không nói gì, tự giác đi đến ghế sô pha ở đằng xa ngồi xuống.


Sau khi hai người bước vài bước, Vương Giai Kỳ nhớ ra gì đó, hướng qua bên cạnh hét lên: “Giám đốc Hàn, cô qua đây, cùng cô gái này bàn công việc hợp tác cụ thể đi!”
Lúc này, một cô gái xinh đẹp đứng dậy, đưa tay ra hiệu mời qua bên này với Lâm Nhã.

Lâm Nhã nhìn Vương Giai Kỳ, sau đó nhìn Lê Văn Vân, rồi rời đi cùng với giám đốc Hàn.

Sau khi đi đến phòng làm việc, Lê Văn Vân ngạc nhiên nói: “Được đấy, vẫn còn đang học đại học đã làm giám đốc rồi.”
Vương Giai Kỳ cười khổ một tiếng: “Học kì sau tôi phải chuyển sang trường đại học bên Yến Kinh này.

Bây giờ cũng sắp đến kì nghỉ hè, không có việc gì làm, thêm nữa là tôi học vẽ, thiết kế thời trang lại là sở thích của tôi, nên muốn xem có thể làm ra một thương hiệu thời trang hay không.

Người trong nhà tôi cũng cảm thấy có thể cho tôi tìm chút việc để làm, liền xây cho tôi một cái văn phòng làm việc.”
Lê Văn Vân không nói nên lời.

Vì một sở thích, trực tiếp tạo cho cô ta một cái thương hiệu của riêng mình, hơn nữa nhìn vẻ bề ngoài, còn trực tiếp tập hợp lại đầy đủ các nhà thiết kế.

Nói đến đây, ánh mắt Vương Giai Kỳ khẽ sáng lên, nhìn Lê Văn Vân, cẩn thận hỏi: “Sao anh lại đến chỗ này của tôi? Có phải anh là người Người Gác Đêm phái đến bảo vệ người của tôi không?”
Lê Văn Vân gật đầu, ngược lại cũng không phủ nhận.

Ánh mắt Vương Giai Kỳ sáng lên.

“Người nhà tôi nói với tôi, Người Gác Đêm sẽ phái người đến bảo vệ tôi, người đó chắn là người trong công ty gần đây hợp tác làm ăn với chúng tôi, có điều cụ thể là ai ở thì Người Gác Đêm bên đó không đồng ý để lộ, người nhà tôi đều không biết, không ngờ vậy mà là anh.” Vương Giai Kỳ phấn khích không thôi.

Lê Văn Vân yên lặng, cô gái này đối với Người Gác Đêm, dường như có một loại tôn sùng.

Mà bên ngoài cửa, Lâm Bình nhìn dáng vẻ Vương Giai Kỳ vui vẻ phấn khởi ở bên cạnh Lê Văn Vân, ông ta nhíu mày càng chặt hơn..

Bình Luận (0)
Comment