Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!

Chương 694



**********
Chương 694
Không biết làm ăn như nào mà lại hai tay dâng tập đoàn Cửu Châu tặng cho người khác?"
Trong phòng bệnh, Ngô Tuệ Lan vô cùng đau đớn.

"Mẹ, mẹ nói nhỏ thôi, Tiêu Thanh còn đang nghỉ ngơi đâu."
Mục Thiên Lam nói nhỏ.

"Một triệu tỷ không có, con làm cho mẹ nhỏ giọng như thế nào?" Ngô Tuệ Lan hổn hển: "Nếu nó sớm một chút nói ra nó là tổng giám đốc tập đoàn Cửu Châu, mẹ chỉ lấy năm trăm bốn mươi tỷ của nó.

Cho dù là hiện tại tập đoàn Cửu Châu dâng tặng cho người ta, ít nhất mẹ còn có nhiều tiền như vậy, đủ chúng ta tiêu xài cả đời." "Nhưng bây giờ một đồng mẹ cũng chưa lấy được, năm trăm bốn mươi tỉ cứ như vậy không có.


Lòng mẹ đang chảy máu con biết không?"
Mục An Minh nói: "Tiêu Thanh cũng là vì cứu chúng ta, mới mất năm trăm bốn mươi tỉ này, bà cũng đừng trách cứ con."
Ngô Tuệ Lan quát: "Mạng nào đáng giá như vậy, mất giả năm trăm bốn mươi tỷ đi mua?" Khụ khụ...!
Tiêu Thanh bị đánh thức.

"Mẹ, mẹ xem, đánh thức Tiêu Thanh dậy rồi."
Mục Thiên Lam không vui trừng mắt nhìn bà ta một cái, sau đó đỡ Tiêu Thanh ngồi dậy.

"Tiêu Thanh, có tốt hơn không"
Tiêu Thanh mỉm cười gật gật đầu.

"Cậu còn có tài khoản cá nhân tại ngân hàng nào không, chuyển đến chỗ tôi đi, miễn cho bị khóa lại, vậy mệt lớn." Ngô Tuệ Lan hỏi.

Tiêu Thanh đang muốn mở miệng.

"Ha ha!"
Một tiếng cười đột nhiên truyền đến.

Mọi người thấy, chỉ thấy Mục Hải Long mang theo một đám người Nhật Bản đi đến.

"Mục Hải Long, cậu tới đây để làm gì, cút ra ngoài cho tôi!"
Ngô Tuệ Lan rống giận, bà ta biết Mục Hải Long là đến chê cười bà ta.


"Bà tám chết tiệt, tôi tát chết bà!"
Một cái tát của Mục Hải Long hung hăng vả vào mặt
Ngô Tuệ Lan.

Tát cho Ngô Tuệ Lan ngu người.

"Anh làm cái gì?"
Mục Thiên Lam thở phì phì nói.

"Giết người chứ làm gì!"
Mục Hải Long bóp cổ Mục Thiên Lam, tát Mục Thiên Lam bốp bốp mấy cái tát, Mục An Minh và Ngô Tuệ Lan đi khuyên can, bị võ sĩ Nhật Bản đẩy ngã trên mặt đất, đảm người Tiêu Vĩnh Nhã ở phòng bệnh bên cạnh phòng bệnh đều bị chặn ở ngoài phòng bệnh không vào được.

Chỉ có thể lo lắng suông hộ to "Khụ khụ...!
Nhìn đến vợ bị đánh, Tiêu Thanh chỉ cảm thấy phổi như muốn nổ, suy yếu gào lên tức giận: "Mục Hải Long, dừng tay lại cho tôi.

Nếu không tôi muốn anh chết!"
Mục Hải Long đẩy ngã Mục Thiên Lam trên mặt đất, vỗ vỗ tay, lạnh lùng cười nói: "Nhà họ Long thả ra tin tức, võ mạch của cậu bị rút, đã muốn trở thành người tàn phế, tập đoàn Cửu Châu cũng bị nhà họ Long lấy đi.

Hiện tại cậu không có tiền không có thực lực, cậu lấy cái gì giết chết tôi?" "Đến đây.

Tôi đứng ở đây, có gan cứ đến đây.

Giết chết tôi đi."

Tiêu Thanh hận nghiến răng nghiến lợi, muốn xuống giường, bị Mục Thiên Lam ngăn cản.

"Mục Hải Long, rốt cuộc anh muốn cái gì?" Cô giận giữ nói.

Mục Hải Long nói: "Tiêu Thanh đã giết hội trưởng Okamura và hơn một trăm võ sĩ Nhật Bản, tất cả đều giết, hiện tại cậu biến thành người tàn phế, bố vợ của tôi hội trưởng Matsushita biết cơ hội báo thù cho hội trưởng Okamura đến, nên dẫn người đến báo thù" "Còn có, cô và Tiêu Thanh hại chết Hải Yến.

Tôi hận, hận nghiến răng nghiến lợi, hiện tại có cơ hội cũng đến đây, tôi phải để các người toàn bộ chết, báo thù cho em gái Hải Yến của tôi!"
Nói đến đây, anh ta đang muốn bảo người động thủ.

Đúng lúc này, một giọng nói khí phách đột ngột vang "Muốn báo thù, sẽ tìm tôi báo thù!"
Mọi chỉ thấy người thấy, Đỗ Thiên Sinh mang theo một đảm người, sắc mặt lãnh liệt đi đến.

Thân hình của Mục Thiên Lam run lên.

Người nhà họ Đỗ này cũng là thừa dịp Tiêu Thanh bệnh, đến muốn mạng của Tiêu Thanh sao? Cô cực kỳ sợ hãi.

Mục Hải Long mang theo người Nhật Bản đến, đã đủ dọa người, nếu Đỗ Thiên Sinh dẫn người đến, cũng là vì trả thù Tiêu Thanh, vậy hôm nay Tiêu Thanh nhất định phải chết
Phải biết rằng, Tiêu Thanh chính là thiếu chút nữa đánh chết cậu Đỗ "Đỗ Thiên Sinh, tôi biết em gái của Mục Long là bị ông giết chết, cậu ta nói báo thù, không phải tìm ông báo thù, ông không cần kích động, hắn không dám đem sổ sách tính trên đầu ông, cậu ta đem sổ sách tính trên đầu vợ chồng Tiêu Thanh, hy vọng ông không cần hiểu lầm.".


Bình Luận (0)
Comment