Chiến Thần Bất Bại

Chương 122


Sát ý giống như thực chất của Ngũ Quang chấn nhiếp toàn trường. Chỉ cần một câu nói hùng hồn, sát khí tràn ngập không gian làm mọi người ở đây có cảm giác kinh hãi khó giải thích.

Mọi người lúc này mới nhận ra, trước mặt bọn họ là cường giả cường đại cỡ nào.

"Thiên... Thiên Bộc đao!"

"Hắn là Thiên Bộc Đao Ngũ Quang!"

"Úc, trời già a! Võ giả cấp Thiên lộ!"

...

Đám người đang kinh hãi lúc này mới đột nhiên nhớ tới Khổng Diệc Ngữ vừa mới nói lên tên này, mới nhớ tới ý nghĩa ẩn chứa phía sau cái tên này.

Thiên Bộc Đao Ngũ Quang, cường giả cấpThiên lộ.TRUYỆN DỊCH BỞI DIỄN ĐÀN BACHNGOCSA

Đây là lần đầu tiên Đường Thiên nhìn thấy cường giả chân chính, thực lực cường hãn làm cường giả đã bước vào bát giai như Khổng Diệc Ngữ cũng không dám ngỗ nghịch.

Thế nhưng mà...

"A Liệt." Đường Thiên quay sang hỏi Tỉnh Hào một cách đầy mờ mịt: "Võ giả cấp Thiên lộ là gì? Chính là võ giả có thể đi Thiên lộ sao?"

Tỉnh Hào vẻ mặt bình tĩnh, chân thật gật đầu: "Không sai, cho nên căn bản võ giả cấp Thiên lộ không tên nào là giỏi cả."

Ngũ Quang hạ thanh đao trên lưng xuống, trừng mắt chỉ đao vào Tỉnh Hảo: "Tiểu Tỉnh Hào, tên đệ tử không ra gì như ngươi làm hỏng danh tiếng của sư thúc ta, giờ ta thay mặt sư huynh giáo huấn ngươi."

"Hủy bỏ nhiệm vụ đi." Tỉnh Hảo quay mặt sang, nói với Đường Thiên: "Hắn hoàn toàn không đáng tin."

Ngũ Quang tức thì giống như quả bóng cao su bị xì hơi, đưa bộ mặt nghiêm chỉnh qua: "Hà tất phải như vậy chứ, đều là người một nhà cả, tình cảm dạt dào a. Đường thiếu niên, về sau ngươi sẽ biết, phí ra sân của võ giả cấp Thiên lộ lúc nào cũng rất cao nha."

"Vậy rốt cuộc phải như thế nào mới được gọi là võ giả cấp Thiên lộ?" Đường Thiên hiếu kỳ hỏi.TRUYỆN DỊCH BỞI DIỄN ĐÀN BACHNGOCSA

Ngũ Quang vò đầu bứt tai: "Cái này à, để ta nghĩ, nói như thế nào nhỉ? Thiên lộ có rất nhiều khu vực, ví như Anh Tiên tinh tọa này, là khu vực an toàn, nơi này đã được khám phá rất kỹ càng. Nhưng mà so với Thiên lộ, nơi này bất quá chỉ là một cái ngóc ngách rất nhỏ. Các tinh tọa thuộc khu vực an toàn, đa số đều đã có lịch sử rất dài. Mỗi chòm sao đều có rất nhiều tinh môn, trong đó chỉ có một vài tinh môn là thông tới khu vực chưa được khám phá."

Khó có cơ hội được nghe thông tin từ một tay sành sỏi, Đường Thiên nghe rất tỉ mỉ, kinh nghiệm lang bạt Thiên lộ của Ngũ Quang quả nhiên rất phong phú.

"Rất nhiều người cho rằng, nhưng khu vực chưa được biết tới kia không có người, ý nghĩ này hoàn toàn sai lầm. Nhân loại lang bạt trên Thiên lộ từ rất lâu rồi, trong lịch sử, có rất nhiều cường giả đã thâm nhập vào những địa phương cực sâu của Thiên lộ. Một số người trở về, một số khác lưu lại nơi đó, bọn họ sinh sôi nảy nở ở đấy. Trải qua hơn vạn năm phát triển, nơi đó đã trở thành thế giới của bọn họ."

Ngũ Quang nhớ lại, ngữ khí thản nhiên.

"Trong Thiên lộ, tinh môn tạo thành hàng tuyến tiếp điểm cực kỳ trọng yếu. Nhưng mà rất ít người biết rằng, tinh môn không phải là cố định bất biến, chỉ là chu kỳ biến hóa của nó rất dài, đa số đều cỡ nghìn năm. Rất nhiều tuyến đường đã được tìm ra trước đây, do tinh môn dịch chuyển mà bị ngăn cách, từ từ bị mọi người quên lãng. Chúng giống như những hòn đảo nhỏ trong biển rộng. Trong lịch sử rất nhiều tinh tọa, sở dĩ mai một đều có quan hệ với việc hàng tuyến bị gián đoạn như thế."TRUYỆN DỊCH BỞI DIỄN ĐÀN BACHNGOCSA

"Việc dò xét Thiên lộ chưa bao giờ gián đoạn. Mọi người đều không ngừng tìm kiếm những tinh tọa, những bí bảo, tinh thạch, hồn hạch, người trước ngã người sau lên. Mà cường giả cấp Thiên lộ là những người nổi bật nhất. Cái gọi là võ giả cấp Thiên lộ là chỉ những cường giả có năng lực khai mở tuyến đường đến tinh môn mới."

Ngũ Quang dùng ngữ khí ngạo nghễ, ngón tay cái chỉ vào chính mình.

"Mà ta, chính là người khai mở tuyến đường Bộc Bố!"

"Nghe có vẻ rất lợi hại!" Đường Thiên nghe vậy, hai mắt tỏa sáng: "Tuyến đường Bộc Bố? Nó thông tới đâu?"

"Bộc Bố tinh cầu." Ngũ Quang ra vẻ nhớ lại: "Một địa phương tuyệt đẹp. Trên tinh cầu đó, khắp nơi đều là những thác nước rất đẹp, người dân bản địa cũng rất hòa thuận, đáng tiếc nó không phải là một tinh tọa, không xuất ra được bí bảo."BACHNGOCSA

"Rất xa sao?" Đường Thiên lộ ra vẻ hiếu kỳ.

"Uh, rất xa. Phải trải qua hơn hai mươi cái phế tinh cầu, à, phế tinh cầu là chỉ những tinh cầu không có giá trị gì. Những tinh cầu như vậy có cực nhiều, thường xuyên nhìn thấy hàng loạt trên Thiên lộ, mà hoàn cảnh trên phế tinh cầu bình thường đều rất ác liệt. Trên cái tinh cầu hiểm ác đáng sợ ấy, gió giống như đao, ta chỉ có thể bò đi trong một cái khe dưới lòng đất. Địa phương quỉ quái như vậy ta cũng không muốn đi lại lần thứ hai. Thế nhưng những năm tháng chui rúc ở đấy đao pháp của ta lại tiến bộ không ít."

Trong câu nói sau cùng của Ngũ Quang, không che giấu được sự đắc ý dào dạt.

"Nhìn kìa, thiếu niên hùng tâm bừng bừng a. Thế nào? Muốn đi Thiên lộ lang bạt phải không?" Ngũ Quang ra vẻ người từng trải.

"Đúng vậy! Ta đã cùng Thiên Huệ ước hẹn, chúng ta sẽ cùng đi Thiên lộ!" Đường Thiên không hề giấu diếm, thản nhiên nói.

"Thế thì ngươi phải nghìn lần cẩn thận đấy. Trên Thiên lộ, cường giả cùng tinh hồn thú đều rất lợi hại. Thực lực hiện giờ của ngươi vẫn còn hơi yếu đi." Ngũ Quang chép chép miệng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Đường Thiên không phản bác gì, lấy thực lực của Ngũ Quang, đúng là có tư cách nói thực lực của hắn kém. Thế nhưng mà...

Hắn nắm chặt nắm tay, không chút né tránh, trong ánh mắt hắn, có một loại hỏa diễm tên là ý chí chiến đấu đang hừng hực thiêu đốt. Hắn mở trừng con mắt, không chút nào né tránh trả lời: "Hừ! Chỉ là võ giả cấp Thiên lộ chứ gì, chờ bị thiếu niên như thần đánh bại đi!"BACHNGOCSA

"Thiếu niên như thần?" Ngũ Quang ngây người ngẩn ngơ, rồi lập tức cười ha ha, giọng không che giấu sự thưởng thức: "Ta thích danh hiệu này a! Thiếu niên thì phải có lý tưởng hào hùng như thế. A, nghĩ lại năm xưa, đối thủ hàng đầu của ta chính là sư huynh, ta ngày đêm khổ luyện, nỗ lực vươn lên, ha ha, cuối cùng..."

"Bị đánh cho như chó." Tỉnh Hào thình lình chen ngang vào một câu.

Ngũ Quang cứng họng, tựa như đang ăn cái gì bị nghẹn, mặt đỏ bừng lên, một lát sau mới lấy lại sức lực, tức giận quát to: "Bây giờ ta muốn thay sư huynh, hảo hảo thu thập ngươi."

"Là bởi vì bị sư phụ ta đánh cho như chó sao?" Tỉnh Hào ngữ khí bình tĩnh, không hề lo ngại.

"A a a! Tức chết ta rồi." Ngũ Quang tức quá kêu oa oa, nổi trận lôi đình.

Đường Thiên trợn mắt há hốc mồm nhìn Tỉnh Hào và Ngũ Quang, ấn tượng về Tỉnh Hào đại ca trong đầu hắn hoàn toàn bị phá vỡ.

Ngàn vạn lần không thể đắc tội Tỉnh Hào đại ca...BACHNGOCSA

※※※※※※※※※※※※※※※※� � �� �※※※※※※※※※※※※※

Hoàn cảnh của Thượng Quan gia rực rỡ hẳn lên.

Diễn võ trường trở thành nơi náo nhiệt nhất, mỗi ngày toàn bộ Thượng Quan đệ tử đều tại nơi này tu luyện điên cuồng. Sau thắng lợi trước Vũ gia, Thượng Quan gia hoàn toàn yên ổn ngồi ở ghế đệ nhất thế gia tại Anh Tiên tinh tọa.

Thiên Bộc Đao Ngũ Quang, võ giả cấp Thiên lộ hàng thật giá thật. Tại thời điểm Anh Tiên tinh tọa còn huy hoàng, cũng có mấy vị võ giả cấp Thiên lộ, nhưng bây giờ, một người cũng không có.

Đường Thiên cùng Ngũ Quang trò chuyện với nhau thật vui vẻ, mọi người nhìn qua đều thấy rõ là giao tình không ít, hơn nữa Ngũ Quang còn mang một ít thần thái nịnh bợ càng làm mọi người chấn động sâu sắc trong lòng.

Còn có Hồn tướng của Đường Thiên, vị khô gầy lão nhân kia, một trảo kinh diễm như thế, tuyệt đối không phải hạng người vô danh.

Đường Thiên này rốt cuộc có lai lịch gì?BACHNGOCSA

Chỉ có một tin tức tương đối tin cậy, Đường Thiên là người của Quang Minh võ hội, nhưng tin tức nhiều hơn thì lại không có. Vô luận nhìn thế nào, Đường Thiên cũng không giống võ giả phổ thông của Quang Minh võ hội.

Các thế gia đều lập tức minh bạch một chuyện, Thượng Quan gia bây giờ tuyệt đối không phải là người bọn họ có thể trêu chọc. Cho nên đến ngày thứ hai, gia chủ mỗi nhà đều dồn dập tới cửa, thể hiện sự áy náy với việc hôm trước bọn vãn bối đến đây nháo sự.

Trong lúc nhất thời, tại cửa vào Thượng Quan gia, ngựa xe như nước, dòng người nối liền không dứt.

Đường Thiên cũng không vì thế mà phân tâm, mỗi ngày đều khổ luyện, không có chút nào thả lỏng. Có hắn làm tấm gương, những đệ tử khác tự nhiên không dám chậm trễ, bây giờ Đường Thiên đã tạo ra quyền uy tuyệt đối tại Thượng Quan gia.

Ngũ Quang cũng không dừng lại lâu, gã bỏ đến Anh Tiên tinh tọa bắt đầu càn quét xung quanh các cứ điểm của Tộc Minh. Tỉnh Hào cũng muốn ly khai, y muốn về chỗ sư phụ, nghe nói lần trước Đường Thiên dâng Luyện hồn nghi, bọn hắn đã có tiến triển. Tỉnh Hào trở lại lần này là vì rèn luyện võ hồn của y.

Bốn người A Mạc Lý cũng theo Tỉnh Hào trở về, cơ hội như vậy cũng không thường xuất hiện. Hơn nữa Tỉnh Hào cho rằng, thực lực bốn người họ còn thấp, thời điểm này đứng ở bên trong võ hội sẽ phát triển càng nhanh.

Mọi người đều cảm thấy rất có đạo lý, trận chiến này làm bọn A Mạc Lý ý thức được, thực lực bọn họ còn quá thấp, ngay cả với Hồn tướng của Tộc Minh thì bọn họ cũng không phải là đối thủ. Hệ thống tu luyện, đấy mới là điều họ cần nhất. Mà Tỉnh Hào cũng bảo chứng, hắn sẽ chiếu cố bọn họ thật tốt tại căn cứ.

Đường Thiên biết rõ Tỉnh Hào đại ca nói một không làm hai, nếu đã hứa như vậy, nhất định sẽ làm được.

Chỉ là vừa mới gặp nhau đã phân tán, mọi người đều có chút lưu luyến không rời.

Đường Thiên đem tất cả điểm tích lũy còn dư chia cho bốn người.

Bốn người với điểm tích lũy cũng không có hiểu biết, bởi vậy cũng lơ đễnh, nhưng Tỉnh Hào không khỏi âm thầm kinh ngạc vì sự phóng khoáng của Đương Thiên.

Rất nhanh, Thượng Quan gia từ từ khôi phục sự yên tĩnh trước kia.

Đường Thiên vừa tu luyện, vừa kiên trì chờ đợi Thiên Huệ trở về.

※※※※※※※※※※※※※※※※� � �� �※※※※※※※※※※※※※

Thập bát đồng nhân thất.

Đường Thiên như tia chớp rụt vai lại, hô, một cánh tay tráng kiện bằng đồng mang theo tiếng gió thổi, hiểm hóc sượt qua. Tay Đường Thiên đánh lên cánh tay đồng nhân đang vọt tới trước mặt, lựa theo kình lực từ cánh tay đồng nhân, thân hình quỷ dị rung động, chui vào trong lòng đồng nhân. Gần như cùng lúc, ít nhất ba đạo kình khí trượt sát qua thân thể hắn.

Đường Thiên trơn trượt như cá, xông vào trong lòng đồng nhân, lại oạch một cái, chui từ dưới háng đồng nhân ra ngoài.

Vừa mới thoát ly, bàn tay đang khoác lên trên thân đồng nhân đột ngột phát lực. Đồng nhân tức thì mất thăng bằng, văng sang một bên.Một đồng nhân khác đang xông lên hướng đó không kịp phản ứng, tức thì ngã thành một đống. Nhưng một đoàn quyền ảnh đã vọt tới trước mặt Đường Thiên.

Đường Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, đánh ra một quyềnnghênh đón đồng quyền.

Đông!

Một đồng nhân thể hình trầm trọng, bị một quyền này mạnh mẽ đánh cho đứng im tại chỗ.

Uy lực một quyền này rõ ràng đã có tiến bộ so với lúc trước.

Nhưng còn chưa đến lượt hắn đắc ý, soàn soạt soạt, vài đạo kiếm quang nở ra, một đồng nhân thon gầy xuất hiện, đồng kiếm trên tay nhanh vô cùng.

Đường Thiên vội vàng bứt ra rồi thối lui, nhưng xung quanh lại xuất hiện tám tên đồng nhân, từ các phương hương khác nhau ầm ầm nhào lên.BACHNGOCSA

Đương Thiên hồn phi phách tán, nhìn toàn bộ phương hướng đều thấy bị phong kín, cắn răng một cái, quỳ gối chuẩn bị hướng về phía trước thoát đi.

Bỗng nhiên, một đoàn bóng râm từ đỉnh đầu chụp xuống. Đường Thiên vừa nhấc đầu, tức thì mặt không còn chút máu.

Một đồng nhân cực kỳ to lớn, không biết từ lúc nào xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, ầm ầm nện xuống.

"Các ngươi quá vô sỉ rồi..." Tiếng kêu tê tâm liệt phế của Đường Thiên quanh quẩn trong đồng nhân thất.

Oanh!

Bụi bặm tung lên, mặt đất rung động.

An tĩnh như chết.

Thập bát đồng nhân, từng cái đứng lên, tự mình xoay người tản ra.

Trên mặt đất, một cái lỗ hình người lõm sâu.
Bình Luận (0)
Comment