Chiến Thần Bất Bại

Chương 1407

Bốn vị cường giả cảnh giới Thiên Thần hai sao đồng thời ra tay, sát chiêu lạnh đến thấu xương, khí thế tung bay, cả đất trời đều biến sắc!

Đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ mới đột phá lên cảnh giới Thiên Thần một sao, cho dù có là một cường giả cảnh giới Thiên Thần lâu năm thì khi đối mặt với cục diện buộc phải chết như vậy cũng khó mà thoát được!

Mấy ngàn đòn đánh cuồn cuộn ập đến, hệt như uy lực của trời cao.

Trên mặt Tiêu Chính Văn lại không có một chút sợ hãi, tiện tay bỏ một viên thuốc đỏ thẫm vào miệng mình.

Giây kế tiếp, khí thế quanh người Tiêu Chính Văn một lần nữa thay đổi!

Một luồng sáng bạc hiện ra bên ngoài cơ thể anh, toàn bộ động tác như đã hòa làm một thể với đất trời!

Linh Huyết Đan quả nhiên là bảo vật của Hoa Sơn!

Mới ăn vào có mấy giây mà chiến lực của Tiêu Chính Văn đã đột phá lên cảnh giới Thiên Thần địa cấp ba sao!

Chút biến hóa nhỏ nhoi này không bị mấy người vua Lion phát hiện!

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn phất tay, con dao quân đội năm cạnh lập tức biến thành một luồng sáng bay ra khỏi lòng bàn tay anh!

So với khí thế hoa lệ đầy trời trong những cú công kích của mấy người vua Arthur, con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn giống như con thuyền lá cô độc giữa đại dương, trông chẳng có gì bắt mắt!

Thậm chí, vua Arthur còn nở nụ cười khinh thường!

Cảnh giới Thiên Thần một sao, phải đồng thời đối mặt với sự vây đánh của bốn vị cường giả cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao, cho dù phản kháng đến mức nào chăng nữa cũng sẽ bị nghiền ép một cách tàn nhẫn!

“Cậu thanh niên Hoa Quốc, càng phản kháng thì cậu càng chết thê thảm hơn thôi!”

Ahexangin nổi giận gầm lên, thanh giáo dài trong tay đâm tới lần nữa, khí thế tựa như thiên quân vạn mã, tiếp tục tấn công Tiêu Chính Văn!

Tiêu Chính Văn khẽ mỉm cười, nói: “Các người chắc chắn là sẽ thắng được tôi sao?”

Vừa nói, luồng sáng hoa bạc kia đánh thẳng về phía thiên quân vạn mã!

Đại quân khí thế ngập trời lại bị phá vỡ chỉ trong nháy mắt bởi một luồng hoa bạc nhỏ nhoi.

“Ầm ầm ầm!”

Sóng khí mạnh mẽ nổ tung trên trời!

Khí thế mạnh mẽ như núi vỡ sông tan bao trùm dày đặc không trung, chặn đứng đòn công kích của bốn người kia!

Cùng với dư âm vọng về từng đợt, ngay cả Ahexangin cũng kinh hoàng!

Cụ ta vội vàng vung cây giáo dài trong tay, múa ra bóng thương đầy trời mới miễn cưỡng chặn được dư chấn lan tới!

“Răng rắc!”

Ở phía xa, một ngọn núi nhỏ bị dư chấn đánh trúng, san bằng một cách thẳng thừng!

Tiêu Chính Văn chỉ nhẹ nhàng xoay cổ tay, luồng hoa bạc kia lại hóa thành tia sáng, bay về trong tay Tiêu Chính Văn!

Con dao quân đội năm cạnh lúc này tỏa ra thứ ánh sáng bạc trắng chói lọi, trông vô cùng kỳ dị!

Ahexangin khiếp đảm nhìn con dao quân đội trong tay Tiêu Chính Văn, lông mày nhíu chặt: “Vũ khí cấp thánh? Sao cậu lại có vũ khí cấp thánh?”

Tiêu Chính Văn cười mỉm không đáp.

Thiên Sơn Thư Lục từng có ghi chép về vũ khí cấp thánh.

Nhưng con dao quân đội năm cạnh trong tay Tiêu Chính Văn không phải vũ khí cấp thánh gì cả, mà là do thực lực của Tiêu Chính Văn lúc này đã đạt đến cảnh giới Thiên Thần địa cấp ba sao, có khả năng ngưng tụ từ trường.

Vì vậy, con dao quân đội năm cạnh này mới kỳ dị như thế!

Tuy Linh Huyết Đan chỉ giúp Tiêu Chính Văn nâng cao thực lực trong vòng hai giờ.

Nhưng đối với người đã trải qua hàng trăm cuộc chiến như Tiêu Chính Văn mà nói thì hai giờ là quá đủ!

“Hừ! Vũ khí cấp thánh thì đã sao?”

Trong đôi mắt đỏ tươi như máu của Dakra thoáng qua tia sáng độc ác!

Giây tiếp theo, ngay dưới chân Tiêu Chính Văn đột nhiên xuất hiện vô số cây mây và dây leo màu đỏ máu!

Trong nháy mắt, những cây mây và dây leo đỏ máu này quấn lấy hai chân Tiêu Chính Văn!

“Giết hắn!”

Thân hình Dakra lóe lên, hóa thành một cái bóng máu, vọt đến chỗ Tiêu Chính Văn.

“Dây leo máu của Dakra có tác dụng gây tê, cho dù là cường giả cảnh giới Thiên Thần bốn sao bị dây leo máu của ông ta quấn lấy cũng sẽ mất đi năng lực hoạt động!”

Vua Lion cười nhạo, giọng nói hết sức lạnh lùng!

Mặc dù ban nãy cụ ta không biết Tiêu Chính Văn đã làm thế nào để ngăn cản đòn công kích của cả bốn người họ, nhưng thủ đoạn của cường giả cảnh giới Thiên Thần hai sao có rất nhiều, một tên mới bước vào cảnh giới Thiên Thần một sao như Tiêu Chính Văn sao có thể đoán biết được chứ?

Mỗi một cường giả cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao đều có một đòn hiểm đặc biệt, hơn nữa, thủ đoạn và con át chủ bài cũng rất nhiều!

Trông thấy bóng máu bay đầy trời, Tiêu Chính Văn không khỏi cau mày, đây là thuật phân thân vô hạn mà Thiên Sơn Thư Lục có ghi chép!

Nhìn bên ngoài, đó chỉ là một mảng bóng máu cực lớn, nhưng đối phương lại giấu thân phận thật sự của mình trong đó!

Đây là một loại ảo thuật cao cấp, cũng là một đòn hiểm vô cùng mạnh mẽ!

Đối phó với cú đánh này chỉ có một cơ hội, nếu không thể đâm trúng đối phương ngay lập tức chỉ bằng một đòn thì hậu quả thật sự khó mà tưởng nổi!

Thấy bóng máu đầy trời cách Tiêu Chính Văn càng lúc càng gần, Ahexangin và vua Arthur đứng bên cạnh bày ra vẻ mặt đang hóng chuyện vui!

Phân thân bóng máu của Dakra, ngay cả hai người họ còn thấy sợ hãi sâu sắc.

Huống hồ chỉ là một kẻ cảnh giới Thiên Thần một sao?

Nhưng bọn họ cười chưa bao lâu, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng nhìn thẳng bóng máu vô biên kia!

“Cút!”

Chỉ một chữ “cút” như mang theo sấm rền từ chín tầng trời cao, nổ ầm vang khắp chu vi chín mét xung quanh ngay lập tức!

Thậm chí ngay cả không gian trong trời đất này cũng xuất hiện vài vết rách!

“Ầm!”

Bóng máu đầy trời trước mắt Tiêu Chính Văn bỗng tan biến không chút dấu vết!

Còn Dakra cũng bị một áp lực vô hình của đất trời đánh bay ngược về!

Đám cây mây và dây leo màu máu cũng gãy thành vô số mảnh nhỏ, lũ lượt tan biến!

Nụ cười trên mặt Ahexangin cứng đờ!

Chỉ một chữ cút mà đã phá vỡ tuyệt chiêu của Dakra ư?

Những người đứng dưới xem cuộc chiến cũng kinh hồn khiếp đảm!

Đây mới chỉ là hiệp một thôi mà ác liệt đến mức độ này rồi à?

Tiếng rồng gào thét ban nãy của Tiêu Chính Văn cũng không phải sóng âm công kích đơn giản, mà là sóng trùng kích được ngưng tụ từ năng lượng mạnh mẽ của từ trường!

Mấy ngọn núi nhỏ và một khu rừng bên cạnh bỗng biến mất không dấu vết!

Thảo nào lại có người nói, một Thiên Thần có thể tàn sát cả ngàn dặm!

Đại chiến giữa các cường giả cảnh giới Thiên Thần nhất định sẽ hủy thiên diệt địa!

“Tiêu Chính Văn, xem ra bọn tôi đã xem thường cậu rồi! Cậu không phải là cảnh giới Thiên Thần một sao!”

Ahexangin là người đầu tiên hiểu ra!

Thiên Thần một sao tuyệt đối không thể chỉ dùng một tiếng rống giận là hóa giải được đòn công kích của Dakra, lại còn khiến Dakra bị thương nhẹ!

“Cái này có liên quan tới cảnh giới à? Ngược lại tôi còn thấy, da mặt mấy người rất dày!”

Tiêu Chính Văn cười khẩy.

“Hừ! Tiêu Chính Văn, cậu thật sự không phải người bình thường, đáng tiếc, kinh nghiệm thực chiến của cậu quá ít ỏi!”

Vừa nói, Ahexangin đột nhiên vung tay lên thanh giáo dài, bầu trời đột nhiên điên đảo lẫn lộn ngày đêm, muôn vàn ánh sao đột nhiên xuất hiện.

Cảnh tượng này khiến Tiêu Chính Văn cảm thấy khá tương đồng với đêm tối vô tận mà anh từng ngộ ra trên người ông lão Long tộc!

Chẳng qua, trận pháp của Ahexangin chẳng khác gì phiên bản kém cỏi hơn.

“Hôm nay, bản vương sẽ khiến cậu chết trong biển sao trời mênh mông này!”

Theo tiếng rống của Ahexangin, vô số ánh sao nháy mắt sa xuống, trong chốc lát đã ngưng tụ lại thành một cột sáng, bay thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

Thấy cảnh tượng này, ngay cả Andre cũng hoảng hốt!

Đây là tuyệt kỹ thành danh của Ahexangin, trong một lần chiến dịch, khi đại quân của Ahexangin sắp bại trận, bất chợt, ban ngày bỗng biến thành đêm tối, trên bầu trời xuất hiện vô số ngôi sao lấp lánh.

Trong nháy mắt, hệt như dải ngân hà sụp đổ, toàn bộ quân địch đều bị giết sạch!

Ầm!

Tiêu Chính Văn lập tức bị chìm ngập trong màn sáng ấy, tất cả mọi người đều kinh hãi không thôi!

Tiêu Chính Văn bị màn sáng phủ xuống như đột ngột bị giam cầm, không thể động đậy!

Vào thời khắc này, vua Arthur lại lần nữa giơ thanh kiếm dài lên, hào quang vô tận tỏa ra, vô cùng chói mắt!

Dưới màn đêm, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm khổng lồ cao hơn ngàn mét, trong phút chốc chém về phía đỉnh đầu Tiêu Chính Văn!

Bình Luận (0)
Comment