Chiến Thần Bất Bại

Chương 1459

Khi khí tức của cường giả Lý Tâm đó lan tỏa, khí tức của những cường giả của một số thế lực lớn khác cũng khóa chặt Từ Thiên Thuật gần như cùng một lúc !

Thậm chí ngay cả mấy cao thủ của Mỹ Lục cũng lần lượt nở những nụ cười nham hiểm!

Mười mấy luồng khí tức kinh khủng chèn ép tới, lúc này cả bầu trời đều bị mây đen che kín!

Bây giờ cho dù Từ Thiên Thuật đang ở trong thời kỳ hoàng kim cũng hoàn toàn không còn một tia hy vọng sống sót.

Đối diện với sự tấn công của mười mấy cường giả ngoài lãnh thổ, dù có mười Từ Thiên Thuật cũng chết chắc!

Rõ ràng, thế lực ở khắp mọi nơi cũng phải kiêng dè trước thế lực vùng ngoài lãnh thổ của Hoa Quốc.

Vì vậy, không ai muốn đắc tội với thế lực vùng ngoài lãnh thổ của Hoa Quốc để đi vào chỗ chết!

Chỉ có điều bên phía thế tục phải tiêu diệt hết!

Tuyệt đối không thể để cho bọn họ tạo ra một nền văn minh giả rồi từ đó công khai trước quần chúng!

Càng không thể để cảm giác về sự ưu việt chủng tộc của bọn họ cứ thế tiêu tan!

Chỉ khi kiểm soát được giới thế tục thì ở vùng ngoài lãnh thổ mới có được nguồn tài nguyên dồi dào, mới có thể có được lợi ích lớn hơn!

Lúc này, những người dân Hoa Quốc ở phía dưới khán đài cùng rơi vào trạng thái vô cùng tuyệt vọng!

Tình thế bây giờ đã rất rõ ràng, tất cả thế lực lớn đều đang nhắm vào Hoa Quốc!

Hơn nữa, bọn họ muốn tiêu diệt Hoa Quốc, đối diện với mười mấy cường giả ngoài lãnh thổ, sao Hoa Quốc có sức chống cự được đây?

Và lấy gì để chống cự?

Tuy rằng số người không sợ chết trong võ tông Hoa Quốc rất đông.

Nhưng ở trước mặt cường giả cảnh giới Thiên Thần, thậm chí ngay cường giả cảnh giới Thiên Vương đỉnh cao cũng chỉ như một con kiến, còn ai có thể cứu bọn họ chứ?

“Các người... các người đúng là không biết xấu hổ!”

Cuối cùng trưởng lão tông miếu thấy chướng mắt nên đứng dậy tức giận mắng đám người trên bục cao.

“Ha ha ha! Không biết xấu hổ ư? Chúng tôi đang bảo vệ nền văn minh, chúng tôi đang bảo vệ trật tự quốc tế, cho dù toàn bộ người dân Hoa Quốc có chết hết thì chúng tôi cũng không có tổn thất nào!”

“Ngược lại, đất đai của Hoa Quốc các người sẽ cung cấp nhiều không gian sinh sống cho người dân của chúng tôi!”

“Chẳng lẽ không đúng sao? Hơn nữa, chỉ dựa vào Hoa Quốc các người mà lại dám chống đối với Mỹ Lục của chúng tôi ư? Trong mắt chúng tôi, các người chỉ giống như một con kiến thôi!”

Nói xong, cường giả Mỹ Lục quay đầu nhìn về phía Từ Thiên Thuật, cười nhạo nói: “Tôi biết con trai của ông bây giờ đang ở trên khán đài, chẳng lẽ ông muốn thấy Từ Vĩnh Hạo bị băm thành thịt nát thật sao?”

“Nếu ông chịu nhận thua, chúng tôi không những không làm hại ông và con trai ông, mà còn bảo vệ cho sự an toàn của các người!”

“Học hỏi Trương Thế Phong mới là hành động sáng suốt! Mặc dù quỳ xuống sẽ rất nhục nhã, nhưng có thể giữ được mạng sống!”

Ngay khi cường giả Mỹ Lục kia vừa dứt lời, Kokura Nosuke cũng bước lên phía trước nói: “Đúng vậy, chỉ cần các người chịu nhận thua, chịu từ bỏ việc phản kháng, thì tất cả những người Hoa Quốc có mặt ở đây đều sẽ được tha!”

Từ Thiên Thuật vốn đang không cam lòng, lúc này đã bắt đầu do dự!

Nếu cứ đánh tiếp như vậy, cơ hội thắng của ông ta gần như bằng không.

Hơn nữa, không những bản thân ông ta sẽ chết mà ngay cả con trai ông ta cũng sẽ chết!

Thậm chí là cả gia đình ông ta, con cháu ông ta đều sẽ bị giết!

Nhưng chỉ cần ông ta chịu nhận thua, chịu để mặc cho những người này tàn sát người dân Hoa Quốc, thì ông ta có thể giữ được mạng sống của bản thân và cả nhà họ Từ!

Ngay lúc Từ Thiên Thuật khẽ cong đầu gối, trưởng lão miếu tông đột nhiên rống lên một tiếng: “Từ Thiên Thuật! Nếu ông dám quỳ xuống thì giới chính trị sẽ lập tức tiêu diệt cả nhà ông!”

“Ông phải biết rằng bây giờ ông đang đại diện cho võ tông của cả Hoa Quốc, một mình ông có thể quyết định sự sống chết của mấy tỷ người dân Hoa Quốc!”

“Ông có từng nghĩ chỉ cần ông quỳ xuống, Hoa Quốc sẽ lâm vào cảnh hoang tàn, máu chảy thành sông! Sẽ có bao nhiêu người dân Hoa Quốc phải chịu sự tàn sát và những thủ đoạn độc ác của bọn họ chưa?”

“Ông không sợ cuộc đời còn lại của ông bị mấy ngàn tỷ oan hồn này lấy mạng sao?”

Từ Thiên Thuật bị trưởng lão tông miếu mắng đến mức sắc mặt tái nhợt.

Một lúc lâu sau, Từ Thiên Thuật mới méo mặt nói: “Ông cho rằng tôi không muốn thắng à? Nhưng ông hãy nhìn xem! Mười mấy cao thủ ngoài lãnh thổ đều đang nhắm vào Hoa Quốc!”

“Ông bảo tôi đánh thắng họ bằng cách nào? Nếu ông không muốn chịu thua, được thôi, vậy ông đến nghênh chiến đi!”

Từ Thiên Thuật vừa dứt lời, sắc mặt của tất cả người dân Hoa Quốc ngay lập tức trở nên u ám!

Mặc dù không ai muốn thấy kết quả này, nhưng thực lực lại không cho phép bọn họ phản bác quá nhiều!

Ngay cả ba người Từ Thiên Thuật trở về từ vùng ngoài lãnh thổ cũng đã thua trong tay đối phương.

Những người bình thường không bao giờ đạt được cảnh giới Thiên Thần như bọn họ thì sao có thể chiến đấu với đối phương được đây?

“Chỉ cần các người có thể bảo đảm sự an toàn cho tôi, con trai tôi và cả người nhà họ Từ thì tôi đồng ý khoanh tay đứng nhìn!”

Từ Thiên Thuật lớn tiếng nói không chút che giấu.

Dứt lời, xung quanh lập tức vang lên những tràng cười ha hả.

“Hoa Quốc có thể tiêu diệt được rồi! Ha ha ha...”

Kokura Nosuke thậm chí còn ngửa mặt cười phá lên.

Hứa Thiên Chí ngơ ngác nhìn về phía đám người Từ Thiên Thuật.

Chẳng lẽ người mình vẫn luôn kính nể chính là loại người như vậy sao?

Chỉ vì sự ích kỷ của mình mà hoàn toàn mặc kệ sự sống chết của mấy tỷ dân Hoa Quốc?

Chỉ mong cả nhà mình được bình yên?

Không những Hứa Thiên Chí sững sờ, mà ngay cả tất cả mọi người của toàn bộ võ tông đều ngây ngốc!

Người này chính là tiền bối Hoa Quốc mà bọn họ vẫn luôn tự hào và khoe khoang với bên ngoài sao?

Đúng là quá vô liêm sỉ!

“Ha ha, Sớm biết như vậy, cần gì phải chết thêm một người? Haizz, không biết trời cao đất rộng thì đúng là ngu si dốt nát!”

Kokura Nosuke đưa tay vỗ vào mặt Từ Thiên Thuật, không khỏi lắc đầu nói: “Còn muốn rửa nhục nữa không? Hãy nghĩ đến con trai ông, nghĩ đến vợ ông, nghĩ đến đời sau của ông!”

“Haizz, Hoa Quốc thật ra đều là những kẻ hèn nhát như ông, cho nên, các người không chỉ bị sỉ nhục vào trăm năm trước, mà còn sau này… Hoa Quốc còn có người sống sao? Ha ha ha!”

Hosoda Shinsuke cười khẩy: “Mọi người đều nói Hoa Quốc là tổ tiên của cả thế giới, nhưng bây giờ nhìn lại, Hoa Quốc không xứng đáng, sau trận đại chiến lần trước Hoa Quốc nên bị xóa sổ hoàn toàn mới phải!”

“Được rồi, các vị, hãy theo kế hoạch trước đây của chúng ta tàn sát Hoa Quốc đi, dù già hay trẻ, phụ nữ hay trẻ em, tất cả đều phải giết sạch!”

Trong ánh mắt của Hosoda Shinsuke đột nhiên tỏa ra hai tia sáng sắc lạnh, hét lớn với giọng điệu tràn ngập sát khí.

“Từ Thiên Thuật! Ông… Ông dám trơ mắt nhìn bọn họ giết hại người dân Hoa Quốc chúng ta sao? Ông không xứng làm tiền bối võ tông của tôi! Ông…”

Lần này, ngay cả Đại trưởng lão võ cũng tức đến mức phát run!

“Hừ! Người dân? Bọn họ là cái thá gì, một đàn kiến hôi mà thôi! Sao có thể so sánh với mạng sống của Từ Thiên Thuật tôi, sao có thể so sánh với mạng sống người nhà họ Từ của tôi chứ!”

“Chết? Dù sao sớm muộn gì bọn họ cũng phải chết!”

Nghe Từ Thiên Thuật nói vậy, toàn bộ người dân Hoa Quốc đều điên tiết, vô số người gào lên đòi chống lại nhà họ Từ!

Thậm chí có người còn đề nghị treo cổ cả nhà họ Trương của Thiên Sơn.

Mà ở biên giới Hoa Quốc, quân đội của một số quốc gia đang ùn ụt kéo đến chiến khu.

Vô số chiến hạm cũng xuất hiện dọc theo bờ biển Hoa Quốc!

Nhìn thấy mười mấy cường giả cảnh giới Thiên Thần từ vùng ngoài lãnh thổ trở về đã lần lượt đứng lên, sẵn sàng bắn phát súng đầu tiên cho trận chiến diệt quốc chống lại Hoa Quốc bất cứ lúc nào!

Lúc này, trưởng lão tông miếu sải bước chân nặng nề về phía sàn đấu.

Cho dù có chết, ông ta cũng tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn mấy tỷ người dân Hoa Quốc bị tàn sát!

“Đợi đã! Người dân của Hoa Quốc không thù không oán với các người, các người hành động như vậy, chẳng lẽ không sợ Hoa Quốc sẽ trả thù sao?”

Tần Vũ cũng đột ngột đứng lên, hét lên với mười mấy cường giả ngoài lãnh thổ.

“Trả thù? Ai sẽ trả thù? Cậu hả? Hay là hai con chó già này? Ha ha ha! Ngay cả Từ Thiên Thuật cũng chỉ có thể quỳ gối xin một tia hy vọng để sống sót, Hoa Quốc còn có ai nữa sao?”

Kokura Nosuke cười nhạt nói với vẻ mặt đầy mỉa mai.

“Hoa Quốc nhất định phải bị tiêu diệt, nếu các người dám nhiều lời, thì ngay cả những người Hoa Quốc có mặt ở đây cũng không cần thiết sống tiếp nữa!”

Hosoda Shinsuke tức giận lạnh lùng nói.

Tất cả mọi người có mặt ở đây và những người dân Hoa Quốc trước màn hình tivi đều nản lòng cúi đầu xuống!

Giờ phút này đã là thời khắc tối tăm nhất của Hoa Quốc, không có người nào của Hoa Quốc có thể chống lại các cường giả ngoài lãnh thổ!

Nhưng hai trăm ngàn quân Phá Long vẫn coi thường cái chết!

Tay bọn họ cầm súng thép, cho dù biết rõ đạn trong súng của mình không cách nào làm tổn thương đến các cường giả cảnh giới Thiên Thần.

Nhưng bọn họ thà chết cũng tuyệt đối sẽ không lùi bước!

Phía sau bọn họ là hàng chục triệu người dân Hoa Quốc!

Ở dưới chân bọn họ là mảnh đất nơi họ được sinh ra!

Hai mắt Từ Kiêu Long rưng rưng, siết chặt nắm đấm sắt, nói với những chiến sĩ phía sau: “Hôm nay, sẽ là cơ hội để chúng ta dù chết cũng phải báo đáp quốc gia ! Ai sợ thì bây giờ có thể bước ra khỏi hàng ngũ!”

Hơn trăm ngàn chiến sĩ nắm chặt súng thép với vẻ mặt trang nghiêm!

Bọn họ nhìn chằm chằm vào Từ Kiêu Long bằng ánh mắt tràn đầy vẻ kiên quyết, không chùn bước.

Liễu Thanh cũng chậm rãi rút kiếm ra, khoác lên mình chiếc chiến bào rồng xanh, bảo kiếm phản chiếu ánh mặt trời, tỏa ra tia sáng lạnh lẽo: “Quân Phá Long! Lên đường!”

Bình Luận (0)
Comment