Chiến Thần Bất Bại

Chương 1625

Chương 1625

“Phạch phạch phạch!”

 

Đúng vào lúc này, những tiếng vang lớn của máy bay trực thăng đột nhiên truyền tới, hơn hai mươi chiếc máy bay trực thăng quân dụng bay thẳng về phía sân bay.

 

Thậm chí khi máy bay vẫn còn chưa hạ cánh, một sĩ quan đeo hàm cấp tướng đã nhảy thẳng từ trên máy bay xuống rồi tiến vào trong sân bay.

 

Ông ta đi đến trước mặt Tiêu Chính Văn, đứng nghiêm mình kính lễ: “Báo cáo! Cảnh vệ quân Long Kinh – Tả Hàng Đồ kính chào vua Bắc Lương!”

 

Ầm!

 

Lý Thừa Vận sợ mất mật.

 

Lâm Mộng Mộng lại càng thêm ngây ngốc.

 

Sự xuất hiện của Giang Chấn Hoài đã đủ để gây chấn động!

 

Thế nhưng so với Tả Hàng Đồ của cảnh vệ quân Long Kinh thì vẫn còn kém một bậc.

 

Nhìn thấy Tả Hàng Đồ vô cùng cung kính và cả dáng vẻ nghiêm trang của ông ta, tất cả mọi người đều lập tức sững sờ.

 

Ông ta là thủ lĩnh nhiệm kỳ mới của cảnh vệ quân từ sau khi liên quân năm nước bao vây Long Kinh, địa vị ngang hàng với mấy chủ soái chiến khu như Từ Kiêu Long!

 

Dù là trên phạm vi cả nước thì cũng được xếp vào hàng ngũ của những nhân vật lớn hàng đầu.

 

Đừng nói là Lâm Mộng Mộng, dù gia chủ của nhà họ Lâm đích thân tới thì ngay cả tư cách xách giày cho ông ta cũng không có.

 

Nhìn thấy Tả Hàng Đồ, biểu cảm của Đông Phương Lăng cũng trở nên hoảng loạn.

 

Đông Phương Lăng có thể không quan tâm tới chủ tịch thành phố, nhưng vẫn rất kiêng dè nhân vật quan trọng của chiến khu.

 

Hắn chỉ là một cậu chủ của nhà họ Đông Phương mà thôi, ngay cả tư cách nói chuyện với Tả Hàng Đồ cũng không có!

 

Một khi người này ra tay thì tất cả bọn chúng chỉ còn đường chết!

 

Lúc này Lý Thừa Vận thật sự đã hoảng sợ, bởi vì dù Đông Phương Lăng muốn bảo vệ ông ta thì căn bản cũng bảo vệ không nổi!

 

Hơn nữa, Đông Phương Lăng sẽ không vì một nhân vật nhỏ bé giống như ông ta mà lật mặt với Tả Hàng Đồ.

 

Mãi tới lúc này, Lý Thừa Vận mới phản ứng lại, dù Tiêu Chính Văn có tụt dốc thêm nữa thì cũng không phải là người mà loại tiểu nhân như ông ta có thể tuỳ ý động vào!

 

“Cậu… cậu chủ Đông Phương, chuyện này… chuyện này phải làm sao đây?”

 

Mặt Lý Thừa Vận cắt không còn giọt máu, kéo lấy vạt áo của Đông Phương Lăng.

 

Thế nhưng lúc này, Đông Phương Lăng có thể nói gì được chứ?

 

Đối diện với Tả Hàng Đồ, hắn cũng chẳng biết nói gì để đáp trả!

 

“Ban nãy ai nói muốn đối đầu với vua Bắc Lương? Ai nói mình là trời ở nơi này! Ai nói muốn tịch thu hành lý của vua Bắc Lương, đứng ra đây!”

 

Tả Hàng Đồ chắp hai tay sau lưng, trừng mắt nghiêm nghị, gầm lên với đám người đang đứng xung quanh.

 

Phịch!

 

Lý Thừa Vận quỳ phịch xuống đất, cả người run lên bần bật.

 

“Tôi…tôi sai rồi, tôi…tôi không nên…”

 

“Không, ông không sai, ông chỉ đang nhắm vào tôi, ông chỉ đang sỉ nhục quân Phá Long, ông chỉ đang bôi nhọ tướng sĩ nơi tiền tuyến! Ông sai ở đâu cơ chứ?”

 

Tiêu Chính Văn cuối cùng cũng lên tiếng.

 

Thế nhưng lời này vừa mới thốt ra, không gian lập tức lặng ngắt như tờ!

 

Mỗi một tội trạng đều đủ để Lý Thừa Vận phải nhận lấy mấy chục loạt đạn bắn thẳng vào người!

 

“Sỉ nhục quân Phá Long ư?”

 

Mắt Tả Hàng Đồ lập tức đỏ bừng!

Bình Luận (0)
Comment