Chiến Thần Bất Bại

Chương 1767

Thế nhưng lúc này, nhìn vô số ánh chớp lập loè và tiếng sấm đùng đoàng trên nền trời, ai còn dám coi thường Tiêu Chính Văn nữa đây?

 

Hơn nữa, người đang bị hút vào trong biển sấm lại chính là Trương Đạo Linh – kẻ bất bại cả trăm năm nay!

 

Mãi sau khi năm phút trôi qua, Trương Đạo Linh mới thoi thóp rơi từ trên trời xuống.

 

Rầm một tiếng, tạo thành một cái hố lớn hình người ở trên mặt đất!

 

Lúc này, ngay cả sức để cử động một ngón tay Trương Đạo Linh cũng không còn, hơn nữa, cảnh giới của cụ ta đã tụt xuống thành long soái năm sao!

 

Trương Đạo Linh nằm sấp trên nền đất, không thể cử động giống như một con chó đã chết, mấy người ông Lư đều sợ tới mức mặt cắt không còn một giọt máu!

 

Đặc biệt là ông Lư, trước đây cụ ta đã chỉ thẳng vào mũi Tiêu Chính Văn mà chửi rủa!

 

Bây giờ, chỗ dựa vững chắc nhất của cụ ta là Trương Đạo Linh cũng đã sụp đổ, vậy đến lượt cụ ta thì sẽ có kết cục như thế nào, không cần đoán cũng có thể tưởng tượng ra được!

 

“Hừ, xem ra Hoa Quốc chúng ta lại mất đi một Thiên Vương long cấp năm sao nữa rồi! Có điều cậu Tiêu ngày càng khiến tôi không thể nhìn thấu được nữa!”

 

Tần Vũ nhìn về phía Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt sâu xa.

 

Bây giờ, trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Trương Đạo Linh đã phân rõ thắng bại!

 

Còn về việc có giết Trương Đạo Linh hay không thì còn phụ thuộc vào tâm trạng của Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này, Trương Đạo Linh vô cùng hối hận nhìn Tiêu Chính Văn đang chậm rãi bước về phía mình!

 

Thế nhưng sự việc tới nước này rồi, bất luận cụ ta có nói gì thì cũng đã quá muộn!

 

“Đối với Hoa Quốc mà nói, Trương Đạo Linh chết đi chưa chắc đã là chuyện xấu, thế nhưng thực lực của chủ thượng lại tiến bộ thêm một bậc, tôi nghĩ chủ thượng là người duy nhất có thể trở thành cường giả Thiên Thần chỉ trong vòng hai năm!”

 

“Mất đi một Thiên Vương long cấp năm sao nhưng lại tăng thêm một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần, Hoa Quốc không hề lỗ!”

 

Độ Thiên Chân Nhân bình thản nói.

 

Tần Vũ cũng lặng lẽ gật đầu.

 

Quả thực như vậy, Trương Đạo Linh đã gần trăm tuổi, mà Tiêu Chính Văn thì mới có bao nhiêu?

 

Anh chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà thôi, so với Trương Đạo Linh, tiền đồ của Tiêu Chính Văn còn khó đoán định hơn nhiều!

 

“Hừ! Tiền bối Trương, thật ra ban nãy tôi cũng đã nhắc nhở ông rồi, chủ thượng của chúng tôi không hề đơn giản giống như ông tưởng tượng đâu!”

 

Nhìn Trương Đạo Linh nằm sấp thoi thóp trên nền đất, Độ Thiên Chân Nhân không khỏi cúi đầu hổ thẹn nói.

 

Dù gì Trương Đạo Linh cũng có ơn rất lớn đối với cụ ta.

 

Thế nhưng lúc này, Độ Thiên Chân Nhân lại không dám cầu xin cho Trương Đạo Linh, vậy nên trong lòng mới cảm thấy áy náy!

 

Không có Trương Đạo Linh, Độ Thiên Chân Nhân vĩnh viễn không thể lĩnh hội được Kiếm Cảnh, không có Trương Đạo Linh thì Độ Thiên Chân Nhân cũng không thể từ cảnh giới chủ soái đột phá lên cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao chỉ trong vòng hai mươi năm ngắn ngủi!

 

Mặc dù tất cả những thành quả sau này đều dựa vào sự nỗ lực của bản thân Độ Thiên Chân Nhân.

Bình Luận (0)
Comment