Chiến Thần Bất Bại

Chương 2368

Nếu như không có sự bảo hộ mạnh mẽ của Mễ Quốc thì quốc gia này đã không còn tồn tại từ mấy chục năm trước!

 

Thế nhưng nếu như để cho Hoa Quốc ngồi lên vị trí bá chủ thì họ sẽ còn bảo vệ cho quốc gia từng cướp đoạt đẫm máu lãnh thổ và người dân của nước khác hay sao?

 

Đáp án nhất định là không, tới lúc đó, cả dân tộc Judah sẽ lại bị cả thế giới treo cổ thêm lần nữa!

 

“Ellers, chúng tôi có thể hiểu được tâm trạng của ông, thế nhưng ông đã từng nghĩ chúng ta căn bản không tìm ra được một cao thủ ở cảnh giới Thiên Thần nào có thể đối chọi được với Tiêu Chính Văn!”

 

“Hơn nữa, theo như những gì ông nói, nếu như những người Đệ An muốn giúp chúng ta thì bọn họ đã ra tay từ lâu rồi, tại sao tới khi đội tàu của Hoa Quốc tiến tới bờ biển phía Tây mà họ vẫn còn chưa ra tay?”

 

“Lẽ nào chúng ta lại sử dụng vũ khí hạt nhân để đối phó với Tiêu Chính Văn ngay trên lãnh thổ của mình hay sao?”

 

Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người trong phòng hội nghị đều rơi vào trầm mặc.

 

“Dù là như vậy, chúng ta cũng phải chuẩn bị thật kỹ trước, nếu như không thể giảng hoà, vậy thì chỉ có thể đánh! Sử dụng vũ khí hạt nhân trên lãnh thổ của mình thì đã sao?”

 

“Không phải chúng ta đã thông báo cho tất cả người Judah trốn vào trong hầm đất rồi ư?”

 

Ellers lạnh lùng hừ một tiếng rồi tiếp tục nói.

 

Ngoại trừ người Judah ra thì ở trong mắt bọn họ, những người khác căn bản không được coi là người, chỉ có thể coi là công cụ của bọn họ mà thôi!

 

Mấy tiếng đồng hồ sau, trên không toà cao ốc đột nhiên xuất hiện một luồng sáng sao vô cùng chói mắt.

 

Mà bên dưới luồng sáng sao đó, một người đàn ông tóc dài đang tiến đến từ trên không trung.

 

Nhìn thấy bóng dáng của người đàn ông đó, tất cả mọi người đều cùng nhau nín thở!

 

“Tiêu Chính Văn? Chào mừng đến với Mễ Quốc, có lẽ chúng ta có thể ngồi xuống bàn bạc, hoặc mọi chuyện vẫn chưa đến bước đường phải điều động quân đội đúng không?”

 

Ellers bình tĩnh nói.

 

Hàng nghìn nòng bắn vũ khí hạt nhân đã cho ông ta đủ sự tự tin như vậy.

 

Dù ngọc thạch có bị đốt cháy hết thì Mễ Quốc cũng tuyệt đối không để cho một mình Tiêu Chính Văn đàn áp tới mức không ngẩng đầu lên nổi.

 

Chỉ là ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Chính Văn liếc nhìn Ellers, lạnh lùng cười nói: “Bàn bạc? Mấy người không xứng để nói chuyện với tôi, mấy người buộc phải chết hết! Không một ai được phép sống sót!”

 

Cái gì?

 

Ellers nghiến răng, lạnh lùng cười nói: “Tiêu Chính Văn, cậu phải nghĩ cho kỹ vào, bên trong lãnh thổ của Mễ Quốc chúng tôi, hàng nghìn nòng bắn vũ khí hạt nhân đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ mệnh lệnh!”

 

“Chỉ cần tôi ra lệnh một tiếng thì cậu sẽ không có khả năng sống sót trở về nữa đâu!”

 

Ellers lạnh lùng uy hiếp.

 

Ellers không tin Tiêu Chính sẽ liều chết một phen với Mễ Quốc, dù sao bây giờ Tiêu Chính Văn cũng đã đứng trên đỉnh cao của toàn thế giới.

Bình Luận (0)
Comment