Chiến Thần Bất Bại

Chương 238

Đinh Đang vừa xuống xe, bao nhiêu âm thanh ồn ào ập vào mặt, dòng người nhốn nháo rộn ràng chiếm hết tầm mắt. Người người trang phục đủ màu đi đầy đường, cảnh tượng quen thuộc khiến nàng bình tĩnh lại.

Đây là quê nhà của nàng, Minh Tân thị thuộc Khải Đông tinh. Minh Tân thị là thành thị phồn hoa nhất, cũng là trung tâm thương nghiệp quantrọng nhất của Khải Đông tinh. Nơi đây người ở dày đặc, thương đội lui tới liên miên, hàng hóa vô cùng đa dạng hấp dẫn. Điều này có quan hệ trực tiếp đến vị thế của Khải Đông tinh. Vốn dĩ chỉ là một tinh cầu phổ thông thuộc Nam Thiên Tứ Thập Nhị Túc, nhưng nó lại có rất nhiều tinh môn liên thông tới sáu tinh tọa khác.

Với điều kiện ấy, nó trở thành điểm tụ tập của nhiều con đường buôn bán.

Đinh Đang đã quá quen thuộc với nơi này. Một chiếc xe, thế là biến mất trong biển người.Nàng vô cùng cẩn thận, đi ngoài đường luôn duy trì cảnh giác xem có ai theo đuôi mình hay không. Hắc HồnMã luôn là mục tiêu của rất nhiều thợ săn tự do. Với hệ thống tình báo vô cùng mạnh của Hắc Hồn, Hắc Hồn Mã biết rất nhiều bí mật. Bắt được một Hắc Hồn Mã, rồi từ miệng hắn ép ra nhiều bí mật là ham mê của rất nhiều thợ săn tự do.

Thế giới này hỗn loạn tàn bạo như thế, nên chỉ cần hơi vô ý sẽ lập tức rơi vào nguy hiểm. Nhiều Hắc Hồn Mã nàng biết đã chết, vì trở thành con mồi của người khác. Mà không lâu trước đây, nàng mới vừa thăng đẳng cấp lên mức bạch ngân. Giá trị bản thân tăng lên, cũng đồng nghĩa sức mê hoặc đối với đám thợ săn tự do càng lớn.Đường phố làm từ thanh gạch rất hẹp, chỉ đủ ba người đi song song, những con hẻm sâu thẳm có thể nhìn thấy rất nhiều nhà cửa treo chuông gió phát ra tiếng tinh tang dễ nghe. Các căn phòng mặt tiền đường đều có chậu hoa. Khí hậu ở Minh Tân thị ôn hòa, bốn mùa như xuân, nên nơi đây trở thành thành thị của hoa tươi. Những bông hoa rực rỡ khiến những con hẻm nhỏ xanh xanh u tĩnh có thêm mấy phần thanh thoát, không khí lãng đãng hương thơm, trên mặt Đinh Đang không khỏi lộ ra một tia mỉm cười.

Nàng bất động thanh sắc liếc qua một chậu hoa. Trong chậu hoa chôn nửa cái gương do nàng bỏ vào. Trong gương là cảnh lối vào ngõ nhỏ, nếucó người theo dõi, nàng không cần phải quay đầu lại cũng biết.

Phía sau không có ai.

Nàng vẫn cẩn thận đi một vòng lớn, mới đến trước cửa nhà. truyện được lấy tại truyenggg.com

Nàng mở cửa, đẩy cửa đi vào.

"Ai đó?" trong phòng truyền ra tiếng một thiếu nữ.

"Là ta!" Đinh Đang nhẹ nhõm, bước chân nhẹ nhàng hẳn, chỉ lắc mình một cái đã xuyên qua cả viện, xuất hiện trước một gian phòng."A, Đinh Đang về rồi!" tiếng thiếu nữ hân hoan. Nàng và Đinh Đang giống nhau như đúc, là song sinh, nhưng sắc mặt tái nhợt, tóc cũng không ngắn như Đinh Đang mà dài phủ vai. Nàng mặc quần áo ở nhà, trong tay cầm một quyển sách, trông rất nhã nhặn lịch thiệp.

Đinh Đang cướp lấy quyển sách trên tay nàng: "Đã bảo không được xem sách, thân thể đã không tốt, không nên làm tổn thương đầu óc."

"Chỉ tiêu khiển thôi, ở nhà buồn quá." Tỳ Ba lè lưỡi.

Đinh Đang đau xót trong lòng. Tỳ Ba từ nhỏ đã bệnh, từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ mấy lần phải theo nàng đi lẩn tránh, thì chưa từng ra khỏi cửa.Thú tiêu khiển duy nhất cũng chỉ có đọc sách. Sách trong nhà chồng chất như núi, bốn vách tường đều là giá sách.

Đinh Đang đành hạ giọng: "Phải chú ý nghỉ ngơi nữa."

"Ừ, muội biết." Tỳ Ba nghe lời.

Đinh Đang thấy trên bàn có táo, liền lấy một quả, lau lau mấy cái lên áo rồi đưa lên miệng.

Tỳ Ba kinh hãi: "Táo chưa rửa!"Đinh Đang nhai táo, vừa nhai vừa nhồm nhoàm nói: "Không, không, rất sạch mà…"

Bỗng nhiên nàng ngừng nhai, mặt biến sắc, bỏ trái táo trong tay, chụp lấy Tỳ Ba vọt tới cửa sổ, khẽ đẩy nhẹ ra một khe nhỏ, liền nhìn thấy mấy người khả nghi đang qua lại bên ngoài.

Đinh Đang lạnh lùng, không chút do dự bước tới một giá sách, cũng không biết ở chỗ nào ấn một cái. Giá sách trượt sang một bên, lộ ra một đường hầm. Đinh Đang ôm Tỳ Ba đi vào trong hầm, giá sách sau lưng khép lại.Một chốc sau, cửa viện vỡ toang.

Mấy võ giả xông thẳng vào phòng, nhìn lướt xung quanh nhưng không thấy ai, người nào cũng sầm mặt.

Một người ngồi xổm xuống, nhặt trái táo bị cắn dở: "Mới vừa đi, lục soát đi! Có đường hầm!"

Những người khác lập tức tản ra, đánh vào những giá sách.

Mấy phút sau, sáu đường hầm hiện ra.Sắc mặt ai nấy cực kém.

Không ai có thể nghĩ Đinh Đang lại bố trí đến sáu cái đường hầm trong nhà.

Mọi người nhìn tên cầm đầu, đi lối nào đây?

Tên cầm đầu tái mặt, hắn hao tốn tâm cơ thiết lập bao nhiêu bố trí, không ngờ…

Nữ nhân này, thực là giảo hoạt!*

Đinh Đang đi trong thông đạo, tự nhiên nhìn xung quanh, không có kẻ nào khả nghi. Vừa lúc một chiếc xe ngựa đi tới, nàng liền ôm Tỳ Ba nhảy vào trong xe.

Trong xe không một bóng người.

Nửa giờ sau, Đinh Đang và Tỳ Ba xuất hiện trong một cỗ xe đi đường dài. Loại xe này không xa hoa, nhưng được cái rộng rãi, hai người bao lấy một gian."Xe chúng tôi đang đến chòm sao Sơn Án thuộc Sơn Lam tinh, khoảng chín mươi hai giờ sau sẽ tới.Chúc mọi người hành trình vui vẻ!"

Thanh âm sung mãn vang lên khắp mọi ngóc ngách trong xe.

Tỳ Ba khẽ than: "Tiếc quá, nhiều cuốn sách ta còn chưa đọc."

Đinh Đang áy náy: "Xem ra chúng ta đã bị theo dõi từ sớm, ta bất cẩn quá."

Tỳ Ba lắc đầu: "Đinh Đang vừa khổ cực vừa nguy hiểm, là muội đã liên lụy Đinh Đang." Rồi lập tức giả vờ thoải mái: "Hì hì, lại cần dời nhà mớirồi, nhà mới ở đâu? Sơn Lam tinh hả?"

"Không." Đinh Đang lắc đầu, cười khổ: "Ở thànhTam Hồn."

"Hồn Khu?" Tỳ Ba bất ngờ, nàng biết rõ Đinh Đang không thích Hồn Khu.

Đinh Đang nhấc chân, tiện tay lấy đại một trái trong đĩa trái cây trên bàn, không chút giữ ý nhai rau ráu: "Lần này ngã đau, bị người ta bắt được!"

"A!" Tỳ Ba sợ hãi, mặt trắng bệch.Đinh Đang thấy sắc mặt Tỳ Ba thì giật mình, vội nói: "Đừng lo, ngươi xem ta bây giờ không phải vẫn rất tốt sao!"

Tỳ Ba vỗ vỗ ngực, thở ra, sẵng giọng: "Đừng có làm người ta sợ!"

Đinh Đang áy náy: "Quay về với chính nghĩa thôi, từ nay trở đi, ta có thêm một ông chủ. Cũng không hẳn là chuyện xấu, sau này có lẽ không cần phải bôn ba nữa."

"Ông chủ tỷ trông ra sao? Có tốt không?" Tỳ Ba mở to mắt hiếu kỳ. Nàng hiểu rõ tính Đinh Đang vô cùng ương ngạnh khó kềm, người muốn thuê nàng nhiều lắm nhưng không ai vừađược mắtnàng."Rất rộng rãi." Đinh Đang nhai ngấu nghiến, lúng búng trả lời: "Ừm, tuổi tác cũng cỡ chúng ta."

"A! Công tử nhà giàu!" Tỳ Ba mắt mở càng to, che miệng kêu lên: "Trời trời! Đinh Đang, không phải đây là loại người tỷ ghét nhất sao?"

"Khụ khụ khụ…" Đinh Đang mắc nghẹn, mắt muốn lồi hẳn ra.

"A, thực ra công tử nhà giàu cũng được mà." Tỳ Ba chớp chớp mắt nhìn Đinh Đang, miệng liến thoắng: "Đinh Đang sau này không cần phải phiêu bạt nữa…"Sau một lúc lâu, Đinh Đang mới lấy lại sức lực, trợn mắt: "Đừng có đoán mò!"

"Hì hì!" Tỳ Ba che miệng cười: "Đinh Đang thế này nhìn rất dễ thương nha!"

Đinh Đang bất đắc dĩ: "Đừng có lộn xộn!"

Lát sau, nàng nghiêm túc lại, mặt lộ vẻ suy tư, trầm ngâm nói: "Ông chủ đó là người kỳ quái nhất ta từng gặp. Tuổi cũng chỉ cỡ chúng ta thôi, nhưng thực lực lại vô cùng vô cùng mạnh! Tin tức mới nhất của Tiên Võ cho biết hắn vừa sáng chế ra một môn võ kỹvô song đó."Tỳ Ba giật mình, lắp bắp: "Võ kỹ…vô song?"

Nàng với Đinh Đang sống với nhau từ nhỏ, cùng phân tích xử lý rất nhiều tin tức, đương nhiên hiểu rõ võ kỹvô song là cái gì.

"Ừ!" Đinh Đang nghiêm túc: "Là Hỏa Liêm Quỷ Trảo, vừa được hiện trên Vô Song bảng."

"Hử, Hỏa Liêm Quỷ Trảo?" Tỳ Ba ngạc nhiên: "Không phải Quang Minh võ hội biết từ sớm rồi sao? Ta nhớ có một võ giả họ Nông được xưng là "Quỷ Trảo", sáng chế ra nó, võ kỹlục giai, đúng không?"Tỳ Ba nếu đã đọc qua sẽ không bao giờ quên, ưu điểm này Đinh Đang rất hâm mộ.

"Ừ, chính là nó!" Đinh Đang gật đầu: "Qua tay ông chủ nó biến thành võ kỹvô song, số thứ tự mười chín nghìn chín trăm tám mươi mốt."

"Tuy đứng cuối cùng, nhưng vẫn là võ kỹvô song." Tỳ Ba cảm thán: "Mang một môn võ kỹ phổ thông phát triển thành võ kỹvô song, thực là lợi hại!"

"Ừ, thủ hạ của hắn còn có một cơ giới sư cấp đại sư nữa!" Đinh Đang nói."Cơ giới sư cấp… đại sư!" Tỳ Ba ngây người, miệng há hốc, lát sau mới tỉnh lại, hai mắt tỏa sáng: "Là ai? A Đồ Nhĩ? Quan Chi Mặc? hay là Nhã Phạm?"

"Không phải!" Đinh Đang thấy biểu hiện Tỳ Ba, trong lòng khoái chí, thản nhiên đáp: "Là một nữ nhân tên Tái Lôi."

"Tái Lôi? Chưa từng nghe thấy." Tỳ Ba lắc đầu.

"Ừ, ta cũng vậy, nhưng chắc chắn là thật bởi vì ta đã trông thấy tác phẩm của cô ta. Thiên Không Hổ, đó là cơ quan võ giáp mạnh nhất ta từng thấy! Cô ta kết hợp cơ quan võ giáp với võ hồn, sáng chế ra mộtloại cơ quan võ giáp hoàn toàn mới." Đinh Đang kể.

"Oa, nghe có vẻ rất lợi hại nha!" Tỳ Ba chớp chớp mắt.

Đinh Đang có chút bất đắc dĩ, Tỳ Ba đọc nhiều sách nên đối với các đại sư luôn có một loại bản năng sùng bái.

"Dù sao đến lúc nhìn thấy ông chủ muội sẽ biết. Một người rất khó mô tả, lắm lúc ta cũng thấy hồ đồ, không hiểu hắn tạo ra cơ nghiệp lớn như vậy bằng cách nào." Đinh Đang lắc đầu: "Lần này kiếm được Kim Tinh huyết nhưng đáng tiếc chưa kịp đưa cho ngươi dùng, xem ra phải đến thànhTam Hồn ngươi hẵn dùng, xem xem thế nào.""Ừm!" Tỳ Ba đáp ứng.

Nàng hiểu rõ, hiệu quả của Kim Tinh huyết đối với mình rất ít, cũng đã sớm nói với Đinh Đang rồi.Nhưng Đinh Đang đối với chuyện này rất cố chấp, nàng cũng không làm Đinh Đang đổi ý được.Nàng biết, đối với Đinh Đang, đây luôn là chuyện quan trọng nhất.

Đại khái, đây chính là cái gọi là sống nương tựa lẫn nhau đi.

Tỳ Ba nở nụ cười ấm áp.

Bình Luận (0)
Comment