Chiến Thần Bất Bại

Chương 2446

Cũng là nguyên nhân này, tuy loại trận pháp này có uy lực vô cùng, nhưng tu luyện lại cực kỳ phức tạp!

 

Không phải ai cũng có thể luyện thành được.

 

Cho dù là nhà họ Chu, cũng từ trăm năm trước, đã sớm không còn ai có thể truyền thừa thuật bí mật này nữa.

 

Không chỉ là năm đại danh sơn hiểu rõ trong lòng, ngay cả nhiều tông môn và thế gia cũng biết rõ mồn một.

 

Nếu không, nhà họ Chu cũng sẽ không một mực khiêm tốn như vậy!

 

“Sao thế, chẳng lẽ tông chủ Thừa cũng nghi ngờ năng lực của tôi à?”

 

Từ Hạc Minh híp mắt lại, lạnh giọng chất vấn.

 

“Ai!”

 

Tông chủ của Thiên Thanh Tông khẽ thở dài.

 

Đến bây giờ, ai mà chẳng biết ý đồ trong đó.

 

Người Thiên Sơn đang trách người nhà họ Chu đã giết chết người kế thừa, lúc này mới chủ động lên đài khiêu khích!

 

“Theo tôi thấy, trái lại nhà họ Chu có thể thử mà, hơn nữa, đấu võ không phải vốn có ý hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ sao, gia chủ Chu, ông nói xem?”

 

Trương Lăng Phong bên cạnh vẫn luôn không mở miệng, đột nhiên lên tiếng nói.

 

Sau khi nghe Trương Lăng Phong nói, trong lòng Chu Hạo Nhiên không khỏi chùng xuống.

 

Thái độ của Trương Lăng Phong, nói lên rằng nhà họ Trương của Thiên Sơn cũng có ý nhằm vào nhà họ Chu.

 

Có thể nói, hai bố con họ hôm nay sẽ chết chắc.

 

“Hừ, không phải các người ức hiếp hai bố con chúng tôi ít người yếu thế sao? Cùng lắm thì chết thôi!”

 

Chu Lâm Lâm quả thực đang giận bố mình bị người ta không ngừng ức hiếp, lạnh giọng nói.

 

Từ khi đến chân núi Thiên Sơn, Chu Lâm Lâm đã không còn ôm một tia ảo tưởng sống sót nào nữa.

 

Dù sao cũng là đường chết, cần gì phải nuốt giận chịu đựng?

 

Nghĩ đến đây, Chu Lâm Lâm bước lên võ đài.

 

“Cô gái, cô nói vậy cũng không đúng, đại hội võ lâm vốn là nơi mọi người trao đổi lẫn nhau, lúc trước, nhà họ Chu không đến tham gia, chúng tôi cũng học hỏi lẫn nhau như vậy!”

 

Đàm Hồng cười nhạt nói.

 

“Học hỏi lẫn nhau? Anh gọi đây là học hỏi lẫn nhau sao? Một người cảnh giới Thiên Thần, khiêu chiến tôi, một người cảnh giới Thiên Vương bốn sao, học hỏi lẫn nhau kiểu gì? Chi bằng nói là các người muốn mượn cớ giết người, báo thù cho đồ đệ điên cuồng của Thiên Sơn các người mà thôi!

 

Chu Lâm Lâm nói thẳng ra suy nghĩ chân thực trong lòng người Thiên Sơn, không hề trốn tránh.

 

“To gan!”

 

“Không biết xấu hổ!”

 

Mọi người Thiên Sơn nghe Chu Lâm Lâm nói vậy, rối rít đập bàn đứng dậy.

 

Cho dù lời Chu Lâm Lâm nói đều là sự thật, mọi người ở đây đều hiểu rõ trong lòng.

 

Nhưng có vài lời, nếu như nói rõ ra, sẽ làm tổn hại đến danh dự của Thiên Sơn!

 

Đàm Hồng khoát tay, tỏ ý mọi người của Thiên Sơn yên tĩnh lại, sau đó cười nhạt nói: “Chu Lâm Lâm, đấu võ học hỏi lẫn nhau không phụ thuộc vào cảnh giới, chỉ có so chiêu cùng cao thủ, mới có thể có được, đây là điều mà người tập võ chúng ta đều rõ!”

 

“Hơn nữa, tôi cũng chỉ muốn lĩnh giáo tuyệt chiêu của nhà họ Chu, không hề có ý nhằm vào ai!”

 

“Nếu Thiên Sơn chúng tôi quả thật muốn giết cô báo thù, còn cần mời người nhà họ Chu các người đến sao? Tùy tiện sai vài đệ tử, đã có thể khiến nhà họ Chu các người, biến mất khỏi đời này một cách yên lặng không một tiếng động rồi!”

 

Chu Lâm Lâm cắn chặt răng, lạnh lùng nhìn về phía Đàm Hồng nói: “Hừ, người của Thiên Sơn các ông, quả nhiên đều là ngụy quân tử đạo mạo nghiêm trang! Đến tận hôm nay, vẫn không dám thừa nhận suy nghĩ xấu xa trong lòng mình!”

Bình Luận (0)
Comment