Chiến Thần Bất Bại

Chương 2498

Ngoài một vài nhân vật cốt lõi ra, những người khác đều không được coi là đệ tử của Thiên Sơn!

 

Nhưng những người phía sau Ngô Lân lại khác, hầu hết trong số bọn họ chẳng mấy chốc sẽ bước vào các đại danh sơn và trở thành đệ tử trong môn phái!

 

Sao Trần Hân có thể hiểu được sự chênh lệch này?

 

“Hừ! Anh ta có gì đặc biệt hơn người chứ, không phải chỉ từng học vài cú đá chân thôi sao? Mình không thể không thừa nhận rằng anh ta có chút thực lực, nhưng cũng phải xem là so sánh với ai chứ?”

 

“Trần Hân, đã đến lúc này rồi cậu đừng tranh biện giúp anh ta nữa, hãy xem lại người đứng trước mặt cậu là ai! Có ai không phải là nhân tài kiệt xuất?”

 

“Bọn họ tượng trưng cho năm đại danh sơn và thứ mà bọn họ đại diện là đấng tối cao trong giới kinh doanh của Hoa Quốc! Một ông chủ tiệm ngọc nho nhỏ lại dám trêu chọc họ”.

 

“Cậu nói cho mình biết, anh ta dám ra tay với ai nào! Lý Tiểu Phi sao? Anh ta là cái thá gì!”

 

“Hơn nữa, mình đã nói cho cậu biết từ trước rồi, các mối quan hệ rất quan trọng, dù bản lĩnh của cậu tài giỏi thì sao chứ? Cậu dám thách thức người trong giới của bọn mình sao?”

 

Từ Thanh Thanh vừa nói, vừa khinh thường liếc Tiêu Chính Văn.

 

Dù trước đây Tiêu Chính Văn đã giết chết vệ sĩ mà Thiên Sơn phái đến nhà họ Lý, nhưng thế thì đã sao?

 

Hôm nay, cô ta dựa vào Ngô Lân và hơn chục đệ tử tương lai trong môn phái của năm đại danh sơn.

 

Chỉ dựa vào thân phận và lai lịch của đám đông thì có ai dám ra tay với bọn họ?

 

“Tôi không tin, dù anh có lợi hại hơn thì có thể dựa vào sức của một mình để đối đầu với cả võ tông được sao? Nể mặt Hân Hân, tôi sẽ cho anh một cơ hội quỳ xuống xin lỗi, nếu không, tôi sẽ khiến cho cả nhà anh sống không bằng chết!”

 

Từ Thanh Thanh hét lên với Tiêu Chính Văn với vẻ mặt vô cùng dữ tợn.

 

Ngô Lân cười khẩy, rồi hờ hững nói: “Nếu cô ấy bảo anh quỳ thì quỳ đi! Tôi không muốn giết anh, với thực lực cảnh giới Thiên Thần của tôi, giết một người bình thường sẽ làm vấy bẩn bàn tay của tôi!”

 

Nhưng hắn chưa dứt lời, giọng nói lạnh lùng của một cô gái vang lên phía sau hắn.

 

“Nhà họ Ngô ghê gớm lắm sao? Đệ tử trong môn phái của năm đại danh sơn đặc biệt giỏi hơn người à?”

 

“Đám chó mèo các người cao ngạo như thế từ bao giờ vậy?”

 

Giọng nói vừa dứt, một bóng dáng xinh đẹp đã xuất hiện trước mặt Ngô Lân.

 

Người đi đến trong một bộ váy dài trắng như tuyết, mái tóc dài đen nhánh xõa xuống thắt lưng, nhưng trên khuôn mặt vô cùng xinh đẹp đó lại mang theo vẻ giận dữ!

 

Thời điểm Tiêu Chính Văn đi ra khỏi tiệm ngọc, Đông Phương Tuyết Ngưng đã nhận ra Tiêu Chính Văn!

 

Không biết đã bao nhiêu lần, cô ta đã từng nghĩ đến việc phải dồn người đàn ông này vào chỗ chết!

 

Nhưng sau vài năm kinh nghiệm, nhất là khi linh khí trở về và Quốc Vận của Hoa Quốc trở nên thịnh vượng, cô ta càng cảm nhận được sự vĩ đại của người đàn ông này!

 

Từ đó, những ân oán riêng của mọi người, cũng dần dần bị cô ta xem nhẹ.

Đặc biệt là cuộc chiến với cường giả ngoài vùng lãnh thổ, Tiêu Chính Văn không những bảo vệ được thể diện cho Hoa Quốc mà còn bảo vệ được người dân của cả Hoa Quốc!

Bình Luận (0)
Comment