Chiến Thần Bất Bại

Chương 2607

 

Địch Long chắp tay sau lưng, nhìn chủ tịch thành phố Giang Trung với vẻ kiêu ngạo.

 

Quách Bản Xương – chủ tịch thành phố Giang Trung bị hỏi cũng sửng sốt, nhưng sau đó lại lên tiếng giải thích: “Chính phủ? Tôi nghĩ hẳn là lệnh của Hắc Băng Đài chứ?”

 

“Nếu là lệnh của Hắc Băng Đài thì tôi muốn hỏi có thủ lệnh của tổng tư lệnh Tần không?”

 

Hả?

 

Địch Long lạnh lùng nhìn Quách Bản Xương, nghiến răng nói: “Hừ, ông đây không thuộc quyền quản lý của anh ta, bớt nhắc người này trước mặt tôi đi”.

 

“Còn nữa, tôi khuyên ông một câu, bây giờ Hắc Băng Đài không phải là thiên hạ của một mình Tần Vũ, đại diện của võ tông cũng có một ghế”.

 

“Đừng cứ ôm đùi Tần Vũ không buông, sẽ mang đến tai họa cho ông đấy. Hơn nữa ông vẫn không có tư cách nói chuyện trước mặt tôi”.

 

Vừa nghe thế ngay cả Quách Bản Xương cũng sửng sốt.

 

Những gì Địch Long nói không sai, bây giờ Hắc Băng Đài đã chia thành hai phe.

 

Một bên là nhân viên cũ, vẫn làm công việc thu thập tình báo và bảo vệ Hoa Quốc.

 

Còn một bên là nhân viên võ tông, đứng đầu là Vương Quốc Xương.

 

Có thể nói đám người này vô cùng tàn nhẫn như một máy khuấy, khuấy đi khuấy lại trong nội bộ Hoa Quốc.

 

Nhưng dù như thế quan chức giới chính trị vẫn không thể làm gì được họ.

 

Dù sao chức vị ở Hắc Băng Đài vẫn luôn là chức tam cấp, huống gì chức vụ của Địch Long vốn dĩ đã cao hơn ông ta ba bậc.

 

“Anh này, lúc tập đoàn Vy Nhan chúng tôi ký hợp đồng với mấy công ty dược phẩm quy mô lớn ở nước ngoài thì chính phủ quốc gia cũng biết, hơn nữa dù tập đoàn Vy Nhan giao quyền cung cấp dược phẩm ra thì mấy công ty nước ngoài đó cũng sẽ không đồng ý”.

 

“Hơn nữa chúng tôi không làm đứt mạch hoạt động kinh doanh, vật phẩm y tế mà chúng tôi xuất khẩu vẫn là lựa chọn hàng đầu trong một trăm doanh nghiệp lớn của các nước, không phải chỉ có công ty chúng tôi có quyền xuất khẩu”.

 

Khương Vy Nhan tiến lên một bước ngay thẳng giải thích.

 

Từ những lời đối phương vừa nói đã không khó để nhận ra rằng chắc chắn họ có chuẩn bị sẵn mọi thứ trước khi đến.

 

Thế nên Khương Vy Nhan mới ra hiệu cho Lãnh Kế Hồng lùi sang bên cạnh để mình thương lượng với đối phương.

 

“Hừ, có lũng đoạn hay không hình như không phải do các cô quyết định, chính phủ dĩ nhiên sẽ có tiêu chuẩn đánh giá của chính phủ”.

 

Địch Long cười khẩy nói.

 

“Anh này, chúng ta thẳng thắn một chút đi, đừng vòng vo thế nữa”.

 

Khương Vy Nhan thay đổi sắc mặt, lạnh lùng hỏi.

 

Thấy Khương Vy Nhan có thái độ cứng rắn như thế, A Hải bên cạnh bước đến nói: “Không ngại nói thẳng cho các cô biết, hợp đồng trong tay các cô không giao cũng phải giao”.

 

“Ồ?”

 

Khương Vy Nhan liếc nhìn A Hải.

 

A Hải chắp hai tay sau lưng, đắc ý nói: “Chúng tôi là đại diện của năm đại danh sơn, càng đại diện cho võ tông đến tiếp nhận quyền ủy thác của các cô, sao nào, lẽ nào các cô có ý kiến?”

 

“Gì cơ? Năm đại danh sơn?”

 

Khương Vy Nhan cảm thấy lời nói của A Hải thật buồn cười.

Bình Luận (0)
Comment