Chiến Thần Bất Bại

Chương 297

Thiên Bảo Trai.

Tạ Quang Trung là đại quản sự của Thiên Bảo Trai đã phụ trách Thiên Bảo Trai ở Vĩnh Yên thành hơn 20 năm, trong 20 năm này, hắn luôn cẩn trọng siêng năng, không dám có một chút sơ sót nào.

Hắn trầm tĩnh nghe thủ hạ báo cáo, chờ đến khi thủ hạ báo cáo một mạch xong xuôi, hắn thoáng trầm tư một lúc rồi mở miệng: "Ngươi nói bọn họ trong một ngày đã tiêu hết 15 ức?"

"Dạ!" Vị thủ hạ cung kính bẩm báo: "Hiện tại giới kinh doanh trong Vĩnh Yên thành đều điên hết cả rồi, Hoàng Kim Bí Bảo bị bọn họ mua 3 kiện, Bạch Ngân Bí Bảo có cấp độ 5.000 vạn, bọn họ mua 6 kiện, loại cấp bậc 2.000 vạn thì mua 10 kiện, mặt khác những bí bảo linh tinh bát nháo khác cũng hơn 10 kiện. Tổng cộng kim ngạch đạt tới 15 ức tinh tệ. Tất cả đều là bí bảo dùng cho chuyên gia huyết mạch sử dụng, gần như tất cả bí bảo trấn điếm chi bảo của các cửa hàng tại Vĩnh Yên thành trừ chúng ta ra đều bị quét sạch không còn một kiện."

Tạ Quang Trung lập tức phát hiện vấn đề trong những tin tức đó: "Ngươi nói toàn bộ 15 ức của bọn đều dùng để mua bí bảo dành cho chuyên gia huyết mạch sao?"

"Dạ!" Vị thủ hạ điều tra rất rõ ràng, cẩn thận nói: "Bên cạnh người này có dẫn theo một lão đầu, họ Phí, không có chút thanh danh nào, đã lăn lộn ở Vĩnh Yên thành vài thập niên nhưng vẫn là kẻ tầm thường không chút tên tuổi gì. Cũng không biết làm cách nào lừa dối Tinh công tử, rất được Tinh công tử tin cậy."

"Tinh công tử?"

Vị thủ hạ vội vàng nói: "Lai lịch của người này hết sức thần bí, trên mặt luôn mang một cái nặt nạ có hình tinh tinh, tuổi không lớn lắm, cho nên tất cả mọi người gọi hắn là Tinh công tử."

Tạ Quang Trung cười ha ha: "E rằng "tinh" đó là tinh tệ a."

"Đại nhân mắt sáng như đuốc! " Vị thủ hạ vội vàng vuốt đuôi một cái: "Bên cạnh Tinh công tử còn có một người tên là Đinh Đang. Là Hắc Hồn mã, cấp bậc Bạch Ngân, trước kia vẫn luôn độc hành, không biết đã bị người này thu về dưới trướng từ lúc nào."

"Không đơn giản." Vẻ mặt Tạ Quang Trung khẽ biến đổi: "Có thể mời chào Bạch Ngân Hắc Hồn mã, người này nhất định là một kẻ không hề đơn giản. Còn gã chuyên giá huyết mạch họ Phí kia, e rằng cũng không phải kẻ tầm thường. Người có thể bỏ ra 15 ức để xây dựng phòng thí nghiệm huyết mạch, cả Vĩnh Yên thành cũng không vượt quá 3 người, vị Tinh công tử này có dã tâm không nhỏ a."

"Đại nhân nói chí phải."

"Có manh mối gì về lai lịch của hắn không? " Tạ Quang Trung hỏi.

"Không có manh mối nào rõ ràng. " Vị thủ hạ do dự một chút rồi nói: "Chỉ có thể tra ra được, dường như vị Hắc Hồn mã dưới trướng hắn có vẻ hứng thú với chuyện xảy ra ở Sài Lang Tọa."

"Sài Lang Tọa? "Con ngươi trong mắt Tạ Quang Trung hơi co lại, tin tức mà hắn nắm trong tay so với người khác thì nhiều và rõ ràng hơn, hắn biết, lúc này có không biết bao nhiêu ánh mắt đang ngó về Sài Lang Tọa.

Hắc Hồn, Quang Minh Võ Hội, Minh tộc, tam đại thế lực vốn đang vô cùng ăn ý giữ nguyên thế cân bằng trong nhiều năm, rất có khả năng lần này Sài Lang Tọa sẽ trở thành chiến trường đấu sức của tam cự đầu.

Đấy là lần đầu tiên Minh tộc chủ động khơi mào, điều này làm người ta ngủi thấy có mùi vị không bình thường

Trong Hắc Hồn cũng có không ít trưởng lão đã bắt đầu rục rịch, chỉ trong một đêm, truyền thuyết về Nam Thập Tự tọa đã truyền khắp Hắc Hồn, hiển nhiên đang có người âm thầm khuấy động.

Còn Quang Minh Võ Hội tuy rằng vẫn chưa có động tác gì, nhưng khi tên Đường Thiên kia âm thầm tung ra một nhóm nhỏ quân đoàn, điều này khiến hai phe còn lại cảm thấy rất bất ngờ, khiến thế cục trở nên càng thêm phức tạp khó có thể phán đoán được.

Sài Lang Tọa chẳng qua chỉ là một góc hẻo lánh trên Thiên Lộ, nhưng bỗng nhiên lại trở thành trung tâm của cuộc đọ sức.

Những người nảy sinh hứng thú với Sài Lang Tọa chẳng có ai là tôm tép hay hạt gạo bé nhỏ cả.

Chỉ có những thế lực lớn hay những đại thế gia mới quan tâm tới tràng diện có ảnh hưởng rất lớn tới vận mệnh như thế này.

Lai lịch của vị Tinh công tử này không hề đơn giản!

Nhưng nghĩ lại, người có thể tiêu 15 ức trong một ngày sao có thể là người đơn giản được?

Ngay cả trong các đại gia tộc, đệ tử có quyền hạn tiêu một ngày 15 ức cũng phải là người có địa vị không nhỏ trong gia tộc. Nhưng Tạ Quang Trung lại có một lối suy nghĩ khác, các đại thế gia được hắn loại bỏ bởi các đại thế gia rất ít khi đi ra bên ngoài tìm mua bí bảo, bọn họ luôn có con đường riêng của mình, nếu có cần thì bọn họ cũng không bao giờ tới những tiểu điếm.

Chính vì vậy Tạ Quang Trung mới đưa ra phán đoán, ắt hẳn vị Tinh công tử này xuất thân từ một gia tộc mới phất có tài chính hùng hậu nhưng lại tích lũy chưa được bao lâu. Biểu hiện khí phách và hùng tâm mà Tinh công tử thể hiện ra cũng phù hợp với phong cách của những gia tộc mới nổi.

Chí tiến thủ mười phần, nhưng tính cẩn thận lại không đủ.

Những gia tộc như vậy không phải là rất hiếm mà hoàn toàn ngược lại, mấy năm gần đây số lượng lại rất nhiều.

Những gia tộc mới nổi này chính là loại khách hàng tốt nhất, bọn họ ra tay rất hào phóng, chỉ cần có thể thỏa mãn yêu cầu của bọn họ thì bọn họ sẽ chẳng so đo chuyện giá cả có tăng thêm một chút hay không.

Chẳng có thương hội nào lại không.thích loại khách hàng như vậy cả.

Khi đã suy nghĩ thông suốt, Tạ Quang Trung thuận miệng nói: "Tối ngày mốt tháng này có yến hội, phái người mang một phần thiếp mời cho Tinh công tử. Nhớ rõ, mang kim tạp (thẻ vàng) của bổn trai đi tặng coi như đó là một món lễ vật."

Thiên Bảo Trai đi theo con đường phục vụ tầng lớp cao đẳng, vì vậy tất cả những món đồ bán cho người có đẳng cấp cao đương nhiên là khác hẳn với đẳng cấp thấp rồi.

"Thuộc hạ lập tức đi làm. " Vị thủ hạ cũng hiểu được ý tứ của hắn.

Phí lão nhân nhìn đống bí bảo chồng chất như núi trước mắt, cảm giác như mình đang nằm mơ vậy. Trước kia hắn chưa bao giờ nghĩ tới, có ngày bí bảo trước mắt mình phải dùng đến từ "chồng chất như núi " để miêu tả.

Trong đống bí bảo này thứ hấp dẫn ánh mắt của người ta nhất chắc chắn là 3 kiện Hoàng Kim Bí Bảo rồi.

Ngoài trừ cái Hoàng Kim Năng Bàn ra, còn có hai kiện nữa theo thứ tự là Phượng Hoàng Thúc Hỏa Đăng của Phượng Hoàng tọa và Thiên Cầm Thí Quản của Thiên Cầm tọa.

Phượng Hoàng tọa thuộc loại Nam Thiên Tinh Tọa, cũng là tinh tọa cường đại trong bốn mươi túc Nam Thiên. Phượng Hoàng Thúc Hỏa Đăng chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, toàn thân Phượng Hoàng được bao phủ bởi một lớp lưu kim (kim loại lưu động, vân vàng), mầu sắc vô cùng diễm lệ. Từ trong miệng Phượng Hoàng có thể phun ra một ngọn Phượng Hoàng hỏa, tuy ngọn Phượng Hoàng hỏa này chỉ dài có ba mươi phân không thích hợp dùng để chiến đấu, nhưng nếu dùng cho thí nghiệm huyết mạch lại vô cùng thích hợp, có thể tinh luyện, loại trừ tạp chất.... vân vân, và nhiều tác dụng khác. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyenggg.com

Thiên Cầm tọa thuộc loại Bắc Thiên Tinh Tọa, sau khi Thiên Cầm vương triều mai một, Thiên Cầm tọa vẫn chưa gượng dậy nổi, có lời đồn đại rằng phần lớn bí mật về Thiên Cầm bảo khố đều được phong ấn trong Thiên Cầm Thí Quản. Cho nên khi vừa nhìn thấy Thiên Cầm Thí Quản, quả thật Phí lão nhân đã mừng như điên. Thiên Cầm Thí Quản cũng không phải là một đồ vật mà nó là một bộ hai mươi bốn đồ vật được đặt trong một cái hộp bên trên có khắc ấn kí của Thiên Cầm tọa. Hai mươi bốn cái ống nghiệm, lẳng lặng nằm im trong hộp, trên thân mỗi ống nghiệm đều tản ra quang mang nhàn nhạt, mầu sắc hào quang của bọn chúng khác nhau, công dụng của mỗi cái cũng khác nhau.

3 món Hoàng Kim Bí Bảo này, mỗi cái đều đủ để duy trì cả một phòng thí nghiệm huyết mạch a.

Nhìn lại vẫn còn mấy món bí bảo Bạch Ngân, mỗi một món đều là thứ mà Phí lão nhân cẩn thận lựa chọn, đều là những bí bảo phi phàm. Phí lão nhân vui đến miệng không khép lại được, công dục thiện kỳ sự, tất tiên lợi kỳ khí (muốn việc thuận lợi thì phải có đồ tốt trong tay). Có đám bí bảo này thì phòng thí nghiệm huyết mạch của lão có thể lập tức hoạt động rồi.

Quả thực giống như đang nằm mơ vậy.

Trong lòng hắn đang vô cùng kích động, mặc dù đại nhân đã lên tiếng cảnh cáo và đe dọa, nhưng Phí lão nhân vẫn khăng khăng một mực như cũ. Bởi vì sự tôn trọng và tín nhiệm, đại nhân có suy nghĩ và tính toán của đại nhân, nhưng có người chấp nhận vất lên người lão 15 ức, thì ắt hẳn rất tin tưởng vào thực lực của lão, điều này làm lão vô cùng hưởng thụ.

Bất kể có như thế nào, cũng phải mau chóng phá giải huyết mạch chi mê của đại nhân!

Phí lão nhân thầm hạ quyết tâm.

Đường Thiên thở dài một hơi, cuối cùng cũng đem 15 ức tiêu hết. Được rồi, về sau không chuyện của mình nữa, tuy nhìn qua Phí lão nhân có vẻ hơi khó khăn, nhưng Đường Thiên cũng không có ý định nhúng tay vào việc của lão.

Bỗng nhiên, có người gõ cửa.

Đinh Đang lập tức tiến vào trạng thái cảnh giác, nàng đi tới cửa rồi hỏi: "Ai đấy?"

"Tại hạ là chấp sự của Thiên Bảo Trai, đại quản sự đặc biệt sai tiểu nhân tới tặng Tinh công tử thiệp mời. " Ngươi ngoài cửa cung kính nói.

Thiên Bảo Trai?

Đường Thiên sửng sốt, Thiên Bảo Trai tặng thiệp mời cho mình? Hắn cũng có chút khó hiểu, vì thế liền bảo Đinh Đang: "Để cho hắn vào đi."

Đinh Đang nghe thấy vậy liền mở cửa ra.

Vừa mở cửa ra, một vị nam tử ước chừng 30 tuổi sắc mặt cung kính nói: "Tối ngày mốt tệ trai có một tràng yến hội, nghe nói Tinh công tử đã tới Vĩnh Yên thành, đại quản sự cố ý dặn tiểu nhân tặng công tử thiệp mời, kính xin công tử cho một chút mặt mũi."

Sau đó hắn dâng lên thiệp mời.

Đường Thiên nhận lấy, mở thiệp mời ra, bên trong rõ ràng còn có một tấm kim tạp.

Đúng lúc này vị nam tử mở miệng nói: "Tấm kim tạp này là chút tâm ý của đại quản sự, thỉnh công tử xin vui lòng nhận cho."

Đường Thiên gật gật đầu, mở miệng nói: "Đa tạ đại quản sự, ngày mốt ta sẽ tới làm phiền."

Nam tử buông lỏng một hơi: "Vậy thì tối ngày mốt xin cung nghênh công tử tới! Đến lúc đó sẽ có sương sa tới đón công tử, công tử có thể mang theo hai người cùng dự tiệc."

Đường Thiên tùy tiện hàn huyên với đối phương mấy câu, sau đó vị nam tử liền cáo từ rời đi.

"Thiên Bảo Trai này có ý gì nhỉ? " Đường Thiên tò mò hỏi.

"Chắc là hành động mấy ngày gần đây của đại nhân đã kinh động đến bọn họ. "Đinh Đang cười nói: "Bọn họ là kẻ làm sinh ý, đại nhân là khách hàng lớn như vậy, làm sao bọn họ có thể không thấy cơ chứ?"

Đến lúc này Đường Thiên mới hiểu được, cười ha ha nói: "Đáng tiếc là ta đã xài hết tiền rồi!"

Đinh Đang nói nhỏ: "Tấm kim tạp này cũng là đồ tốt. Là thứ Thiên Bảo Trai chuyên chế cho hội viên nội bộ, không mở ra cho người ngoài, chỉ có thẻ mới có thể đi vào. Kim tạp so với hội viên bình thường thì trân quý hơn rất nhiều, có rất nhiều đặc quyền, ở Vĩnh Yên thành nó đại diện cho thân phân. Nếu mà mang tấm thẻ này đi bán thì ắt hẳn sẽ có người sẵn sàng bỏ ra 2.000 vạn để mua."

"Lợi hại như vậy sao? " Đường Thiên sửng sốt, sau đó dương dương đắc ý: "Không tệ không tệ, cái tên đại quản sự của Thiên Bảo Trai cũng rất tốt nha! Ngày mốt ta mang các ngươi đi mở rộng tầm mắt! Nơi có đẳng cấp cao như vậy, ta cũng chưa tới lần nào."

Đường Thiên nói thẳng những lời này không chút ngập ngừng hay xấu hổ nào mà ngược lại còn dương dương đắc ý coi đó là hợp tình hợp lí.

Đinh Đang cười khổ, tâm tư của đại nhân ngay thẳng như vậy lại đi gặp cái đám người thích nói vòng vèo, đến lúc đó chẳng biết sẽ có cái dạng gì nữa.

"Đại nhân, ta không đi. " Phí lão nhân lắc đầu nói: "Hai ngày tiếp theo ta muốn sắp xếp lại, đến lúc bắt đầu làm việc cũng dễ dàng hơn một chút. Hơn nữa ta có một số ý tưởng cần phải chau chuốt lại một chút."

Tuy Lão Phí không phải là người đáng tin cậy cho lắm, nhưng công tác cũng thật tích cực nha.

Đường Thiên liên tục gật đầu: "Được!"

Vân Đóa che cái miệng đang mở to, vẻ mặt đầy hoảng sợ nhìn một màn trước mắt.

Ô Thiết vũ nhìn chằm chằm vào vị thiếu niên mặc áo đen trước mặt, hắn gian nan mở miệng nói: "Ngươi... Rốt cuộc ngươi là ai?"

"Ta tên là Hạc, đệ tử của Hạc phái. "Giọng nói lạnh nhạt mà điềm tĩnh của Hạc theo cơn gió truyền vào tai Ô Thiết Vũ.

"Hạc phái... " Trên mặt Ô Thiết vũ hiện lên vẻ mờ mịt khó hiểu, môn phái này hắn cũng đã nghe nói qua, chỉ là một môn phái rất nhỏ yếu. Nhưng mà...

Nhớ tới hùng tâm tráng chí của mình, Ô Thiết vũ cảm thấy đầy chua xót.

Một đường máu đỏ bỗng tràn ra từ mi tâm hắn, rồi sau đó, dùng tốc độ kinh người lan về hai đầu. Đập vào ánh mắt mọi người là cảnh tượng một đường huyết tuyến kéo dài đem thân thể của hắn chia làm hai nửa.

Bọt máu cuồn cuộn tuôn ra.

Đúng vào lúc này, một vị thiếu niên mang theo ánh mặt trời đỏ rực sau lưng nhảy ra khỏi mặt đất.

Lăng Húc lau vết máu trên khóe miệng, hắn đang bị nội thương rất nặng. Nhìn Hoài Bạch Hoa trước mặt đã bị hóa thành ngân điêu, hắn liếc mắt nhìn bóng người ở phía xa xa đang co rúm lại, khóe miệng đầy vẻ châm biếm và khinh thường. Hắn đi đến trước mặt Hoài Bạch Hoa, lột sạch mọi thứ trên người hắn một cách thành thạo.

Sau đó nhảy lên lưng Hỏa Liệt Điểu rồi biến mất trong làn cát vàng giống như một đạo ngân phong mãnh liệt vậy.

Bình Luận (0)
Comment