Chiến Thần Bất Bại

Chương 3021

Lúc này, ở trước cửa khách sạn Vạn Long ở Long Kinh, Tiêu Chính Văn sải bước ngồi vào bên trong một chiếc xe sang màu đen, để không thu hút sự chú ý của người khác, chiếc xe sang màu đen này lái tới sân bay không quân bên ngoài Long Kinh!

 

Mười mấy phút sau, một chiếc máy bay chiến đấu siêu thanh bay thẳng lên trời và lao về phía Sơn Thành!

 

Sau hai tiếng đồng hồ, Tiêu Chính Văn đã về tới tiệm ngọc Vy Nhan.

 

Mấy người Chu Hạo Nhiên và Chu Lâm Lâm đã đợi ở sân sau từ lâu.

 

“Cậu Tiêu, nếu như thật sự giống như những gì cậu nói, cả nhà chúng tôi bằng lòng tới Long Kinh tìm nhà họ Lục nói lý, mặc cho bọn họ muốn xử lý sao cũng được, miễn là người dân của Sơn Thành không bị liên luỵ!”

 

Chu Hạo Nhiên tiến lên trước một bước, nói với vẻ mặt nghiêm trọng.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn vẫn luôn bảo vệ cho nhà họ Chu, còn về nhà họ Lý thì căn bản không cần Tiêu Chính Văn phải lo lắng quá nhiều.

 

Dù gì Lý Chính Đạo cũng là thế tử nhà họ Lý, nếu như ngay cả thế tử cũng không bảo vệ được thì nhà họ Lý có tồn tại hay không cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi!

 

Điều mà ông ta lo lắng nhất chính là an nguy của nhà họ Chu.

 

Từ một loạt những động thái của huyết tộc, có tới tám, chín mươi phần trăm đêm nay họ sẽ giết vào Sơn Thành, mà mục đích của bọn họ chính là để diệt trừ nhà họ Chu!

 

“Dù mấy người có chết trước mặt người nhà họ Lục thì cũng không có chuyện huyết tộc sẽ trở về vùng ngoài lãnh thổ, mục đích của bọn họ là di tích Long tộc, còn về ân oán với nhà họ Chu thì chỉ là tiện tay lôi vào mà thôi!”

 

“Dù nhà họ Chu hay là người dân của Hoa Quốc thì cũng đều là con dân của đất nước này, sao có thể chắp tay tặng cho huyết tộc cơ chứ! Mấy người cứ yên tâm mà đợi ở đây đi!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong liền cử người gọi Độ Thiên Chân Nhân tới, giao trận pháp đồ cho Độ Thiên Chân Nhân rồi dặn dò cụ ấy bố trí một đại trận bảo vệ xung quanh Sơn Thành.

 

Khi trời tối dần đi, Lục Tiểu Thiến liếc mắt nhìn những người đang ngồi, khẽ cười nói: “Các vị, tôi hy vọng trước khi trời sáng, mọi người đều không rời khỏi nơi này!”

 

“Ý của tôi là bất luận bên ngoài có xảy ra chuyện gì thì tốt nhất cứ coi như không có liên quan gì tới mình!”

 

Mọi người quay đầu nhìn về phía hai người Lục Tiểu Thiến và Điền Thương Hải theo bản năng.

 

Thiên Minh Tử vội vàng đứng dậy giải vây: “Các vị, lúc chúng tôi ở vùng ngoài lãnh thổ vẫn thường mở yến tiệc thâu đêm, vậy nên mọi người không cần phải thấy lạ!”

 

Thấy Thiên Minh Tử nói như vậy, lúc này mọi người mới yên tâm, tiếp tục nâng ly uống cạn!

 

Mãi tới khi đèn hoa bừng sáng, từng đám mây đen quy tụ về phía thành phố Sơn Thành với tốc độ cực nhanh.

 

Khi mây đen tiến lại gần Sơn Thành, không ít bóng đèn trên đường chợt trở nên lập loè lúc sáng lúc tối.

 

Một luồng khí tức vô cùng áp bức ép cho tất cả mọi người đều không thở nổi.

 

Ngay cả mặt đất cũng mang theo một loạt khí tức ngột ngạt, người đi trên đường đều có một loại cảm giác rất khó hít thở.

 

Mây đen không ngừng kéo tới, gần như chỉ trong nháy mắt, tất cả bóng đèn ở Sơn Thành đều đột nhiên tắt phụt!

 

Một luồng áp lực khủng bố theo đó giáng xuống, dường như mỗi người dân Sơn Thành đều có một loại cảm giác như sắp chết!

Bình Luận (0)
Comment