Chiến Thần Bất Bại

Chương 3459

Ngộ nhỡ hôm nay Tiêu Chính Văn bại trận dưới tay của người Vy Hào, đối với Hoa Quốc và người dân của Hoa Quốc mà nói, hậu quả sẽ vô cùng tàn khốc!

 

Mà ông ta – Từ Kiêu Long, cũng sẽ vì thế mà trở thành tội đồ của Hoa Quốc, tội đồ của người dân Hoa Quốc!

 

Trương Lăng Phong cũng mang vẻ mặt hơi lo lắng, đối với việc nâng cao năng lực của bản thân, Tiêu Chính Văn vừa rồi đã tạo nên kỳ tích rồi, nhưng giao đấu với cao thủ Nhân Vương cấp bốn, cục diện có thể sẽ biến chuyển!

 

Suy cho cùng, thể lực của một người là có hạn, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không ngoại lệ!

 

Vì vậy, cho dù Tiêu Chính Văn đã tạo nên kỳ tích, nhưng cũng chỉ là một kỳ tích mà thôi, cuối cùng vẫn phải đối mặt với trận pháp có sự chênh lệch quá lớn với sức mạnh của bản thân!

 

Mặc dù ngạn ngữ xưa thường nói rằng con người có thể chiến thắng thiên nhiên, nhưng liệu con người có thể thực sự thắng được thiên nhiên không?

 

Trời đất này rộng lớn như thế nào?

 

Từ trường, chân khí, nguyên khí,v.v … tất cả đều thuộc về đất trời này!

 

Chứ không phải thuộc về một người nào đó, là một sinh linh dưới trời đất này, con người chỉ có thể dựa vào trận pháp để điều động sức mạnh của trời đất để hỗ trợ cho bản thân mới có thể vượt qua chính mình!

 

Huống hồ, sức mạnh thiên địa mà một cao thủ cảnh giới Nhân Vương có thể điều động với sức mạnh thiên địa mà một cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương có thể điều động, quả thật khác nhau một trời một vực!

 

Ono Kazuo tuy rằng đã bị đánh bại, nhưng sau lưng hắn còn có những cao thủ Nhân Vương cấp bốn, ai dám đảm bảo rằng trong số những người này, không có ai là cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp năm chứ?

 

“Tiêu Chính Văn, cậu quả thực đã khiến chúng tôi rất ngạc nhiên, chỉ với sức mạnh của mình lại có thể đánh bại cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, thế nhưng, cậu thật sự muốn giao đấu với nhiều người chúng tôi như vậy sao?”

 

“Cậu có lẽ biết rõ hơn chúng tôi rằng Bán Bộ Nhân Vương không phải là Nhân Vương!”

 

Một người đàn ông trung niên bước ra khỏi đám đông, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn và nói.

 

“Còn chưa đánh thử, làm sao ông biết là không được? Nghe nói Mokita xứ Vy Hào như yêu ma quỷ quái. Hôm nay Tiêu mỗ tôi muốn lĩnh giáo một chút!”

 

Tiêu Chính Văn nói, lạnh lùng quan sát người đàn ông trung niên kia.

 

Phù!

 

Các võ sĩ Vy Hào có mặt ở đó hít một hơi thật sâu, người đàn ông trung niên kia quả thực là Mokita, nhưng thân phận của ông ta hiện vẫn đang được bảo mật cao độ.

 

Ngay cả trong nội bộ bọn họ cũng chỉ có mấy người cấp cao mới biết được, Tiêu Chính Văn làm sao có thể biết được tên của Mokita?

 

“Cậu biết tôi ư?”

 

Người đàn ông trung niên cau mày nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Tiêu Chính Văn, như thể đang nhớ lại xem mình đã gặp Tiêu Chính Văn lúc nào.

 

“Không cần quen biết ông, khí tức trên người ông, tôi đã quá quen thuộc rồi, nguyên nhân thì không cần tôi nói ông cũng hiểu!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ cười, chỉ là nhìn thấy nụ cười này của Tiêu Chính Văn, tất cả võ sĩ Vy Hào có mặt ở đó đều lộ ra vẻ tức giận!

 

Lúc trước, Tiêu Chính Văn đã phá vỡ Hộ Quốc đại trận của Vy Hào, cướp đi vận khí của cả đất nước Vy Hào, thù này đến nay chưa báo được.

Vốn dĩ trong nước Vy Hào đang nghĩ cách em làm sao tìm được Tiêu Chính Văn để báo mối thù này, nhưng Tiêu Chính Văn lại ngỗ ngược như vậy, dám nhắc lại chuyện cũ trên địa bàn của bọn họ!

Đây là nỗi nhục của tất cả người Vy Hào!

Càng là sự chế nhạo vô hình của Tiêu Chính Văn đối với toàn bộ nước Vy Hào!

“Cậu!”
Mokita bỗng giận tím mặt!

Bình Luận (0)
Comment