Chiến Thần Bất Bại

Chương 3779

Nhưng hiện tại, tính mạng của hắn đang nằm trong tay Tiêu Chính Văn, người ở dưới mái hiên thấp không thể không cúi đầu!

 

“Ông… ông Cổ… Tôi…”

 

Triệu Chí Phi bày ra bộ dạng đáng thương ngẩng đầu nhìn về phía ông Cổ, lúc này hắn rất hi vọng ông Cổ có thể nói một vài lời tốt cho mình!

 

Hắn không muốn chết, hắn vẫn còn một tương lai tươi sáng, còn có một chặng đường đời dài phía trước chưa đi!

 

Tuy nhiên, không chờ cho ông Cổ mở lời, Tiêu Chính Văn đã nói với ông Cổ bằng một giọng lãnh đạm: “Với loại người vong ân phụ nghĩa này, không nên có lòng nhân nghĩa từ bi!”

 

“Thân là người hầu của Long Dương Chân Nhân, ông nên biết rằng người như hắn sẽ không bao giờ ăn năn hối lỗi!”

 

Nghe thấy vậy, ông Cổ hơi ngẩn người, nhìn Triệu Chí Phi rồi khẽ nhắm hai mắt lại!

 

Thực ra, trước khi Tiêu Chính Văn nói ra những lời đó, ông Cổ vẫn còn chút thương hại Triệu Chí Phi, nghĩ đến Triệu Chí Phi lúc còn nhỏ, nghĩ đến tâm huyết mình đã bỏ ra cho hắn trong nhiều năm qua.

 

Ông Cổ đã từng nghĩ đến việc cầu xin Tiêu Chính Văn cho hắn một cơ hội trở lại làm người!

 

Nhưng lời nói của Tiêu Chính Văn đã thực sự khiến ông Cổ tỉnh ngộ, có một số người, cho dù có cho họ bao nhiêu cơ hội cũng sẽ không bao giờ có thể hối cải!

 

“Cậu Tiêu, cảm ơn lời chỉ bảo của cậu, tôi hiểu rồi! Có một số người, sẽ không bao giờ có thể thay đổi, ác giả ác báo, vì vậy mà thế gian mới có câu diệt cỏ tận gốc!”

 

Nói đến đây, ông Cổ từ từ mở mắt.

 

Nhận được lời khuyên của Tiêu Chính Văn, ông ấy mới hiểu rằng nhiều năm qua bản thân nực cười biết bao!

 

Mưu toan thông qua việc hiến tế tinh huyết để khiến Lý Quang Tổ từ bỏ việc ức hiếp người dân Bắc Vực, đây căn bản là chuyện hoang đường viển vông!

 

Ông ấy càng chịu khuất phục thì huyết tộc sẽ ngày càng táo tợn hơn, chỉ có lấy hung bạo trị hung bạo mới có thể khiến huyết tộc thấy khó mà lui!

 

“Phù!”

 

Tiêu Chính Văn giơ chân lên, hung hăng giẫm lên đỉnh đầu Triệu Chí Phi, trong phút chốc, Triệu Chí Phi biến thành sương máu!

 

“Kẻ vong ân phụ nghĩa vốn không nên sống trên đời!”, giọng nói của Tiêu Chính Văn vang vọng khắp bốn phía, chấn động tâm trí của tất cả mọi người!

 

Tất cả mọi người đều nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ không dám tin, đó là đại đệ tử của chí tôn Huyết Ma, chẳng lẽ lại chết như vậy sao?

 

Giờ phút này, ngay cả ông Cổ cũng hơi kinh sợ, giết Chu Khang hoàn toàn khác với giết Triệu Chí Phi, dù sao loại sứ thần Huyết Ma như Chu Khang khắp nơi đều có.

 

Nhưng đệ tử của Lý Quang Tổ thì lại chỉ đếm trên đầu ngón tay!

 

Hành động này của Tiêu Chính Văn tương đương với việc thách thức toàn bộ điện Huyết Ma, đồng thời cũng chẳng khác nào khiêu chiến với Lý Quang Tổ!

 

“Kẻ nào dám giở thói ngang ngược ở thánh điện Huyết Ma!”

 

Cùng với giọng nói gầm thét truyền đến, vùng trời đất này đều như rung chuyển!

 

“Bắc Lương! Tiêu Chính Văn!” Tiêu Chính Văn dửng dưng nhìn về phía đỉnh núi, lạnh lùng trả lời.

 

“Tiêu Chính Văn? Cậu thật to gan, dám ra tay đánh người ở thánh điện Huyết Ma? Nếu đã như vậy, có dám đến đỉnh núi một phen?”

 

Trên đỉnh núi, một giọng nói vô cùng trầm mạnh lại truyền đến.

 

Tiêu Chính Văn cười nhạt, sau đó bước lên phía trước, đi thẳng về phía đỉnh núi.

 

“Cậu Tiêu, tuyệt đối không nên!”, ông Cổ vội vàng ngăn lại.

 

Sự đáng sợ của thánh điện Huyết Ma là thứ mà người vừa từ giới thế tục đến vùng ngoài lãnh thổ như Tiêu Chính Văn căn bản không thể tưởng tượng được. Cho dù có mạnh như Tiêu Chính Văn, chỉ cần đến khu vực cốt lõi của thánh điện Huyết Ma, cũng đừng nghĩ sẽ sống sót ra ngoài!

Có thể nói, ngay cả những cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm cũng đừng nghĩ tới việc toàn mạng thoát khỏi thánh điện Huyết Ma!

Bình Luận (0)
Comment