Chiến Thần Bất Bại

Chương 4435

Vậy mà Tử Cống thì hay rồi, vừa đến Đế Khư đã muốn giết Tiêu Chính Văn. Trước mặt mọi người, tuy rằng Tử Dư không thể nói toẹt ra, nhưng trong lòng ông ta đã vô cùng tức giận!

 

Tử Cống liếc mắt nhìn Tử Dư, cuối cùng chỉ đành bỏ qua.

Có một số việc không thể làm quá rõ ràng, hơn nữa, vừa rồi ông ta còn có cái cớ, nhưng bây giờ Tử Dư đã đích thân tới, nếu ông ta cứ cố chấp, khó tránh sẽ bị người khác nghi ngờ mục đích thật sự của ông ta.

 

Hơn nữa, từ trong ánh mắt của Tử Dư, ông ta đã cảm nhận được sự tức giận của Tử Dư, mọi người đều biết, Tiêu Chính Văn đã đạt được thành tựu như vậy trước khi anh ba mươi tuổi, nhất định phải có bí thuật!

 

Ham muốn loại bí thuật này, giết người cướp của là hợp lý, chẳng qua là, thời điểm lựa chọn của Tử Cống không những là điều mà Tử Dư không chấp nhận được, e rằng mọi thế lực sau khi biết được mục đích thật sự này của ông ta cũng sẽ không bao giờ buông tha cho ông ta!

 

Tàn niệm của Hạng Vũ cũng cười nhạo, trong chốc lát lập tức biến mất!

 

Tử Dư bất lực nhìn về phía Tiêu Chính Văn, không có Long mạch, thì với thực lực hiện giờ của vùng ngoài lãnh thổ vốn không thể nào ngăn được âm phủ đến.

 

Thực ra âm phủ chính là âm tào địa phủ trong lời đồn, thế lực ở đó là một nơi vô cùng kinh khủng, thậm chí ngoài Long mạch ra thì vốn không có bất cứ ai có thể áp đảo được chúng!

 

Ngay cả Thiên Đạo Minh Ước cũng phải bó tay với bọn chúng, một khi âm phủ xuất hiện trên thế giới, thì địa vị thống trị của Thiên Đạo Minh Ước ở vùng ngoài lãnh thổ sẽ gặp nguy!

 

Còn thế lực ngoài vũ trụ thì vẫn đang chiến đấu hết mình với những thế lực khác vùng ngoài lãnh thổ, nếu lúc này lại xuất hiện thêm một âm phủ nữa, thì gần như không thể bảo vệ vùng ngoài lãnh thổ!

 

Mà mấu chốt của tất cả những điều này chính là Tiêu Chính Văn!

 

Đây mới là điều khiến Tử Dư cũng cảm thấy bất lực, nếu không sao ông ta có thể đích thân ra mặt để nói điều kiện với một tiểu bối chứ?

 

“Bây giờ chúng ta nói chuyện được chưa? Rốt cuộc cậu muốn thế nào mới chịu dẫn người đến thành Minh Nguyệt!” Tử Cống nói với vẻ mặt khó coi.

 

“Không phải ông đang nói đùa với tôi đấy chứ? Kể từ lúc ông ta tay, thì đã không còn tư cách để nói chuyện với tôi rồi!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

“Cậu thực sự cho rằng tôi không dám giết cậu sao?” Tử Cống lại nổi giận đùng đùng, sát khí lan tràn, cứ như có thể ra tay bất cứ lúc nào.

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, móc ngón tay về phía ông ta nói: “Tôi sẵn sàng bất cứ lúc nào!”

 

“Cậu…”

 

Tử Cống vừa định lên tiếng, Tử Dư đã đến gần, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Tử Cống, thấp giọng trách mắng: “Câm miệng!”

 

Nhìn thấy Tử Dư tức giận, Tử Cống cũng đành phải lui về một phía, Tử Dư nhìn Tử Cống bằng một cái nhìn sâu sắc. Ngay sau đó quay người nói với Tiêu Chính Văn: ”Nói điều kiện của cậu đi!”

“Thực ra điều kiện của tôi rất đơn giản, tôi nhớ vài ngày trước, Tử Cống muốn tôi tôi đích thân đến nhà họ Khổng để xin lỗi Khổng Tề Thiên?”

Bình Luận (0)
Comment