Chiến Thần Bất Bại

Chương 444

Mặc dù bên ngoài xôn xao bàn tán nhưng đám Đường Thiên căn bản chẳng có thời gian để ý tới, mọi người đều vội vã đến tối tăm mặt mũi.

Độ dầy Tinh lực của Đại Hùng Tinh đã nâng lên đến 13%, độ dầy tinh lực như vậy khiến Đại Hùng Tinh tuy đã bị tổn thương nặng nhưng vẫn bừng bừng sinh cơ.

Võ giả Đại hùng Tinh ở thời đại Yến Vĩnh Liệt gần như đã dốc hết toàn bộ lực lượng. Cả những quý tộc thế gia kia cũng dồn dập dấn thân vào chòm sao Liệp Hộ. Còn lại đa số là những võ giả có sức chiến đấu không cao, tuy cảnh giới của bọn họ không thấp nhưng tu luyện vũ kỹ cũng không phải là vũ kỹ chiến đấu mà là sử dụng cho sản xuất sinh hoạt.

Bọn họ hiểu phải xử lý nguyên liệu nấu ăn như thế nào, phối chế món ngon như thế nào, phối chế rượu ngon ra sao, sức chiến đấu trên chiến trường gần như bằng không.

Chiến đấu, xưa nay luôn là nghề nghiệp cực kỳ chuyên nghiệp hơn nữa còn cần phải trường kỳ ma luyện mới có thể lĩnh ngộ được kỹ năng.

Đối với Đường Thiên vừa mới nhập chủ, những người này tương đối không thích, tất cả bọn họ công khai bầy tỏ thái độ bài xích.

Hạc nhanh chóng phát hiện ra hắn chẳng có người để dùng.

Đối diện với tình huống như vậy, Hạc kiến nghị Đường Thiên di chuyển võ giả của Sài Lang Tọa đến đây. Đường Thiên nghĩ cũng phải a, những võ giả bản địa của Đại Hùng Tinh không thích hắn, không thích thì không thích, không có người sao? Sài Lang Tọa còn thiếu người à?

Độ dầy năng lượng 13% đó nha, cái thông số độ dày năng lượng này Sài Lang Tọa ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến, Sài Lang võ giả đều nghĩ nát cả đầu để tới đây ấy chứ.

Không nói hai lời, Đường Thiên liền đáp ứng, đương nhiên chuyện này tất nhiên là ném cho Hạc rồi.

Hạc lập tức đem mệnh lệnh này đưa đến tay Hỏa Mã Nhĩ, sau khi trải qua quá trình cân nhắc đến khả năng thừa nhận của Đại hùng Tinh hắn cho danh ngạch 100 vạn.

Khi đám Hỏa Mã Nhĩ vừa tiếp nhận được mệnh lệnh này thì con mắt lập tức sáng lên, độ dầy Tinh lực 13% đó, hơn nữa vẫn còn đang tăng lên nữa chứ! Trong khi độ dầy Tinh lực của Sài Lang tọa là bao nhiêu đây? 1%!

Toàn bộ Sài Lang Tọa đều sôi trào rồi.

Lang Vương bệ hạ quả là quá lợi hại rồi, vừa ra tay đã kiếm được địa phương màu mỡ dồi dào đến vậy, hơn nữa còn không quên tình trạng khốn cùng và buồn chán của bọn họ nữa chứ.

Độ dầy Tinh lực 13% a, đó chính là ngâm mình trong bể tinh lực tắm đó nha, địa phương như vậy cho dù là nằm mơ bọn hắn cũng chẳng dám mơ tới. Đến ngay cả võ giả đã lang bạt qua nhiều nơi như Hỏa Mã Nhĩ trống ngực cũng phải đập thình thịch.

Một chòm sao như Đại Hùng Tinh luôn có điều kiện định cư cực kỳ hà khắc. Ngoại trừ võ giả bản địa ra tất cả những võ giả đến từ nơi khác muốn ở lại thì mỗi tháng đều cần phải giao nộp một khoản kếch xù được gọi là "Phí sử dụng Tinh lực". Đối với võ giả của Sài Lang Tọa thì cái khoản này tuyệt đối là một cái con số rất lớn.

Hiện tại bỗng nhiên bọn họ được biết có thể tiến vào Đại Hùng Tinh định cư, tất cả như bị một cái chiếc bánh thật lớn đập hôn mê.

Toàn bộ Sài Lang Tọa, tất cả các bộ lạc từ to đến nhỏ đều ào ạt tới tìm Hỏa Mã Nhĩ. Thần tình của đám lão gia này đều vô cùng kích động, nước bọt bay tung tóe, ầm ĩ đến rối Tinh rối mù.

Hỏa Mã Nhĩ cũng không ngờ sẽ gặp phải tình huống này, sau đó không biết là ai hô ra câu luận võ, dùng thành tích luận võ để chia danh ngạch.

Trận đại bỉ võ oanh oanh liệt liệt được mở màn ở Sài Lang Tọa như vậy đấy.

Hạc đưa ra kỳ hạn rất ngắn, Hỏa Mã Nhĩ bận tối tăm mặt mày, nhưng trên mặt luôn treo nụ cười rạng rỡ. Khi lần luận võ đã hạ màn nhân tuyển cuối cùng cũng được án định.

Nhìn dòng người trùng trùng điệp điệp trước mắt, Hỏa Mã Nhĩ bỗng cảm thấy mũi mình xót xa, viền mắt ửng đỏ.

Đã không biết bao nhiều năm Sài Lang Tọa luôn là nơi nghèo khó nhất Thiên Lộ, là nơi cằn cỗi nhất, cuộc sống của võ giả nơi này quả thật quá khắc khổ ăn cũng chẳng đủ no, sinh mạng của bọn họ cũng ngắn đến kinh người. Trên mặt bọn họ luôn là vẻ tàn khốc và lạnh lùng, bọn họ chính là một đám sói đói, không những phải đấu với thiên địa mà còn phải chém giết với chính đồng loại của mình.

Bọn họ là pháo hôi có giá thấp nhất Thiên Lộ, tôn nghiêm của bọn họ, tính mạng của bọn họ chỉ vẻn vẹn có giá mấy trăm tinh tệ.

Từng khuôn mặt ngập tràn mong đợi về cuộc sống trong tương lai, ánh sáng trong mắt bọn họ có tên là hy vọng.

Trên mặt nàng nở nụ cười phát ra từ đáy lòng, bỗng nàng nghĩ đến lần đầu tiên gặp mặt vị thiếu niên và mấy người kia, nghĩ đến vận mệnh của cả Sài Lang đã thay đổi trong lần gặp mặt đó, mình thật quá may mắn a.

Các bộ lạc đang tiến hành động viên lần cuối trước lúc xuất phát, những trưởng lão đức cao vọng trọng, lúc này mỗi người đều đang rướn cổ họng phun nước bọt như mưa trước mặt tộc nhân mình.

Đại trưởng lão tao nhã của bộ lạc Băng Lang tình ý sâu xa: "Kỳ ngộ như vậy tại Sài Lang Tọa là chưa từng có! Mỗi người các ngươi đều là người may mắn nhất! Nhưng ta hy vọng các ngươi chớ có quên sứ mệnh mình đang mang. Biểu hiện của các ngươi tại Đại hùng Tinh sẽ trực tiếp quan hệ đến hưng suy của bộ lạc trong tương lai, trực tiếp quan hệ đến Lang Vương đại nhân, đối với cảm nhận của Sài Lang tộc chúng ta..."

...

Vị trưởng lão của bộ lạc Viêm Lang tính tình nóng nảy rít gào: "Các ngươi cũng làm ta thấy chăng thẳng, lão tử cảnh cáo trước, các ngươi đi Đại hùng Tinh không phải để hưởng phúc mà là đi chịu khổ! Các ngươi cần phải liều mạng hơn người khác! Cơ hội như vậy, về sau còn có hay không có chẳng ai biết được! Nếu ai dám cản trở ta sẽ chặt chân hắn..."

...

Đại trưởng lão âm hiểm xảo trá của bộ lạc Hắc Lang bất động thanh sắc nói: "Cái đám ngốc thiếu của Đại Hùng Tinh quả là là ngu đến không có giới hạn. Vào thời điểm như thế này mà vẫn làm ra vẻ cho chủ thượng nhìn, ha hả, đây chính là cơ hội của chúng ta."

"Cơ hội gì a? Trưởng lão!" Phía dưới có người kêu lên.

"Cơ hội chúng ta đem bọn họ đá ra." Hắc lang đại trưởng lão bình thản nói: "Các ngươi nghĩ thử xem, trong khi cái đám ngốc thiếu kia vẫn ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, còn các ngươi thì sao, biểu hiện cực kỳ tốt, rất nỗ lực và chăm chỉ, lại không sợ chết, Lang Vương nhìn thấy, ai nha, chỉ có Sài Lang tộc là đáng tin! Sau đó thì sao? Lang Vương bệ hạ suy nghĩ, chỉ có vài người như vậy đúng là không đủ! Khi đó cơ hội của huynh đệ tỉ muội các ngươi đã tới rồi!"

Con mắt của rất nhiều người đều sáng lên, thông thường người Sài Lang đều sinh sống thành đại gia đình, người nào mà chả có huynh đệ tỷ muội? Hơn nữa gần đây thương minh của Tiên Nữ tọa không ngừng vận chuyển thực vật đưa vào Sài Lang tọa làm giá hàng hóa cũng giảm xuống rất nhiều, nhờ vậy sinh hoạt của mọi người cũng đã được cải thiện không ít. Đến lúc này năng lực sinh sôi nảy nở cường đại của người Sài Lang lập tức được thể hiện ra, trong hai năm này rất nhiều người lại có thêm nhiều đệ đệ muội muội.

"Biết rõ phải làm thế nào rồi chứ?" Hắc lang đại trưởng lão lạnh lùng nói: "Phải dùng tiến bộ của chúng ta để làm lộ ra vẻ lười nhác và vô năng của đám đám ngốc kia!"

"Ô!" Các thiếu niên vô cùng sôi sục.

.........

"Xuất phát!"

Đội ngũ khổng lồ giống như một dòng nước lũ hướng về phía hy vọng ầm ầm đi tới.

***

A Đức Lý An nhìn nhà tù trước mặt, sắc mặt đầy phức tạp.

Không ngờ Đường Thiên lại để hắn đi thẩm vấn tù binh...

A Đức Lý An cảm thấy mình cũng có thể coi là người đã từng trải gặp qua việc đời, cơ trí đầy người, nhưng hắn bỗng phát hiện ra hắn vẫn chẳng thể nào theo kịp tiết tấu và suy nghĩ của Đường Thiên. Cái tên giả danh giúp đỡ để lại gần Đường Thiên bị bắt thành tù binh, thành tù binh thì là tù binh đi cũng chẳng sao, nhưng hiện tại lại bảo hắn tới thẩm vấn tân tù binh...

Rốt cuộc trong đầu cái tên gia hỏa này là cái gì a?

Âm mưu không phải chơi đùa như vậy đâu? Ngươi muốn thu phục ta thì nên lấy lễ để tương giao, nếu không được thì cũng nói được câu, nhờ tiên sinh gỡ rối a! Ta là tù binh a, sao ngươi lại có thể để ta đi thẩm vấn tù binh như vậy chứ?

A Đức Lý An hoàn toàn không biết phải hình dung tâm tình của mình lúc này ra sao nữa.

Hắn ngửa đầu nhìn trời đến xuất thần, một lúc lâu sau lại cúi đầu yên lặng đi về phía nhà tù.

Một giờ sau, hắn từ trong phòng giam đi ra.

Trong vương cung rách nát đến cực điểm của Đại Hùng Tinh, đám người Đường Thiên đang nghiên cứu mấy tên Hồn tướng của Tộc minh. Cảnh tượng bên trong là một mình Lăng Húc đối diện với bốn gã Hồn tướng, tràng diện vô cùng nóng bỏng gam go.

"Có điểm ý tứ." Đường Thiên như nhìn thấy việc gì đó chơi rất vui, hai mắt lấp lóe: "Sức chiến đấu rất mạnh, hoàn toàn không ngốc giống Hồn tướng bình thường, rất linh hoạt, có sát khí."

"Ân, theo sức chiến đấu mà nói thì đúng là rất mạnh. Bản năng chiến đấu của bọn chúng cực cao, lệ khí cực nặng." Hạc không chút nào che giấu vẻ chán ghét đến cực điểm trên mặt.

"Đến phiên ta thử rồi!" Đường Thiên nóng lòng muốn thử.

"Liệp nhân tiên sinh tới rồi." Hạc thoáng nhìn thân ảnh đang đi tới, nhắc nhở Đường Thiên.

"Di, hắn tới làm gì?" Trên mặt Đường Thiên đầy vẻ kinh ngạc.

Hạc nhìn thấy khi A Đức Lý An nghe thấy những lời này, bước chân cũng cứng lại, hắn đành bất đắc dĩ nhắc nhở: "Không phải ngươi nói để hắn đi thẩm vấn Vương Dạ sao?"

"Nga nga nga, nhớ rồi!" Đường Thiên vỗ trán, vô cùng đắc ý nói: "Ta cảm thấy tuy hắn không thông mình được bằng ta nhưng hẳn đối phó Vương Dạ vẫn đủ dùng."

Hạc: "..."

Hắn thấy A Đức Lý An cước bộ lại bị kiềm hãm lần nữa, trong lòng hắn vô cùng đồng cảm với lão.

A Đức Lý An mặt không chút biểu tình đi tới.

Hạc lương thiện chủ động nói: "Không biết Liệp Nhân tiên sinh có thu hoạch gì không?"

Trên mặt A Đức Lý An vẫn không chút biểu tình chỉ nhàn nhạt nói: "Lần hành động này muốn nhằm vào Đại Hùng Tinh, người chủ đạo tên là Tư Mã Tiếu. Tư Mã Tiếu là trưởng lão trẻ tuổi có thực quyền nhất của Tộc Minh, phong cách hành sự quỷ dị khó dò, có lực ảnh hưởng rất lớn trong Tộc Minh. Những Hồn tướng này được gọi là Minh tướng. Minh tướng đã xuất hiện từ rất sớm nhưng cao tầng Tộc Minh cũng không quan tâm đến nhiều lắm, thẳng cho đến Tư Mã Tiếu âm thầm thúc đẩy cuối cùng bọn họ cũng đã nghiên cứu ra phương pháp liên tục thôn phệ. Vì thế thực lực của Minh tướng mới tăng l;ên với biên độ lớn như vậy." nguồn TruyenFull.vn

Hạc thấy hơi bất ngờ: "Lẽ nào Tộc minh có ý đồ với Đại Hùng Tinh?"

A Đức Lý An vẫn không chút không biểu tình nói: "Dường như cũng không phải hoàn toàn là như vậy, bên trong mệnh lệnh mà Vương Dạ nhận được có khá nhiều nội dung nhằm vào các ngươi. Tỷ như, sưu tập tình báo về các ngươi, tìm hiểu thực lực binh đoàn của các ngươi. Ngoài ra Vương Dạ còn có một nhiệm vụ khác nữa đó là thâm nhập vào Thiên Long Tọa. Nhưng từ tình huống hiện tại có thể thấy bọn họ cũng không có ý định chiếm đoạt Thiên Long Tọa, kể cả Đại Hùng Tinh cũng vậy. Đây cũng là điểm hết sức kỳ quái, cho đến tận bây giờ Tộc Minh vốn do một vài tiểu gia tộc hợp lại mà thành, hoàn cảnh sinh tồn của bọn họ cũng chẳng tốt gì. Một chòm sao cao giai hơn đối với bọn họ cũng có ý nghĩa hết sức trọng đại."

"Lẽ nào bọn họ đã có mục tiêu mới?" Hạc có chút động dung.

"Tạm thời không biết." A Đức Lý An nói: "Những Minh tướng này cũng không phải là Minh tướng cường đại nhất Tộc Minh."

Bỗng nhiên Giác Âm trên tay Hạc nhẹ nhàng rung động, Giác Âm được cấu thành từ rất nhiều hình tam giác hợp lại mà thông thường những bí báo tạo thành từ nhiều hình tam giác hợp lại thế này đều dùng trong việc liên lạc đường dài.

Đám Hỏa Mã Nhĩ đã động thân rồi, mình cũng phải chuẩn bị một phen, việc thu xếp cho nhiều người như vậy cũng tương đối phức tạp.

Hạc đứng lên, hướng A Đức Lý An gật đầu thể hiện: "Tại hạ có việc, xin đi trước một bước."

Nói xong liền bay lên trời giống như một con hắc hạc lớn đầy tiêu sái, nhanh chóng biến mất.

Đường Thiên đã sớm không kiềm chế được lập tức ngao ô một tiếng, nhảy vào bên trong tràng, từ trên tay Lăng Húc đoạt đi hai gã Minh tướng bắt đầu chém giết.

Gió lạnh cuồn cuộn thổi bay lá cây, thổi qua người A Đức Lý An, hắn trợn tròn mắt.

Trước mặt hắn trống không chẳng còn một ai.

Không có ai đến áp tải hắn quay trở lại nhà tù, không có có ai hỏi hắn về kết quả thẩm vấn kết quả hay phản ứng ra sao, không ai nói cho hắn biết kế tiếp sẽ sống hay chết, không ai nói cho hắn biết tiếp theo sẽ phải làm gì.

Dường như hắn đã bị người ta bỏ quên.

Không ai để ý đến hắn...

Bình Luận (0)
Comment