Chiến Thần Bất Bại

Chương 4450

Cuộn trúc cổ thượng cổ trong tay Khổng Tề Thiên bay ra, một vầng sáng màu vàng phóng thẳng tới chỗ thây ma đó.

 

Thế tấn công của hai người đều rất có lực nhưng khoảnh khắc họ ra tay, Spartacur cũng động đậy.

 

Chỉ thấy không gian trước mặt ông ta lắc lư, ngay sau đó ông ta giơ tay lên vung ra một kiếm chặn thánh giá lại.

Sau đó ánh sáng màu vàng từ cuộn trúc cổ thượng cổ bị kiếm khí cuộn lại đánh trả về.

 

“Điền Văn!”

 

Caseus gào lên với Điền Văn.

 

Điền Văn và Điền Khải cũng vung kiếm ra đánh tới.

 

Nhưng dù bốn người hợp sức lại cũng không làm gì được thây ma đó, dù sao giữa Thiên Cảnh và Đế Quân có sự cách biệt rất lớn.

 

Lớn đến mức dù bốn người họ hợp sức lại cũng không thể đỡ được kiếm khí của thây ma đó.

 

Thấy cuộc chiến của hai bên đã đi vào giai đoạn thăng hoa nhưng Tiêu Chính Văn vẫn luôn đứng ngoài nhìn.

 

Hầu hết mọi người đều đã dùng hết sức, liều mạng đánh, suy cho cùng sợ không cẩn thận một chút, họ sẽ chết trong tay thây ma đó.

 

Ngay khi Tiêu Chính Văn vừa bước ra một bước, không gian trước mặt anh bỗng méo mó dữ dội.

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày, vô thức lùi về sau một bước.

 

Nhưng lúc này mọi chuyện đã quá muộn, Khổng Tề Thiên và Điền Văn đồng thời bay về phía Tiêu Chính Văn mà Spartacur theo sát phía sau hai người.

 

Sau đó dưới chân Tiêu Chính Văn lóe lên ánh sáng màu đen, xung quanh không biết xuất hiện một Lục Mang Tinh Trận từ lúc nào.

 

Cho đến lúc này Caseus mới nở nụ cười đắc ý với Tiêu Chính Văn.

 

Ánh sáng của Lục Mang Tinh Trận khá chói mắt bao vây Tiêu Chính Văn vào trong đó.

 

Những người khác cũng lùi ra cách đó vài mét lần lượt đứng vững ở mắt trận.

 

Năm khí tức mạnh mẽ hợp thành một bức tường không khí vô hình bao vây Tiêu Chính Văn vào trong Lục Mang Tinh Trận.

 

Thi thể Spartacur vẫn còn cầm thanh kiếm dài đi về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Tiêu Chính Văn, lẽ nào anh không thấy lạ, tại sao tôi lại biết rõ về Minh Hà thế sao?”

 

Caseus nở nụ cười hiểm ác.

 

“Là anh?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Caseus.

 

Lúc này áp lực mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng đồng thời đè ép lên người Tiêu Chính Văn khiến anh không động đậy được.

 

“Ha ha ha! Tôi đã đầu quân vào Minh Hà lâu rồi, sao có thể dẫn anh đến tấn công Minh Hà chứ? Nơi này sẽ là nơi chôn vùi anh đấy”.

 

Giọng Caseus trở nên lạnh như băng.

Thật ra bên phía Thánh Giáo Đình đã âm thầm thông đồng với Minh Hà, dĩ nhiên Caseus cũng không thật lòng muốn giúp Tiêu Chính Văn.

Bình Luận (0)
Comment