Chiến Thần Bất Bại

Chương 447

Lương Phong đang giảng bài, trước mặt ông ta đầy những người là người, Đường Thiên ngồi đầu tiên. Mọi người đều rất chuyên chú, Lương Phong là Thánh giai, trong ngày thường bọn họ có muốn thấy một lần cũng khó. Nếu không phải bởi vì Bệ Hạ muốn nghe một bài, nếu không phải Bệ Hạ hào phóng, bọn họ sao có cơ hội nghe Thánh giai giảng giải?

Mỗi người đều quý trọng dị thường. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Lương Phong nói thao thao bất tuyệt. Để giảng giải cho đám Đường Thiên, ông ta cố gắng hết sức, về sau muốn kiếm cơm của Đường Thiên, thì cần biểu hiện thật tốt trong cơ hội này, nếu như không nắm, thật quá ngu rồi.

Ông ta là người thông minh, giỏi xem xét thời thế, lại tự biết mình. Bản thân tuy là Thánh giai, nhưng mà kỳ thực giảng bài cho mấy người Đường Thiên, ông ta vẫn không vững dạ lắm. Trong con mắt ông ta, theo tình huống bình thường, bản thân vị tất có tư cách giảng bài cho bọn hắn.

Tỷ như vị nữ nhân Xạ Thủ Tọa kia, khẳng định sẽ cười nhạt, cái nữ nhân điên kia tính khí cổ quái làm cho người vô pháp phỏng đoán có tìm người giết mình hay không... Ông ta có chút lo lắng...

Trong mắt nàng ta, mình chỉ là nhân vật nhỏ.

Cái thương cuồng táo bạo kia, truyền thừa cũng rất có là lai lịch, truyền thừa Ngân Sương Kỵ, trong suy nghĩ Lương Phong cũng cảm thấy có chút chán nản. Truyền thừa loại đỉnh cấp này, bản thân cũng không có...

Ông ta định thần lại, tiếp tục trình bày.

"Cái gọi là chân lực, chính là năng lượng sau khi chúng ta hấp thu chuyển hóa đồng thời để chúng ta sử dụng. Vậy cái gì là tinh lực chứ? Chính là năng lượng chòm sao sản sinh ra, có thuộc tính đặc biệt. Vì sao lại có sự khác biệt giữa các võ giả chòm sao? Có người nói là truyền thừa chòm sao, nhưng kỳ thực căn nguyên là tinh lực. Mỗi cái chòm sao có phương thức vận chuyển khác nhau, chúng sản sinh tinh lực muôn hình vạn trạng. Làm sao để phát huy ra uy lực khi những tinh lực này có tính chất hoàn toàn khác nhau chứ? Từ lúc hình thành mỗi chòm sao độc hữu vũ kỹ truyền thừa. Khi võ giả tới một chòm sao khác, những vũ kỹ truyền thừa này uy lực sẽ đại giảm? Chính là bởi vì chân lực trong cơ thể bọn họ, tính chất không tương xứng hợp với vũ kỹ. Có người nói, ta tu luyện tương ứng tâm pháp a, nhưng mà, ngươi hút vào tinh lực vào trong cơ thể, bản thân tính chất là cố hữu, ngươi muốn cải biến nó sẽ cần phải tốn hao nhiều thời gian hơn, vì vậy hiệu suất càng thấp."

Đoàn người nghe càng thêm mê li, mấy thứ này bình thường bọn họ cũng không hiểu, nhưng mà chưa từng có ai có thể giảng với nội dung sâu sắc như Lương Phong vậy, lời lẽ dễ hiểu giảng giải minh bạch.

"Khi chân lực ngươi tích lũy không ngừng, càng lên cao càng trắc trở. Vì sao thế? Bởi vì khả năng thân thể bản thân người dung nạp tinh lực là có cực hạn. Nếu như nói, chúng ta coi người có thể dung nạp giá trị chân lực lớn nhất là 100, như vậy ngươi sẽ phát hiện, khi chân lực ngươi đạt tới 80, muốn tiếp tục sẽ thấy trắc trở. Các tiên hiền cổ đại đã phát hiện vấn đề này từ lâu. Cho là chân lực đạt tới 80, muốn tiếp tục dung nạp hiệu suất cực kỳ thấp, hơn nữa cái sự tăng lên đối với thực lực cũng hữu hạn tương đương. Thời điểm đó, các tiên hiền sẽ đặt chủ ý tới võ hồn."

"Vậy cái gì là "võ hồn" chứ? Mọi người còn nhớ rõ có được "võ hồn" như thế nào không? "Võ hồn" là khi chân lực ngươi đạt tới trình độ nhất định sẽ sản sinh. "Võ hồn" lúc đầu rất nhạt, như vụ khí, rồi nó không ngừng ngưng thực, nó sẽ hình thành với hình thái khác nhau. Vậy rốt cuộc cái gì là "võ hồn"? "Võ hồn" là tinh thần ngươi được năng lượng hóa, nếu như các ngươi có tâm pháp tu luyện "võ hồn", các ngươi sẽ phát hiện, bản chất những tâm pháp này, chính là dùng chân lực đi rèn luyện tinh thần ngươi. Năng lượng hóa càng triệt để, đẳng cấp "võ hồn" lại càng cao."

"Sẽ có người hỏi: Vậy bản chất tinh thần là cái gì? Cái này ta phải rất xin lỗi mà nói cho mọi người, đến bây giờ vấn đề này vẫn chưa có vị đại sư nào làm rõ. Vì vậy, đối với loại lực lượng này, các tiên hiền cổ đại, dùng một chữ "hồn" để định nghĩa. Các tiên hiền cổ đại nhanh chóng phát hiện, khi "võ hồn" cường đại đến trình độ nhất định sẽ mạnh hơn chân lực nhiều. Bởi vì, nó có thể bắt chước các loại trạng thái tồn tại của vật chất, cái này chính là "hồn vực" chúng ta đang nói tới."

Tinh thần mọi người không khỏi vì đó rung lên, đồng loạt vểnh tai, sợ bỏ lỡ một chữ. "Hồn vực" đến ra sao, đối với võ giả mà nói thì là thần bí khó lường. Lĩnh ngộ "hồn vực", là đánh dấu việc được phong thánh, mà "hồn vực" cũng là thủ đoạn công kích chính yếu của Thánh giai sau này.

"Trên thực tế, mục tiêu cuối cùng của toàn bộ vũ kỹ hiện tại đang thịnh hành đều là "hồn vực"." Lương Phong nói ra chuyện gây sốc, sắc mặt ông ta cũng không khỏi có chút hồng lên, những điều này đều là tâm đắc nhiều năm nghiên cứu, thường ngày giữ kín không nói ra, bây giờ trình bày nhiều như vậy làm cho ông ta có mấy phần cảm giác thần thánh giảng đạo.

"Chuyện này nữa, nhân tiện nói về "hồn vực", bản chất "hồn vực" là sắc thái võ hồn. Làm sao mới có khả năng lĩnh ngộ "hồn vực"? Rất đơn giản, chính là khi ngươi có lý giải cực sâu đối với pháp tắc nào đó, mà "võ hồn" ngươi lại đủ cường đại và tinh thuần thì có thể hình thành "hồn vực" thuộc về bản thân. Có người từ kiếm nhập đạo, có người xem thiên tượng nhập đạo, có người từ cờ nhập đạo, không ai giống ai cả, nhưng mà có một điểm là điều kiện cần, đó chính là đối với mỗi dạng pháp tắc có lý giải khắc sâu. Tựa như thế giới không có hai lá cây giống hệt nhau, trên đời này cũng không có "hồn vực" hoàn toàn giống nhau. Pháp tắc trên thế giới này phải tới hàng tỉ, mà kể cả cùng một pháp tắc, cái lý giải cũng tuyệt không tương đồng."

"Làm thế nào lĩnh ngộ những pháp tắc? Từ vũ kỹ! Đây cũng là lý do ta nói rằng vũ kỹ mọi người tu luyện, mục tiêu cuối cùng là "hồn vực". Vũ kỹ chúng ta tu luyện, ngoại trừ để chiến đấu, cái cực kỳ quan trọng nhất chính là trợ giúp mọi người lĩnh ngộ pháp tắc tương ứng. Càng là truyền thừa đỉnh cấp, dấu vết pháp tắc nó ẩn chứa sẽ càng nhiều, uy lực nó tự nhiên lại càng lớn, cũng càng có lợi cho ngươi lĩnh ngộ pháp tắc bản thân..."

Lương Phong nói năng lưu loát, nói một mạch hai tiếng đồng hồ thì dừng mà mọi người vẫn chưa thỏa mãn mà tán đi.

Khi mọi người tan hết, chỉ còn lại có mấy người Đường Thiên, lúc này Lương Phong mới mở miệng tiếp.

"Chân lực Bệ Hạ đã đầy. Tu luyện tiếp theo, hãy lấy võ hồn làm chủ. Nếu là Bệ Hạ muốn trường kỳ duy trì Hùng Trứng..."

Nói đến đây, khóe miệng Lương Phong co rúm một cái, khắc chế xung động để kiến nghị Bệ Hạ bỏ cái tên Hùng Trứng này.

Lãnh tĩnh... Lãnh tĩnh... Xung động là ma quỷ...

"Chỉ cần đặt Thủy Hùng Hoang Cốt làm trung tâm Hùng Trứng là được. Thế nhưng, bên trong Thủy Hùng Hoang Cốt hoàn toàn có khả năng có giấu bí mật bất truyền Đại Hùng tinh, Bắc Đẩu!"

Cái này là đại sát chiêu Lương Phong chuẩn bị đã lâu, làm một tân nhân, muốn nhận được cảm nhận của lão đại thì cứ lưu lại ấn tượng khắc sâu, vậy cần phải có đại sát chiêu mới được!

"Bắc Đẩu?" Đường Thiên bình thản, đắc ý dào dạt: "Chính là Bắc Đẩu Tinh Thần Tán a! Cái xương nhỏ đó đã nói cho ta biết rồi!"

Lương Phong cứng đờ cả mặt, lắp bắp nói: "Thủy Hùng Hoang Cốt đã nói cho ngài rồi ư?"

Cái xương nhỏ...

"Đúng vậy!" Đường Thiên đương nhiên gật đầu: "Ta đã bắt đầu tu luyện rồi!"

Lương Phong chỉ cảm giác một luồng nghịch huyết xông thẳng lên, hao hết tâm tư, lục lọi điển tịch khắp nơi, mới chuẩn bị một một nước cờ tuyệt diệu, vậy mà lại thất bại rồi...

Đường Thiên vươn mở bàn tay.

Vô số quang mang chói mắt từ bốn phương tám hướng tụ tập, giống như tinh đoàn chói mắt.

Một lát sau, quang mang tan hết, một cái dù nhỏ trong suốt, phập phềnh tại lòng bàn tay Đường Thiên. Cái dù nhỏ này hình dáng cũng không rõ ràng, hơi mơ hồ, như thể gió hơi lớn chút sẽ thổi bay mất. Bề mặt ô thỉnh thoảng có quang điểm sáng lên, tựa như ngôi sao buổi tối.

"Đại Hùng Tinh Thần Tán..."

Lương Phong thì thào tự nói.

Ở thành Tam Hồn.

Bên trong căn cứ là một bầu không khí vui sướng, Đường Thiên đánh chiếm Đại Hùng Tinh làm cho lòng tin mọi người tăng nhiều. Trước đây, tuy rằng đãi ngộ của căn cứ rất tốt, nhưng mà tương lai như thế nào không một ai biết. Nhưng có được chòm sao Đại Hùng, không hề nghi ngờ gì nữa, tại trong loạn thế sắp tới, mọi người có thể có được một nơi nơi đặt chân.

Đương nhiên việc then chốt chính là, rất nhiều kinh phí kẹt vô cùng thoáng cái buông lỏng rất nhiều.

Một ít lão gia hỏa âm thầm nghe được, lão bản kiếm được một khoản lớn nhưng cái khoản này đến tột cùng là bao nhiêu không ai biết, nhưng mà lời đồn đãi cho rằng ít nhất phải ngàn ức.

Ngàn ức (trăm tỉ)!

Con mắt đám người xanh lè rồi, đồn đãi không phải ngoa. Phí Lão Đầu biết rõ, lúc trước việc tiến công chiếm đóng Thiên Lô Tọa không có động tĩnh cũng bắt đầu từ từ thôi động.

Kinh phí tiến công chiếm đóng Thiên Lô Tọa dự trù là ngàn ức đấy!

***

Đường Thiên cũng không kinh động quá nhiều người, hắn đi tới phòng thí nghiệm Tái Lôi. Tái Lôi thấy Đường Thiên đến, liếc mắt nhìn hắn, nói với giọng chẳng kiên nhẫn chút nào: "Ngươi không nên lại đây thêm phiền, bận bịu lắm rồi!"

Đường Thiên thấy thế, thức thời mà ly khai.

Nhưng mà khi tại đại sảnh Đường Thiên nhìn thấy Binh đại thúc thần thái thản nhiên thì giật nảy mình: "Uy, đại thúc, sao người lại ở nơi đây?"

"Thiên Long Tọa có tinh môn thông tới hồn khu." Binh nhíu mày trả lời.

Lúc này Đường Thiên mới hiểu được.

Nghĩ lại thì cũng đúng, Binh đại thúc chỉ cần tiến nhập hồn khu, dù ở bất luận địa điểm nào cũng có thể nhanh chóng trở lại Tam Hồn thành.

"Nhưng mà rất xa." Binh hạ một câu diệt ý nghĩ Đường Thiên.

"Di! Đinh Đang, Tỳ Bà và Đường Sửu đều ở đây à?" Lúc này Đường Thiên mới chú ý bèn đứng dậy định chạy ra bên ngoài: "Ách, các ngươi đang họp? Aha, ta đây không quấy rầy nữa!"

Họp gì gì đó, cũng rất dễ làm người ta sụp đổ a...

Mọi người ngơ ngác.

"Uầy, thân là thủ lĩnh, như vậy cũng quá không có trách nhiệm rồi!" Khuôn mặt Binh bình tĩnh mà đẩy ra một câu nói đằng đằng sát khí.

Cảm thụ được sát khí phía sau, Đường Thiên cười ha ha xoay người rồi ngồi xuống: "Ha ha, mọi người cứ nói mọi người cứ nói, ta nghe ta nghe."

"Chúng ta thảo luận kế hoạch kế tiếp."

Tỳ Bà nói, lập tức Đường Thiên buộc phải ngồi thẳng, gương mặt cũng trở nên nghiêm túc.

"Ta nói tin tức tình báo gần nhất trước đã." Đinh đang tự giác mở đầu: "Trước đã nói thế cục Thiên lộ, chiến đấu giữa chòm Sư Tử và Quang Minh Võ Hội, ngoại trừ chòm sao Liệp Hộ ra thì hai ngày trước, Kình Ngư Tọa trong 10 điện Xích Đạo, chòm sao Thiên Ưng và Tiểu Khuyển Tọa đồng thời tuyên bố gia nhập vào trận doanh Quang Minh Võ Hội. Thủ đoạn ngoại giao Quang Minh Võ Hội rất xuất sắc, mà về phần chòm sao Liệp Hộ, hiện tại đã trở thành một cái máy xay thịt thật lớn. Võ giả cao giai song phương không ngừng đâm đầu vào, nghe nói tình hình chiến đấu bên trong rất thảm liệt. Tổng thể mà nói, chòm Sư Tử bắt đầu ở vào thế hạ phong, đương nhiên, chiến tranh còn chưa tới mức gay cấn, thời gian tới thế cục cũng không dễ đoán."

Đinh Đang hung hăng nhấp một ngụm nước, lau miệng, nói tiếp.

"Kế tiếp nói tới chúng ta. Tình cảnh Đại Hùng Tinh cũng không phải tốt lắm. Lúc trước có không ít chòm sao rục rịch muốn động thủ với chúng ta. Nhưng mà Sài Lang tộc di chuyển thế lớn làm rất nhiều thế lực lùi bước. Nhưng vẫn còn có mấy chòm sao có dã tâm cực lớn. Đáng phải lo lắng nhất chính là Kình Ngư Tọa. Lấy quan hệ đối địch giữa song phương chúng ta cùng Quang Minh Võ Hội, nếu như Kình Ngư Tọa thôn tính chúng ta thì Quang Minh Võ Hội tất vui vẻ. Nếu như Kình Ngư Tọa có thể thôn tính chúng ta, trợ giúp đối với chòm sao Liệp Hộ có thể tăng mạnh. Mà bản thân Kình Ngư Tọa thèm Đại Hùng Tinh đến nhỏ dãi. Bắc Đẩu thức tỉnh, còn có viễn cổ truyền thừa Đại Hùng Tinh trong truyền thuyết đều là đồ vật bọn họ cực muốn."

"Rất có khả năng Kình Ngư Tọa động thủ đối với chúng ta,. Mà giữa chúng ta và Kình Ngư Tọa có tinh môn. Đương nhiên, những chòm sao khác cũng có khả năng sẽ nhân lúc hư nhược mà tiến vào. Ta nói hết rồi."

Đinh Đang ngồi xuống rất dứt khoát.

Đường Sửu trầm giọng nói: "Nếu như Kình Ngư Tọa dự định động thủ đối với chúng ta, vậy hành động của bọn họ sẽ rất nhanh. Hiện tại là thời điểm chúng ta suy yếu nhất, Đại Hùng Tinh vừa mới đổi chủ, chúng ta đặt chân chưa vững. Hơn nữa Binh đại nhân ở Thiên Long Tọa xa xôi, thời điểm động thủ, thời cơ vừa lúc."

"Ám sát?" Khuôn mặt Tỳ Bà có chút lo lắng.

Đường Thiên nhếch miệng cười: "Không cần lo lắng, thực lực ta gần đây tiến bộ rất nhiều! Hắc, để cho bọn họ kiến thức thần thiếu niên lợi hại một cái!"

***

Từ Tam Hồn thành trở về, Đường Thiên không nghĩ quá nhiều, chỉ là nói chuyện này cho Lương Thu, liền đầu nhập trong tu luyện giống như thường ngày.

Căn cứ Lương Phong đã nói buổi sáng, hiện tại hắn cần phải làm chính là rèn luyện võ hồn.

Đường Thiên ngồi ở chính giữa Hùng Trứng, hai mắt hắn nhắm nghiền, ý thức hoàn toàn chìm vào tinh lực trong cơ thể. Trong nội thị hắn thấy, tinh lực Đại Hùng Tinh rất rõ ràng. Tinh lực cuộn trào mãnh liệt, từ bốn phương tám hướng tụ tập đến Đường Thiên, cọ rửa hồn diễm hắn.

Trên mặt Đường Thiên hiện lên vẻ thống khổ.

Lương Phong nghe Đường Thiên nói Kình Ngư Tọa có khả năng động thủ, không dám sơ ý, dứt khoát thủ tại bên người Đường Thiên. Lúc này ông nhận thấy được dị dạng, mở choàng mắt, ánh mắt rơi vào trên thân Đường Thiên, sắc mặt đột nhiên đại biến.

Không ổn!

Hồn diễm Đường Thiên đang cháy trong tinh lực mãnh liệt cuộn trào, chợt minh chợt diệt, cận kề nguy hiểm.

Lương Phong trăm triệu lần không ngờ, Đường Thiên vậy mà lại lỗ mãng như thế! Đáng chết! Tuy rằng tinh lực xung quanh lưu động rất thong thả, nhưng mà con số thực sự quá mức kinh người, chúng tụ tập ở trong cơ thể Đường Thiên, cuộn trào mãnh liệt thật đáng sợ. Thân thể Đường Thiên mạnh mẽ chịu đựng được, nhưng không có nghĩa là hồn diễm của hắn có thể chịu đựng được.

Hồn diễm của Đường Thiên tựa như một ngọn nến, tinh lực kịch liệt xông tới như thế lúc nào cũng có khả năng bị tắt!

Một khi Hồn diễm bị tắt, võ giả sẽ bị thương tổn cực lớn. Có nghĩa là võ giả sẽ hoàn toàn bị phế bỏ! Nếu hồn diễm không tắt, thụ thương còn có thể khôi phục, nhưng một khi hồn diễm tắt căn bản là không có khả năng khôi phục.

Lương Phong hối hận chính mình đã nói những lý luận ban sáng kia.

Nếu như Đường Thiên có điều gì bất trắc thì...

Lương Phong căn bản không dám tưởng tượng tiếp, chỉ cảm giác tay chân lạnh băng.

Đường Thiên hoàn toàn không ngờ sẽ có phản ứng như thế. Quá trình Hồn diễm rèn luyện luôn cực kỳ thống khổ, trước đây mỗi lần rèn luyện võ hồn, thống khổ như đao cắt thấu xương làm Đường Thiên khắc sâu ấn tượng.

Nhưng mà nỗi thống khổ lần này, mạnh gấp trăm lần so với tất cả những đau khổ trước đây!

Trong nháy mắt, đại não Đường Thiên trống rỗng.

Bình Luận (0)
Comment