Chiến Thần Bất Bại

Chương 4566

Chương 4566

 

Một tướng lĩnh thành công phải hy sinh hàng ngàn tính mạng, mỗi người muốn làm nên việc lớn đều phải tàn nhẫn, xem người dân như con cờ, cũng chỉ có thế mới có thể không bao giờ thất bại.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn có tình có nghĩa với người điện Thần Long nhưng với Ngụy Vinh Kỳ tình nghĩa vốn dĩ là thứ đại kỵ.

 

Ở một bên khác, Tiêu Chính Văn thoáng chốc đã đến ngoài thành Minh Nguyệt, lúc này trong thành Minh Nguyệt phủ đầy sương màu đen, một tòa cung điện đen tuyền đã chiếm vị trí quảng trường trong thành trước đó.

 

Dương hỏa màu đen lúc sáng lúc tối làm cho cả thành Minh Nguyệt trông cực kỳ đáng sợ, u ám.

 

Tiêu Chính Văn dứt khoát triển khải toàn lực sải bước đi về phía thành Minh Nguyệt.

 

Uy lực của cường giả Thiên Cảnh khiến không ít người đều lùi về sau, hoảng sợ nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Lẽ nào là trưởng lão Thanh Dương đánh tới đây rồi?”

 

Nhiều người đều nhầm Tiêu Chính Văn thành Thanh Dương, thậm chí có người lập tức đột phá cảnh giới Thiên Cảnh rồi biến thành luồng sáng tháo chạy.

 

Lúc này rất nhiều người của các thế lực đã tụ tập ngoài thành Minh Nguyệt đều đang bàn luận quá trình thành Minh Nguyệt bị âm phủ chiếm cứ.

 

Hóa ra trưởng lão Thanh Dương đuổi giết đám ma quỷ lao ra từ trong âm phủ đã phá hủy mạch đất mới khiến nhà họ Trương không thể kịp thời dời Long mạch về, thành Minh Nguyệt cũng vì thế mà lâm vào nguy hiểm.

 

Lúc này lại cảm nhận được khí tức của cao thủ Thiên Cảnh, nhiều người đều thầm lo lắng.

 

Nhưng không lâu sau mọi người nhận ra người đến không phải là trưởng lão Thanh Dương mà là một người đàn ông trẻ tuổi.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn sải bước đi thẳng đến một ngọn núi cao ngoài thành Minh Nguyệt.

 

Đã có không ít người dựng nơi đóng quân trên đỉnh núi, Tiêu Chính Văn lướt nhìn một vòng rồi đáp xuống trước mặt đám người Trương Việt.

 

Trương Việt đang tràn đầy lo lắng lập tức nhận ra Tiêu Chính Văn, vội vàng bước đến nói: “Cậu Tiêu, cậu đến rồi à?”

 

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Ừ, bây giờ những người khác thế nào rồi?”

 

Nghe Tiêu Chính Văn hỏi thế, Trương Việt thở dài: “Haizz, ngoài tôi và mấy đứa nhỏ nhà họ Trương ra, hầu như người nhà họ Trương đều ở trong thành Minh Nguyệt”.

 

Tiêu Chính Văn quay lại nhìn về phía thành Minh Nguyệt, vẻ mặt thêm phần nghiêm trọng.

 

“Nói tình hình cụ thể, tôi muốn vào đó cứu họ”.

 

Tiêu Chính Văn vừa nói thế, Trương Việt cảm động vành mắt đỏ ửng.

 

Nhưng người của các thế lực khác lại ngạc nhiên nhìn Tiêu Chính Văn, cũng có nhiều người lộ ra vẻ đố kị.

 

Dù sao từ khi thành Minh Nguyệt xảy ra chuyện đến nay, chỉ có các nhân vật tầm cỡ bên điện Thần Long chạy đến, các thế lực khác lại không có ai hỏi han đến.

 

Kết quả ngay khi họ còn đang sửng sốt thì lại có thêm một luồng sáng nữa chạy đến.

 

Mấy người Tần Lương Ngọc và Bàng Uyên cùng lúc chạy đến.

 

“Mọi người có thể yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức cứu họ ra”, Tiêu Chính Văn lại an ủi người nhà họ Trương.

Bình Luận (0)
Comment