Chiến Thần Bất Bại

Chương 851.2

Tụ lại thành một biển ngân sắc chói lọi, điều này đẫn đến sau đó là một mảng bóng tối thâm trầm.

Trong bóng tối , một giọt mồ hôi dọc theo mũi Sở La Môn im lặng chảy xuống.

Mắt hắn trợn trừng, phảng phất không thể nào tin.

Làm sao có thể?

Tần suất chấn động năng lượng của đối phương đang dần tiếp cận với tần suất chấn động của bọn hắn.

Bọn hắn muốn làm gì đây?

Đoàn ánh sáng năm màu dần chuyển thành ngân sắc, trong con mắt của mọi người đấy là điểm đặc thù của của 【 Quang Kiếm Ai Minh Khúc 】, thế nhưng Sở La Môn lại rõ rành rành, đây không phải là hiện tượng địch nhân bị ăn mòn mà là do tần suất chấn động năng lượng của đối phương dần tiếp cận đến tần suất chấn động của kiếm quang.

Nếu không có thể tận mắt chứng kiến hắn sẽ không bao giờ tin có phương thức tác chiến nào quỷ dị như vậy.

【 Quang Kiếm Ai Minh Khúc 】là tuyệt tác của hắn, chấn động năng lượng của ngân quang vô cùng đặc thù, các sợi tơ năng lượng màu bạc đang không ngừng cộng minh và phát sinh biến hóa mới, điều này làm nên chấn động năng lượng độc nhất vô nhị của 【 Quang Kiếm Ai Minh Khúc 】.

Đối phương lại có thể trực tiếp bắt chước, điều này hoàn toàn nằm ngoài những gì hắn đã từng biết.

Kiếm quang màu bạc lại không tạo ra thương tổn cho đối phương mà ngược lại như thấy người quen cũ nhao nhao lại cùng ngân quang của đối phương dung hợp.

Sở La Môn cố tự tỉnh táo, đối phương lại có thể dùng phương thức như vậy để tránh 【 Quang Kiếm Ai Minh Khúc 】sát thương, thật sự là không còn gì để nói.

Nhưng như thế thì sao nào, các ngươi có thể kiên trì được bao lâu?

Cộng minh vẫn liên tục không ngừng, ngân quang cũng đã biến đổi, càng về sau, ngân quang uy lực càng mạnh, đối với binh sĩ gánh nặng càng lớn, không có trải qua huấn luyện đặc biệt về cơ bản không cách nào chịu được. Chỉ cần đối phương không chịu đựng nổi liền sẽ lộ ra sơ hở, đến lúc đó ngân quang sẽ càng thêm bá đạo, dưới đạo ngân quang này nhất định đối phương sẽ thịt nát xương tan, hôi phi yên diệt.

Đến đây nào….

Muốn dùng gậy ông đập lưng ông ư? Thật là người mơ nói mộng!

Chiến ý của Sở La Môn rừng rực trong lồng ngực, ngân quang trong mắt càng rực rỡ, tay kia nắm lấy kiếm quang, hai mắt nhắm lại.

Hắn muốn cho cộng minh ngày càng mãnh liệt.

Ô...ô...n...g!

Âm thanh réo rắt do chấn động tại ngân quang biến thành quang hải xẹt qua, vốn bình thường biển ngân sắc nay đã trở nên mãnh liệt xao động.

Ở bên trong thần trang binh đoàn, mỗi người đều khoác lên mình một tầng thủy nhân, giữa bọn hắn và những người của Tê liệt giả binh đoàn không có gì khác nhau.

Thần trang binh đoàn cũng không có nhiều người tu luyện Quang Chi Pháp Tắc, bọn hắn có thể mô phỏng chấn động năng lượng của đối phương hoàn toàn là do nắm bắt được biến hóa của những dao động đến từ những sợi tơ pháp tắc. Mọi người đều cảm thấy mới lạ, đây hoàn toàn là do bản thân tự trải nghiệm qua đấy.

Nhưng mà do cộng minh biến hóa, bọn hắn cũng phải tập trung nắm bắt những chấn động đến từ pháp tắc tuyến, bởi vì chấn động đang không ngừng biến hóa và ngày càng trở nên mãnh liệt.

Đường Thiên hiện đang ở chính giữa mọi người, xung quanh hắn ngân quang đã đậm đặc như thực chất.

Từ ánh mắt lạnh băng của hắn xẹt qua một tia sát cơ.

Như vậy ta cho thêm chút lửa nha.

Ngân quang của Thần trang binh đoàn càng thêm rực sáng. Bọn hắn chủ động tằng cường cộng minh hiệu ứng.

Sở La Môn lập tức phát hiện ra nhưng trong lòng cười lạnh, thực sự muốn chết đây mà.

Đối phương lại muốn khống chế 【 Quang Kiếm Ai Minh Khúc 】quả thực là không tự lượng sức.

Mười sáu thanh kiếm quang cảm nhận được của hắn chiến ý, chấn động càng thêm lợi hại.

Vốn là tiếng nổ vang làm mọi người sợ hãi ngược lại càng ngày càng nhỏ cho đến khi hoàn toàn không còn nghe thấy nữa. Nhưng mà sức ép vô hình lại trở nên như thực, mọi người xem quanh đó chỉ cảm thấy trong lồng ngực bị đè một phiến đá lớn, không nói được ra lời. Cảm giác khó chịu này không ngừng gia tăng làm cho nhiều người không chịu nổi phải nhao nhao bay ra xa.

Hai tay cầm kiếm, hai mắt nhắm nghiền, Sở La Môn đang dồn hết sức lực để tăng lên cộng minh.

Biển ngân sắc đang ngày một lớn đến nỗi có thể bằng mắt thường thấy không ngừng dâng lên.

Sở La Môn chưa từng tăng 【 Quang Kiếm Ai Minh Khúc 】đến trình độ như thế này, hắn cảm giác thân thể mình như bị xé nứt, từng giờ từng phút trôi qua, trong lòng hắn nỗi sợ đang từ từ lớn dần.

Kiếm quang trong tay đang truyền đến chấn động càng ngày càng mạnh

Nó dường như là một con Viễn cổ hoang thú đang từ từ tỉnh dậy sau giấc ngủ say. Nhưng làm hắn hoảng sợ là nó lại không nằm trong sự không chế của hắn.

Lực lượng kiếm quang truyền đến đã tiếp cận cực hạn mà hắn có thể khống chế.

Tại sao có thể như vậy?

Sao bọn hắn có thể kiên trì được??????

Khi nghĩ đến phản chấn của kiếm quang đang ngày càng mãnh liệt, hắn lại càng hoảng sợ.

Trên biển ngân sắc, mọi người hoàn toàn như những bức tượng bằng bạc, thần sắc nghiêm túc. Tất cả mọi người đều không có nửa điểm tươi cười, từ đầu bọn hắn cũng rất nhàn nhã thong dong, nhưng theo thời gian trôi qua, chính bọn hắn cũng cảm thấy cố hết sức.

Đây đã vượt qua cực hạn mà binh thường bọn hắn vẫn huấn luyện.

Biển ngân sắc vẫn đang dâng lên với tốc độ kinh người.

Kiếm quang trong tay đã biến thành cột sáng, Sở La Môn đùng hết sức bình sinh ôm lấy nó, tựa như ôm lấy một con viễn cổ hung thú, khóe miệng của hắn tràn ra một vệt máu tươi.

Đến bây giờ hắn đã hiểu rõ ý đồ của Đường Thiên.

Đối phương muốn hắn nổ tung.

Trong tay hắn cột sáng có thể nổ tung bất cứ lúc nào, trong lòng hắn là một mảnh tuyệt vọng, nhưng mà hắn lại không cam lòng thất bại như vậy.

Cùng đi xuống địa ngục đi.

Tuy trong lòng đang dậy sóng nhưng trong mắt hắn lại là một mảnh băng tuyết, dù là ngân quang chói mắt cũng không thể làm phai mờ sự hiện hữu của nó.

Đợi đã, cái gì kia????

Sở La Môn bỗng dưng thấy rõ động tác của đối phương, thân là cung, quyền là tên, tên đã lên dây.

Cái này là…..

Cả thế giới dường như dừng lại, Sở La Môn đầu óc trống rỗng, trơ mắt nhìn một quyền đơn giản tự nhiên đánh vào không trung.
Bình Luận (0)
Comment