Chiến Thần Ngày Trở Lại

Chương 233



Trương Mỹ Vi vừa dứt lời, hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.

Một người họ hàng nhà họ Hàn ngồi bàn bên cạnh Trần Thái Nhật lập tức đứng lên lớn giọng hét.

“Mau đến xem thử, cô chủ cũng ngất rồi!”
Một người phụ nữ nhà họ Hàn biết chút y thuật run rẩy quỳ xuống trước mặt Hàn Tâm Nhụy bắt mạch, thử hơi thở.
Trương Mỹ Vi không biết đã bước đến bên này từ lúc nào, giọng bà ta hơi khó đoán.

“Hàn Tâm Nhụy sao rồi?”
Người phụ nữ biết y thuật đó vội đứng dậy, run lẩy bẩy nói.

“Phu nhân… cô chủ đã không còn hơi thở nữa!”
Rầm!
Lại là một cú đả kích nặng nề!
Lúc này tất cả họ hàng nhà họ Hàn ở hiện trường đều chết lặng.

Vốn dĩ là tiệc mừng nội bộ để chọn ra gia chủ đời kế tiếp.

Thế mà bỗng chốc lại trở thành hiện trường khủng bố hại chết hai mạng người.

Gia chủ nhà họ Hàn - Hàn Việt.

Cô chủ nhà họ Hàn, võ sĩ hạng tám - Hàn Tâm Nhụy.


Chết rồi!
Ai cũng vô cùng thảng thốt và sửng sốt với chuyện đầy bất ngờ này.

Đường đường là gia tộc hoàng kim, gia tộc hô mưa gọi gió ở thành phố Yến Kinh, thế mà lại xảy ra bi kịch lớn như vậy.

Không ít người thầm có một ý nghĩ.

Lẽ nào là ông trời muốn diệt cả nhà họ Hàn?
Trong nội bộ nhà giàu hoàng kim không phải là không có xung đột, không ít gia tộc hoa sen hạng ba thèm muốn vị trí của gia tộc hoa lan hạng hai.

Gia chủ nhà họ Hàn chết đột ngột như vậy, chắc chắn những người có mưu đồ muốn sản nghiệp của nhà họ Hàn sẽ nhân lúc này để đục nước béo cò.

Địa vị của nhà giàu hoàng kim cũng không dễ chiếm lấy như vậy.

Bây giờ người nắm quyền lớn nhất là gia chủ đã chết.

Trụ cột có võ công cao nhất trong họ hàng cũng chết rồi.

Còn ai có thể chống đỡ cả nhà họ Hàn đây?
Trên gương mặt mỗi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc, ngờ vực, sợ hãi và đau buồn.

Đúng lúc này, cơ thể cực lớn của Hàn Vạn Lý bỗng đứng phắt dậy.

“Các vị đừng hoảng sợ, Hàn Vũ Bằng – gia chủ đời kế tiếp của nhà họ Hàn còn ở đây, phu nhân Trương của nhà họ Hàn cũng ở đây, nhà họ Hàn chúng ta sẽ không loạn đâu”.

Câu nói này như ánh đèn soi đường dẫn lối thức tỉnh mọi người.

“Đúng vậy, dù gia chủ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng chẳng phải chúng ta vừa chọn được gia chủ mới sao?”
“Sẽ không rơi vào tình trạng rắn mất đầu!”
“Cậu chủ Vũ Bằng sẽ có cách, nhất định có thể chống đỡ được nhà họ Hàn”.

“Chúng tôi nghe theo lời của gia chủ!”
Hàn Vũ Bằng vẫn chưa hoàn hồn lại từ trong cơn chấn động về cái chết của bố mình bỗng nhận ra.

Bây giờ mình không còn là gia chủ “dự phòng” nữa.

Mà đã lên làm người lãnh đạo chính thức của nhà họ Hàn rồi!
Tâm trạng bước lên đỉnh cao của cuộc đời bỗng chốc che lấp đi cảm xúc đau buồn khi bố vừa mới mất.

Trương Mỹ Vi đứng cạnh gã cũng nhìn con trai mình với ánh mắt tán thưởng.

“Vũ Bằng, người làm việc lớn không nề hà chuyện nhỏ, bắt đầu từ bây giờ, con chính là người đứng đầu nhà họ Hàn! Có mẹ ở phía sau chống đỡ cho con, mọi người đều sẽ ủng hộ con”.

Hàn Vũ Bằng liếc nhìn Hàn Việt nằm một bên, cơ thể đã bắt đầu nguội lạnh.

Rồi lại nhìn Hàn Tâm Nhụy bất tỉnh, nghe bảo là đã chết bên cạnh.

Khóe miệng gã thoáng qua tia giễu cợt khó thấy.


Ngay lập tức gã lại thay đổi thành bộ dạng thương tiếc.

“Thưa các vị trưởng bối trong gia tộc, mọi người cứ yên tâm! Có Hàn Vũ Bằng tôi ở đây, mọi chuyện sẽ tốt hơn ban đầu.

Bây giờ chúng ta cần phải chôn cất bố tôi trước, sau đó đăng phó cáo để các nhà giàu cùng tầng lớp đến chia buồn”.

Mọi người đều gật đầu.

Đứa con trai này có hiếu thật.

Trương Mỹ Vi đứng bên cạnh hai hàng nước mắt trào ra, gương mặt hiện lên vẻ đau khổ của những người còn ở lại.

“Thưa mọi người, hai mẹ con tôi lần đầu quản lý nhà họ Hàn, sau này đều nhờ vào sự ủng hộ của mọi người, chồng tôi ở trên trời có linh thiêng nhất định sẽ phù hộ cho mẹ con tôi, giúp nhà họ Hàn phát triển hơn”.

Dứt lời, bà ta dường như không thể kiềm chế được cảm xúc đau buồn của mình bèn bật khóc thành tiếng.

“Chồng ơi, anh chết thảm quá, em cũng muốn đi theo anh luôn, tại sao anh bỏ lại em thế này!”
Bà ta gào đến mức khàn tiếng, nước mắt rơi lã chã.

Khiến người nghe cũng cảm thấy đau lòng, nhìn thấy vậy cũng phải rơi nước mắt.

Không biết bao nhiêu người họ hàng nhà họ Hàn cảm động bởi tình cảm sâu đậm của vợ chồng Trương Mỹ Vi.

Không ít các cô gái đều lặng lẽ lau nước mắt.

Mẹ hiền con thảo, lúc này địa vị gia chủ mới của Hàn Vũ Bằng cũng trở nên vững chắc với những lời nói đau buồn của Trương Mỹ Vi.

Đúng lúc này, Trần Thái Nhật ngồi sau bàn tiệc từ từ gỡ mặt nạ xuống.

Genko cũng không giả vờ nữa mà lấy một đĩa quýt qua để trước mặt chủ nhân.

Một người phụ nữ ngoan ngoãn, nghe lời như vậy có thắp đuốc cũng không tìm được.

Trần Thái Nhật bóc một quả quýt, vừa ăn vừa ấn công tắc của máy điều khiển từ xa trong tay.

Cạch.

Mặt tường màu trắng bên trái của sảnh tiệc bỗng lóe lên luồng ánh sáng trắng cực lớn.

Mọi người ai cũng sửng sốt, ánh mắt không khỏi chuyển dời sang phía đó.

Ngay cả Trương Mỹ Vi và Hàn Vũ Bằng cũng ngây người, nước mắt vẫn còn vương trên đôi gò má.

Máy chiếu lớn màu trắng cao hai mét, rộng bốn năm mét.

Không biết từ đâu chiếu lên trên tường.


Cảnh hoa tuyết rơi, không có hình ảnh nào khác.

Mọi người nhìn theo chùm ánh sáng của máy chiếu thì nhận ra nó phát ra từ chỗ Trần Thái Nhật.

Genko đứng bên cạnh đang chỉnh lại máy chiếu.

“Chủ nhân, xong rồi”.

“Cho phát đoạn đó đi”.

Genko ấn nút cho video chạy.

Lần đầu tiên mọi người nhìn thấy diện mạo thật của đại sư đeo mặt nạ.

Mọi thứ trên sàn đấu đã nói cho họ biết người đàn ông đẹp trai, cao to này cực kỳ nguy hiểm, thế nên không ai dám lại gần hay hỏi gì anh cả.

Nhìn hình ảnh dần xuất hiện trên bức tường, Trương Mỹ Vi bỗng trợn tròn hai mắt.

“Trần Thái Nhật, cậu tắt ngay cho tôi!”
Trần Thái Nhật ngồi trên ghế thản nhiên ăn quýt.

“Tắt nhanh đi! Dù cậu muốn bao nhiêu tiền, tôi cũng có thể đưa cho cậu!”
Trần Thái Nhật vẫn tiếp tục ăn quýt hệt như không hề nghe thấy bà ta nói gì.

Trương Mỹ Vi đứng bật dậy, chỉ tay vào Trần Thái Nhật.

“Lập tức tắt máy chiếu cho tôi, nếu không tôi sẽ khiến cậu không thể bước ra khỏi nhà họ Hàn”.

Đúng lúc này, một vị trưởng bối nhà họ Hàn hơn bảy mươi tuổi bỗng tức giận nói.

Trương Mỹ Vi run như cầy sấy, sợ hãi và tuyệt vọng nhìn họ hàng nhà họ Hàn xung quanh.

“Đây… đây đều là giả, mấy hình ảnh này đều là giả tạo, mọi người nghe tôi giải thích”.

Lúc này Trần Thái Nhật bỗng đứng dậy.

“Không cần bịa chuyện nữa, bà nên mặt đối mặt giải thích với hai bố con đã bị bà hại chết kia đi”.

- -------------------.


Bình Luận (0)
Comment